Editor: Lăng
Chị từ bỏ đi.
Bên ngoài phòng khách đã không có âm thanh gì nữa, có lẽ là Khương Ấu Na đã về phòng.
Màn hình điện thoại chiếu thẳng vào khuôn mặt trắng bệch của Quý Thiển Ngưng, khiến cô nhìn như một nữ quỷ xinh đẹp.
Bàn tay cầm điện thoại của cô run lên nhè nhẹ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bong bóng chat.
Câu trả lời đã có sẵn trong đầu cô, tim cô đập như sấm.
Trên thực tế, Quý Thiển Ngưng đã có linh cảm nào đó từ rất lâu về trước.
Thái độ của Mạc Hạm đối với cô ở kiếp trước cùng kiếp này có sự tương phản rất lớn, làm Quý Thiển Ngưng rất nghi ngờ.
Mà cô lại dùng sự nghi ngờ đó đúc kết thành chuyện có thể Mạc Hạm là một M, xưa nay Mạc Hạm đã quen được người người tung hô theo đuổi, nay lại vấp ngã dưới chân cô, có thể là chị cảm thấy mới mẻ, cho nên liền nhẫn nại chơi trò tình ái với cô.
Mãi đến tận tối nay, sau khi Mạc Hạm nói ra ba chữ "Chị thích em" này, cô mới ý thức được mọi chuyện có lẽ không đơn giản như vậy.
Một người bình thường sao lại có sự thay đổi về mặt tính cách lớn như vậy?
Phân tích một cách lý trí, có thể là là do chấn thương sinh lý hoặc tâm lý nặng mà dẫn tới thay đổi tính tình.
Điều này đặt lên người có tinh thần mạnh mẽ, gia đình sự nghiệp mỹ mãn như Mạc Hạm hiển nhiên là không chính xác.
Nếu không thể phân tích khoa học, vậy thì chỉ còn phương diện huyền học.
Đoạt xá, hoặc là trùng sinh.
Khả năng Mạc Hạm bị người đoạt xá không lớn lắm, bởi vì ngoại trừ có thái độ khác biệt với cô ra, phong thái hành sự của Mạc Hạm vẫn giống như đúc ở kiếp trước.
Nếu như là trùng sinh......!
Đồng hồ ở góc trái phía trên màn hình hiện thời gian đã trôi qua ba phút, ba phút quá ngắn nhưng Quý Thiển Ngưng lại cảm giác một giây bằng một năm.
Vì sao Mạc Hạm không trả lời tin nhắn của cô, là không thấy, hay là không biết trả lời như thế nào?
Không lẽ là mình đoán trúng thật?!
Điện thoại reo lên tiếng chuông nhộn nhịp, như trong The Ring.
Quý Thiển Ngưng bị dọa đến chết khiếp, ném thẳng điện thoại lên giường, sau đó lại hoang mang mà nhặt lên lại, thấy là một số lạ gọi tới.
Cô xoa xoa đôi mắt, nhận ra đây là số mới của Mạc Hạm, vỗ vỗ ngực rồi bắt máy.
Cô muốn mắng một câu "Chị làm tôi sợ muốn chết", nhưng những lời này lại nghẹn lại nơi cổ họng, làm sao cũng không phát ra được.
Lúc căng thẳng cô hay bị mất giọng, đành phải ngậm miệng, hít thở sâu.
"Thiển Ngưng?" Giọng nói rõ ràng của Mạc Hạm truyền tới, mang theo vài phần nghi hoặc: "Là em phải không?"
Quý Thiển Ngưng hít một hơi sâu, rốt cuộc cũng thông cổ họng, nói: "Không phải tôi chẳng lẽ là quỷ sao?"
"......!Xin lỗi.
Chị vừa dừng xe, tín hiệu không tốt lắm nên không thấy tin nhắn của em." Mạc Hạm nói: "Em nhắn tin cho chị gì mà kỳ quá vậy, chị không hiểu gì hết."
"Xem không hiểu?" Quý Thiển Ngưng như vẹt lặp lại lời chị nói.
......!Rốt cuộc là xem không hiểu, hay là lại đang giả ngu giả ngơ với cô?
"Cái gì đoạt xá, còn đầu thai trùng sinh, em xem nhiều phim quá rồi đúng không?"
Cách một cái điện thoại nên không thể nhìn thấy mặt nhau, nhưng Quý Thiển Ngưng vẫn cảm giác được lời chị nói có ý chê cười cô, bị chị hỏi ngược lại kiểu đó, nhất thời cô cũng không biết phải trả lời thế nào.
"A lô?" Không nghe cô nói gì cả nên Mạc Hạm lại nghĩ là tín hiệu không tốt.
Trong đầu Quý Thiển Ngưng trống rỗng, ma xui quỷ khiến mà nói: "Chị không phải Mạc Hạm."
Mạc Hạm "Phụt" một cái, cười nói: "Vậy chị là ai? Nếu không em bỏ chặn Wechat chị đi, chúng ta có thể gọi video nha."
Quý Thiển Ngưng coi như không nghe thấy lời chị nói, mày nhíu chặt, biểu tình nghiêm túc hỏi lại: "Rốt cuộc chị là ai?"
Mạc Hạm lúc này mới cảm thấy giọng nói của cô có chút không đúng, thu hồi ý đùa: "Em làm sao vậy?"
"......"
"Em có nghe thấy không? Thiển Ngưng? Quý Thiển Ngưng?"
Quý Thiển Ngưng cúp điện thoại, trong lòng vô cùng hoang mang.
Chẳng lẽ là bản thân suy nghĩ nhiều?
Tiếng chuông lại vang lên, Quý Thiển Ngưng biết là Mạc Hạm gọi lại, không thèm nhìn mà từ chối luôn.
Nghĩ nghĩ một hồi, lại gửi tin nhắn cho chị: "Mong chị trả lời nghiêm túc vấn đề này cho tôi."
Đợi khoảng một phút, bên kia liền nhắn lại: "Chị là Mạc Hạm.
Không có đoạt xá, cũng không có đầu thai trùng sinh."
Quý Thiển Ngưng cắn cắn môi dưới, ngón tay nhanh chóng gõ chữ: "Chị nếu dám gạt tôi, đời này đừng mong cưới được vợ!"
Mạc Hạm: "Nếu như lừa em, chị không được chết tử tế."
......!Không lừa thì không lừa, mắc gì trù ẻo bản thân ác độc quá vậy?
Trong lòng Quý Thiển Ngưng có cảm giác không nói nên lời, cô vẫn cảm thấy chuyện này có rất nhiều sơ hở.
Nhưng Mạc Hạm lại là một người khinh thường nói dối.
Mạc Hạm lại gửi tới rất nhiều tin nhắn: "Em không sao chứ", "Em làm sao vậy", "Em có khỏe không", "Em nghĩ vớ vẩn gì vậy"......!Toàn là tin nhắn nhảm.
Quý Thiển Ngưng thật sự phiền, xem xong cũng lười nhắn lại, ném điện thoại sang một bên, tìm quần áo rồi đi tắm.
1 giờ sáng, Khương Ấu Na vừa mới ngủ thì bị một âm thanh kỳ lạ làm thức giấc, men theo ánh sáng ngoài rèm cửa liền nhìn thấy có người đứng ở mép giường, lập tức hết buồn ngủ, thét chói tai: "Quỷyyyy á đm quỷyyyy ——"
"Bụp" một tiếng, đèn sáng.
"Đừng kêu, là mình."
Khương Ấu Na hoàn hồn, nhìn Quý Thiển Ngưng mang đồ ngủ tóc tai rối bời đứng trong phòng mình, tức tới muốn chửi: "Cậu không ngủ mà chạy tới phòng mình làm gì?!"
Hai mắt Quý Thiển Ngưng đỏ bừng, ra vẻ tội nghiệp mà nhìn cô ấy: "Mình gặp ác mộng, rất sợ hãi.
Đêm nay mình ngủ với cậu nha?"
"......"
Tắt đèn.
Nằm trên giường Khương Ấu Na, nhưng Quý Thiển Ngưng vẫn không dám ngủ.
Khương Ấu Na là người vô tâm vô phế, cũng không hỏi cô gặp ác mộng gì, chưa đầy một phút đã say giấc nồng.
Quý Thiển Ngưng đành lặng im thở dài.
Kiếp trước cô thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy chuyện ngoài ý muốn đó, cảnh lừa lớn đó.
Lần nào cô cũng bị dọa tỉnh, Mạc Hạm cũng đều ở bên cạnh cô, ôm cô tới sáng.
Cô đương nhiên không mong chờ Khương Ấu Na sẽ ôm cô ngủ, chỉ là đột nhiên nghĩ tới những chuyện nhỏ nhặt ở kiếp trước với Mạc Hạm, cảm thấy có chút cô đơn.
Cô muốn tâm sự, nhưng mà Khương Ấu Na đã ngủ mất tiêu, cô lại sợ bị đánh không nên dám đánh thức cô ấy, chỉ có thể âm thầm cầm điện thoại, xem Mạc Hạm đã nhắn gì cho mình.
Tin nhắn cuối của Mạc Hạm là "Ngủ ngon", cô vẫn chưa trả lời lại.
Lướt tiếp lên trên, lại nhìn thấy câu nói kia "Nếu như lừa em, chị sẽ không được chết tử tế, tim đột nhiên như bị ai vặn một cái, liền tắt điện thoại.
Cô không biết có phải vì những lời này mà bản thân gặp ác mộng hay không.
Cô mơ thấy Mạc Hạm đã chết, đôi mắt tuyệt vọng của chị đang nhìn cô, miệng hơi hơi mở ra, giống như muốn nói gì đó với cô.
Nhưng chị chảy rất nhiều máu, chảy đầy đất......!
Bởi vì ác mộng này mà rốt cuộc Quý Thiển Ngưng cũng không còn sức để suy nghĩ vì sao đời này Mạc Hạm lại thay đổi nhiều đến vậy.
Cô không biết mình ngủ khi nào, lúc tỉnh lúc mê, hình như cô nghe có tiếng điện thoại, còn có người ấn chuông cửa, có người nói chuyện......!Ồn ào quá, nghe không rõ gì cả.
"Sao cậu còn ngủ nhiều hơn mình vậy." Cuối cùng vẫn là Khương Ấu Na gọi cô dậy, "Đồ ăn tới rồi, dậy ăn sáng."
Quý Thiển