Quý Thiển Ngưng vất vả lắm mới tháo được vòng tay xuống, vốn tính muốn ném đi nhưng ngay sau đó nghĩ đến giá cả thì cô lại có chút đau lòng.
Cô tìm cái hộp bỏ vào, rồi bỏ vào trong túi, nghĩ khi nào có thời gian sẽ trả nó.
Lúc rửa tay Khương Ấu Na nhìn thấy cánh tay trống rỗng của cô thì trêu chọc: "Không đeo vòng đôi nữa à?"
Quý Thiển Ngưng quẫn bách, cô nói: "Đây là lúc chị ấy đi mua đồ trang sức thì đưa, không phải vòng tay đôi gì cả......!Nhưng mà mình nghĩ rồi, đúng là không nên tùy tiện cầm đồ của chị ấy, miễn cho người khác hiểu lầm."
Khương Ấu Na cười nhạo không nói gì.
Người nào đó luôn chọc cô tức giận nên Quý Thiển Ngưng quyết định lơ chị mấy ngày.
Mạc vênh váo: "Ngày mai em làm gì vậy?"
Mạc vênh váo: "Ngày mai chị có hẹn với đạo diễn Tiêu Cương đề thảo luận về kịch bản mới đó."
Nhìn thấy tên Tiêu Cương thì Quý Thiển Ngưng hơi đổi sắc.
Nếu mà nhớ không lầm thì kịch bản mà Mạc Hạm với Tiêu Cương bàn tên là 《 Chìm trong bóng tối 》.
Kể về một cô gái nông thôn vì tìm kiếm vị hôn phu mất tích nên đã lẻn vào mỏ than tư nhân, lao động khổ cực, còn bị bắt phải quan hệ cùng công nhân và ông chủ mỏ than, nhẫn nhục chịu đựng sự tủi nhục, rốt cuộc thì cuối cùng cũng điều tra rõ chân tướng vị hôn phu bị người khác giết hại.
Kiếp trước, Mạc Hạm đã đoạt giải ảnh hậu Kim Mã lần thứ hai nhờ vào bộ phim này.
Cùng năm đó, Mạc Hạm lại nhờ vào bộ phim này mà đạt được giải "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất" của Liên hoan phim Tokyo ở Nhật Bản.
Từ đó mở đường vươn ra quốc tế.
Ảnh hậu quốc tế khi chỉ 27 tuổi, giá trị con người nước lên thì thuyền lên, tuổi trẻ tài cao, phong quang vô hạn.
Quý Thiển Ngưng cố tình không trả lời chị.
Mạc Hạm dường như cũng quen với việc tự độc thoại.
Mạc vênh váo: "Đến nơi hẹn rồi nè, đạo diễn Tiêu vẫn chưa tới, chờ người chán ghê luôn."
Quý Thiển Ngưng nói thầm: "Chị chán thì liên quan gì tới tôi."
Mạc vênh váo: "Chị thấy chị em của em nè."
Quý Thiển Ngưng nghĩ thầm: Chị em nào, Lục Thanh Hoan, Lưu Vũ Tình, hay là Cố Tâm Mỹ?
Mạc vênh váo: "[ hình ảnh ]"
Mạc vênh váo: "Trắng trắng, xù xù, thật đáng yêu."
Quý Thiển Ngưng click mở hình ảnh, phát hiện là một con bichon dễ thương hệt như một quả cầu tuyết......
Cô nghiến răng, có xúc động muốn block ghê.
Nhưng mà nghĩ lại mới thấy block thì quá là ngây thơ.
Cuối cùng cô đã gửi một meme [Tin là tao cắn chết mày hay không?] qua.
Có lẽ là bị khí thế của cô dọa sợ nên Mạc Hạm không trả lời lại.
Ngón tay Mạc Hạm mới vừa gõ ra ra ba chữ "Em tới đây", còn chưa kịp gửi đi thì đã thấy đạo diễn Tiêu và trợ lý của anh ta, chị vôi buông điện thoại rồi đứng lên: "Đạo diễn Tiêu, lâu rồi không gặp."
Tiêu Cương là một người đàn ông phương Bắc điển hình, cao to cường tráng, tính cách nồng nhiệt, giọng nói sang sảng.
Anh ta nhìn từ Mạc Hạm từ trên xuống dưới hết một lần, ngạc nhiên nói: "Chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao?"
Mạc Hạm không kiêu ngạo siểm nịnh mà nói: "Ở lễ trao giải tôi đã gặp qua ngài, nhưng không có chào hỏi trực tiếp."
Tiêu Cương cười to nói: "Lần đó tôi ở dưới khán đài nhìn cô đoạt giải "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất".
Tôi đặc biệt muốn tìm ngươi đóng phim, chỉ là đợi thật lâu mà không có kịch bản tốt nào."
"Cảm ơn đạo diễn Tiêu đã ưu ái."
"Ngồi xuống nói đi, đừng có khách sáo như vậy."
Những ngày không quay phim thì rất là nhàm chán, Quý Thiển Ngưng dành cả ngày để ở nhà xem phim giết thời gian.
Khoảng bốn giờ thì Mạc Hạm lại nhắn tin cho cô.
Mạc vênh váo: "Nói xong rồi nè."
Trong lòng Quý Thiển Ngưng cảm thấy có chút kỳ quá.
Ngay cả khi là bạn bè thì cũng không cần phải báo cáo thường xuyên và cẩn thận như vậy mà đúng không không? Nội dung mà Mạc Hạm nhắn cho cô cũng không giống như bạn bè nói chuyện bình thường, mà giống như sợ bị bạn gái kiểm tra nên tự ý thức khai báo lịch trình vậy.
Cô đang muốn nhắc ai kia chú ý giữ chừng mực khi nói chuyện, nhưng chưa kịp gõ chữ thì đã có một dòng chữ khác ở trước mặt cô
Mạc vênh váo: "Kịch bản rất hay, theo chị thì hình tượng nhân vật rất có tính đột phá, là một trải nghiệm khiêu chiến mới, nhưng mà chị lại không muốn diễn lắm."
Nhìn thấy ba chữ "tính đột phá" thì Quý Thiển Ngưng đã chắc chắn 100%, bộ phim mà chị vừa bàn với Tiêu Cương là "Chìm trong bóng tối".
Nhưng Mạc Hạm lại nói là không muốn diễn, Quý Thiển Ngưng vô cùng bất ngờ
Cô lập tức quên việc nên lơ chị, hỏi: "Vì sao lại không muốn diễn?"
Mạc vênh váo: "Cuối cùng thì em cũng chịu nói chuyện với chị rồi nè.
"
Quý Thiển Ngưng: "..."
Sao có cảm giác bị gài vậy ta?
Mạc run run: "Bên trong có nhiều cảnh bị cưỡng hiếp quá."
Vì lý do này???
Đúng là bộ phim này có rất nhiều cảnh cưỡng hiếp, nhưng lại không phải là thật.
Hơn nữa nó lại quay vào mùa đông, mặc rất nhiều quần áo, thậm còn không cần phải lo về việc tiếp xúc cơ thể.
Tiêu chuẩn của phim ảnh trong nước được kiểm soát rất khắc nghiệt, có muốn lộ thì cũng không được.
Cảnh ân ái trong bộ phim này tạo nên hiệu quả chấn động cũng không phải do diễn viên diễn quá chân thật, mà là do thủ thuật quay độc đáo của Tiêu Cương.
Năm đó khi Mạc Hạm quay phim thì Quý Thiển Ngưng ở bên cạnh nhìn thấy toàn bộ quá trình, cho nên cô biết rất rõ.
Kiếp trước là Quý Thiển Ngưng đi cùng với Mạc Hạm đến đọc kịch bản, khi Mạc Hạm nghe nói có cảnh cưỡng hiếp thì cũng do dự, cũng nói là không muốn quay.
Tiêu Cương hỏi chị là có lo ngại nào.
"Vợ tôi hẳn là không muốn tôi diễn cảnh này đây." Mạc Hạm kéo Quý Thiển Ngưng rồi nói.
Tiêu Cương biết chuyện chị và Quý Thiển Ngưng đã bí mật kết hôn.
Loại chuyện này đúng là không nên miễn cương, nhưng anh nhận định Mạc Hạm là nữ chính duy nhất ở trong lòng anh ta nên ra sức thuyết phục, nói với chị thủ pháp khi quay đều là mượn góc máy, không có cảnh hôn, cũng không cần lộ da thịt.
"Em thấy sao?" Mạc Hạm trưng cầu ý kiến của Quý Thiển Ngưng.
Quý Thiển Ngưng không ngờ chị lại quan tâm đến ý kiến của mình đến thế, mặt ửng đỏ, nói: "Nhận đi, kịch bản tốt như vậy, bỏ lỡ thì rất đáng tiếc."
Lúc này Mạc Hạm mới đồng ý.
Quý Thiển Ngưng vứt bỏ chuyện cũ, trở về hiện thực, cô hỏi: "Ai đi xem kịch bản cùng chị?"
Mạc vênh váo: "An Huệ."
Quý Thiển Ngưng không rõ An Huệ có biết suy nghĩ của chị không, cũng không rõ An Huệ biết rồi thì có thuyết phục Mạc Hạm hay không.
Cô nhắn lại: "Chị phải nhận bộ phim này."
Mạc vênh váo: "Vì sao?"
Quý Thiển Ngưng không có biện pháp nói với chị là do "Bởi vì kiếp trước nhờ vào bộ phim này đã đoạt được hai giải ảnh hậu, đây là bước ngoặt lớn trong cuộc đời chị.", chỉ có thể nói: "Vì không thích cốt truyện mà không diễn, chị không thấy như vậy là rất thiếu chuyên nghiệp sao?"
Mạc vênh váo: "Nhận rồi mà không diễn, cái đó mới gọi là thiếu chuyên nghiệp."
Cũng đúng, chị vẫn còn chưa nhận mà.
Quý Thiển Ngưng vắt hết óc, quyết định lừa chị: "Tôi vừa mới bấm tay "tính" rồi, bộ phim này tương lai sẽ giành được giải thưởng, nếu chị mà không nhận