"......" Quý Thiển Ngưng âm thầm véo véo lòng bàn tay, lúng túng quay đầu đi, nói: "Đó là chuyện ngoài ý muốn."
"Chúng ta cũng không phải chỉ làm có một lần, nhiều lần cũng là ngoài ý muốn sao?"
Lần thứ nhất, lần thứ hai đều là do rượu mà làm bậy, vậy không phải là ngoài ý muốn sao?
Còn lần thứ ba, lần thứ tư......!
Về chuyện lên giường với Mạc Hạm thì Quý Thiển Ngưng ít nhiều vẫn có hơi đuối lý, không muốn cãi cọ vấn đề này với chị, có chút bực bội mà nói: "Dù sao thì hai người chúng ta cũng không có khả năng.
Nếu chị vẫn còn giữ ý nghĩ không thực tế là chúng ta sẽ thành một cặp, thì chúng ta trực tiếp khỏi cần làm bạn luôn đi."
Mạc Hạm nhíu mày, nghiêm túc hỏi: "Em......!Lại muốn tuyệt giao với chị sao?"
"Đúng vậy."
"Chị không đồng ý."
"......" Quý Thiển Ngưng hít một ngụm khí lạnh, cô gắng để mình không run lên, thả lỏng hơi thở, nói: "Nếu để cho chị chọn giữa mẹ chị và tôi, chị sẽ chọn ai?"
Cô không bao giờ nghĩ là bản thân mình sẽ nói cái lời thoại kinh điển của phim truyền hình máu chó này.
Đó là một câu hỏi khó chọn, thậm chí có thể nói là làm khó, ngay cả Mạc Hạm vẫn luôn quả quyết cũng bị lúng túng, nhíu mày sâu hơn, suy nghĩ thật lâu mới nói: "Vấn đề này quá cực đoan."
Quý Thiển Ngưng nở nụ cười kỳ lạ, bày ra khuôn mặt phúc hậu vô hại nhưng lại, ác độc mà nói: "Chỉ cần chị đoạn tuyệt quan hệ với mẹ chị thì tôi liền ở bên chị."
Mạc Hạm chết lặng trong nháy mắt, dường như chị không hề biết cô, nhìn cô bằng ánh mắt.
Quý Thiển Ngưng thu hết sự khiếp sợ, do dự và cả bàng hoàng của chị vào trong mắt.
Cô gom lại áo khoác, giải quyết dứt khoát: "Chị không làm được."
Trong lòng Mạc Hạm rối rắm vạn phần, gấp bách đến mức kéo tay cô lại, chị nói: "Thiển Ngưng, em nghe chị nói nè.
Chị biết là em ghét mẹ chị, mẹ chị cũng có một số hiểu lầm về em, nhưng chị tin tưởng là hai người chắc chắn sẽ hòa hợp.
Chị biết em đang băn khoăn điều gì, chỉ xin em cho chị một chút thời gian thôi, chị sẽ xử lý tốt hết mà."
Quý Thiển Ngưng rít lên.
Tay chị lạnh quá, hơi lạnh đó xâm nhập vào người cô, từ cổ tay đến toàn thân cô, dường như có thể lạnh thấu đến trái tim.
Quý Thiển Ngưng muốn bỏ tay chị ra nhưng lại không được, giãy giụa vài cái rồi từ bỏ, cô nói không chút cảm xúc: "Xin lỗi, tôi không có nhiều thời gian như vậy."
"Nếu em cảm thấy mẹ chị......"
"Hôm nay chị Thanh Hoan đã thổ lộ với tôi." Quý Thiển Ngưng vô tình cắt ngang lời chị.
Mạc Hạm đột nhiên biến sắc, cánh tay đang nắm tay cô vô thức dùng sức mạnh hơn, móng tay gọn gàng đâm thẳng vào da thịt cô mà chị vẫn không hay: "Em nói cái gì?"
Quý Thiển Ngưng nén đau, đáy lòng chua xót nhưng khóe miệng lại nở nụ cười, ra vẻ thoải mái rồi nói: "Bị chị nói trúng rồi.
Thanh Hoan, chị ấy thật sự thích tôi, còn tỏ tình với tôi nữa.
Lúc đó tôi vẫn chưa tỏ thái độ, nhưng mà bây giờ tôi đã có đáp án rồi."
"Chị Thanh Hoan vừa dịu dàng lại săn sóc, vẫn luôn đối xử rất tốt với tôi.
Gia cảnh nhà chị ấy cũng tương đồng với nhà tôi, tôi không cần phải lo bị ai phản đối, không phải nhìn mặt người khác, không cần lo lắng bị người khác xem thường.
Nếu sau này chúng tôi kết hôn, thì tôi tin rằng gia đình hai bên cũng có thể ở chung hòa thuận."
"Em muốn kết hôn cùng cô ta???" Khóe mắt Mạc Hạm nứt ra, tay chị tóm lấy vai cô lắc liên tục.
Quý Thiển Ngưng bị chị lắc tới mức hoa cả mắt, cô định thần rồi nói: "Vốn dĩ tôi nghĩ cả đời này sẽ không yêu đương, cũng sẽ không kết hôn.
Nhưng chị Thanh Hoan lại xuất hiện, là chị ấy làm tôi thay đổi suy nghĩ.
Nếu có thể sống cùng một người như chị ấy, thì tôi tin là tôi chắc chắn sẽ hạnh phúc."
Mạc Hạm cắn nát môi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, vừa bi phẫn vừa đau lòng, chị nói: "Chị không tin.
Chắc chắn là do em giận chị nên mới cố ý nói những lời này để khích tướng chị."
Quý Thiển Ngưng nhìn chị cắn môi tới mức chảy ra máu, cô giật mình.
nhắm mắt lại, rồi dùng tốc độ nhanh nhất để sắp xếp biểu cảm, cô mở mắt ra nhìn vào đôi mắt sâu không thấy đáy của chị, cười buồn rồi nói: "Tôi thừa nhận là chị vẫn luôn có vị trí trong lòng tôi.
Nhưng từ hôm nay trở đi......!Mạc Hạm, tôi muốn hoàn toàn vứt chị ra khỏi tim tôi."
"Gia đình của chị và tôi không hợp nhau, mẹ chị và tôi như nước với lửa.
Chị không thể rời khỏi gia đình chị được, tôi cũng không vượt qua được rào cản trong lòng.
Hai chúng ta căn bản không phải là người cùng một thế giới, dù cho miễn cưỡng ở bên nhau như chị muốn thì tôi làm sao bây giờ? Chị mong tôi sẽ bất hạnh sao?"
"Chị Thanh Hoan......!Chị ấy làm tôi thấy rất thư thái, cũng rất thích hợp với tôi.
Gia đình chúng tôi môn đăng hộ đối, tôi và chị ấy mới là người cùng một thế giới." Quý Thiển Ngưng dừng một chút rồi nói tiếp: "Cho dù không có Lục Thanh Hoan thì tôi cũng sẽ không chọn chị."
Lời đã nói hết, có thể đi rồi.
Cô dùng sức bẻ đôi tay như gọng kiềm của chị ra, vất vả lắm mới thoát được thì Mạc Hạm lại ôm chặt lấy cô, chị hôn cô như điên, khàn khàn trầm giọng nói: "Chị không cho phép em rời đi."
"......!Chị buông