Đế Chiêu về tới ký túc xá, nhớ đến lời hứa của mình, lật danh sách hoa của trường học ra, sao chép lại từng cái tên yêu ma có lực công kích loại A, và một vài tiểu yêu lưu manh có tiếng không tốt, làm một quyển sổ tay an toàn cho Đường Táp.
Bạn cùng phòng của anh, Ngao Hiển – sinh viên năm tư của học viện quân sự thay mặt thầy hướng dẫn chịu trách nhiệm chỉ huy hải quân tác chiến – vừa về tới.
Anh là anh bà con xa của Đế Chiêu, tính theo năm sinh của nhân loại thì lớn hơn Đế Chiêu bốn tuổi, nguyên thân là một con Rồng biển bờm đen bạc, trạng thái hình người cũng như vậy, da sẫm màu tóc bạc, có cá tính, cộng thêm việc thường xuyên phục vụ và huấn luyện quân sự, cơ thể vô cùng chắc khỏe, là người đàn ông quyến rũ được công nhận của học viện quân sự.
Lúc này, anh chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ chữ I màu trắng, một tay cầm sách đọc, một tay vặn mở nắp nước suối, ngửa đầu lên, một hơi uống cạn.
“Chọn môn xong chưa?” Ngao Hiển hỏi Đế Chiêu: “Từ năm ba, mỗi học kỳ đều phải báo ba môn học bắt buộc không thuộc viện quân sự. Anh đề nghị chú nên báo môn nghệ thuật nói chuyện giao dịch buôn bán của nhân loại đó, giáo viên môn đó vô cùng xinh đẹp.”
Nói xong, Ngao Hiển còn nháy mắt với Đế Chiêu.
Đế Chiêu vươn vai một cái, cười nói: “Vậy, nữ sinh chọn môn này nhất định là rất ít, không có hứng.”
“Aiz, cái logic này của chú khá đúng đấy, vậy chú chọn một giáo viên có ngoại hình đẹp trai đi?” Ngao Hiển nói, “Năm ngoái anh cùng An Hinh chọn môn học thầy Ba Xà của học viện chính pháp, hình người của thầy ấy chính là tu thành bộ dáng mà các cô gái bây giờ thích nhất đấy…… Mặt giống như sơn lót quét tường vậy, trắng kinh người, mắt có màu tím, nhưng ánh mắt đờ đẫn, tính tình u ám, chính là một lời khó nói hết.”
“Nghe ra thì rất não tàn ……” Đế Chiêu dùng một từ mà ở thế giới bên ngoài đã thịnh hành rất lâu rồi, mang theo thái độ nghi ngờ hỏi tiếp: “Con gái bây giờ đều thích kiểu này?”
“An Hinh nói vậy.” Ngao Hiển ném bình nước chính xác vào trong sọt giấy dưới chân Đế Chiêu, nói: “Cô ấy nói, các cô gái bây giờ đều thích kiểu đen tối yếu đuối không thấy ánh sáng, nhân vật phản diện mắt cá chết trắng bệch.”
“Không cách nào hiểu nổi.” Đế Chiêu chống cằm, tập trung sao chép lại danh sách yêu quái loại A một cách lười nhác.
“Chú đang chép cái gì thế?” Ngao Hiển nhảy từ trên giường xuống, đến gần nhìn quyển sổ ghi chép của anh, “Danh sách những cô gái vừa đến tuổi chưa kết hôn?”
“Gì chứ……” Đế Chiêu cười một cách bất lực, “Anh đừng nói bậy nữa, đây là em đang viết một quyển sổ tay an toàn cho bạn học mới.”
“Bạn học mới khá dễ thương đấy.” Ngao Hiển nhớ lại một lúc, nói tiếp: “Nhưng mà, lúc về An Hinh nói với anh, con gái ở thế giới bên ngoài rất thích ăn hàng đồ người khác làm cho mình.”
“…… Hả? Là ý gì?” Đế Chiêu nghe một cách lơ đãng.
“Chính là ý chỉ bản thân rất thích ăn quà vặt hơn nữa còn ăn rất nhiều, nghe nói như vậy có thể tăng thêm tình cảm thân thiết, miêu tả người có chỉ số IQ thấp, cố ý giảm bớt người cùng giới với bản thân, tăng độ hảo cảm với người khác giới…… An Hinh nói vậy.”
“…… Tại sao vậy?” Đế Chiêu tò mò.
“Hình như là để truyền đạt…… bản thân ngây thơ còn ngốc, chỉ biết ăn, sức khỏe tốt, có thể sinh đẻ?” Ngao Hiển suy đoán: “Không hiểu thẩm mỹ của con người, An Hinh nói giống đực ở nhân loại không thích giống cái quá mạnh quá thông minh.”
Đế Chiêu ngẩn người chốc lát, bỗng nhiên bật cười: “Thảm rồi, em thấy cả đời này em không thể nào hiểu hết về con người rồi……”
Ngao Hiển cảm khái: “Ai có thể hiểu được chứ? Này…… Chú mau chọn môn đi, muộn chút nữa là toi đấy.”
“Bây giờ đăng ký nhất định sẽ rớt mạng.” Đế Chiêu nói: “Em đợi thêm tí nữa.”
Ngao Hiển lại hỏi: “Trước hiệu trưởng có nói, giúp đỡ bạn học mới sẽ được thêm điểm học phần phải không?”
“Ý gần giống vậy.” Đế Chiêu lắc lắc quyển ghi chép loại yêu ma nguy hiểm trong tay, “Nhìn thấy chưa, quyển ghi chép này, thấp nhất cũng được nửa điểm học phần.”
“Chú lại không thiếu.” Ngao Hiển cười, “Chín mươi chín điểm ma quỷ của chú……”
Đế Chiêu đắc ý nhướng mày, lại nói: “Cũng không biết bạn học mới có thể thuận lợi học đủ học phần không.”
Dẫu sao chương trình học cũng không dễ.
“Không sao cả, cho dù cô ấy học không đủ, cuối cùng cũng cho cô ấy một tấm bằng tốt nghiệp vinh dự.”
Yên lặng một lúc, Ngao Hiển nêu ra một đề tài.
“Cái đó, An Hinh nói nhà thông gia cô ấy có một em gái……”
“Không xem!” Đế Chiêu lập tức đánh gãy lời Ngao Hiển, “Em không giống anh, đánh chết em cũng không tìm Cửu Vĩ Hồ đâu!”
“……. Chậc.” Ngao Hiển nói, “Vậy chú muốn như thế nào, nhà chúng ta nào còn cô gái nào đến tuổi…… Ồ đúng rồi, nhà dì cả anh, có một chị gái Rồng lớn hơn chú sáu mươi tuổi, chú muốn gặp thử không? Chị ấy rất tốt, rất biết săn sóc chú.”
“Không gặp!” Đế Chiêu nói, “Anh cứ coi như em cấm dục được không? Em thật sự không muốn xem mắt……”
“Anh thấy chú chính là, tầm mắt quá cao, cô này không cần cô kia không được, ai cũng không xứng với chú, hoa cỏ yêu quái trên thế giới này đều không vào mắt chú, thế nào, chú là muốn đi dưới tay Phật Tổ làm Rồng trên trời, xuất gia niệm kinh tụng A Di Đà Phật?”
Đế Chiêu bật cười ha ha: “Không phải vậy, chủ yếu là em gặp ai, vảy hộ tâm đều không phản ứng, em thật sự không động tâm mà……”
“Nói không lại chú.” Ngao Hiển nói xong, hai bước đã nhảy lên giường, chụp lấy điện thoại nhanh chóng soạn tin nhắn gửi cho bạn gái Cửu Vĩ Hồ.
“Lúc nào mới có thể đưa vào chức năng gửi giọng nói bằng weixin?” Ngao Hiển vừa ấn phím soạn tin nhắn, vừa kêu ca: “Bộ phận kỹ thuật và bộ phận ngoại thương đều là đám phế vật, nói gì mà còn chưa hẹn được cấp trên của Tencent, đã mấy năm rồi? Có xếp hàng hẹn sẵn thì cùng hẹn được rồi nhỉ? Nuôi bọn chúng để ăn sạch cơm sao? Lề mề như vậy, anh thấy có khi con người đều có thể gọi điện thoại bằng không gian ba chiều, chúng ta mới có thể dùng tin nhắn thoại trò chuyện…….”
Đế Chiêu chép tên yêu cấp A cuối cùng xong, thuận miệng hỏi: “Nghe không thấy giọng nói của chị An Hinh không yên tâm sao?”
“Anh đọc cho chú nghe……” Ngao Hiển giả giọng, nói: “Em yêu anh, Tiểu Long của em, trước khi ngủ, hôn sừng Rồng của em một vạn lần……. Chú nói, nếu có tin nhắn thoại, chú nghĩ xem với giọng nói quyến rũ của cô ấy nói ra câu này…….”
Ngao Hiển thở dài một tiếng thoải mái, ấn điện thoại ở trên lồng ngực: “Nếu là vậy……. Có chết cũng nhắm mắt.”
Đế Chiêu vừa cười vừa mắng: “Anh đúng thật là bản tính Rồng ‘dâm’……”
Nhắc đến bốn chữ này, Đế Chiêu đột nhiên ngẩn người.
Bản tính Rồng ‘dâm’, bản tính Rồng ‘dâm’, bản tính Rồng ‘dâm’…… Giọng nói của Đường Táp giống như ma chú, lặp đi lặp lại vang lên ở bên tai anh.
Đế Chiêu đóng mạnh quển sổ, đứng bật dậy, túm áo tắm lên, nhanh chóng nói: “Em đi nhà tắm ở lầu một.”
“……. Hả?” Ngao Hiển nghiêng đầu, chỉ nhìn thấy một con Tiểu Bạch Long vội vã bay ra ngoài, dại ra nhìn theo cái đuôi biến mất ở cửa.
Ngao Hiển: “……. Mẹ nó, Đế Chiêu chú muốn đánh nhau đúng không? Sắp tắt đèn rồi, chú còn đi làm gì? Chú còn muốn chọn môn không, cái con Rồng dâm này!”
Phòng tắm lầu một là một hồ nước nóng cực lớn, bình thường chỉ mở cửa cho giảng viên viện quân sự và thành viên hội học sinh. Sau khi Đế Chiêu quẹt thẻ ra vào xong, đặt đuôi Rồng vào trong nước nóng, hít sâu một hơi — — Thật thoải mái.
Cái đuôi đặt trong nước đang chảy chậm rì rì đong đưa, cảm nhận sự vuốt ve dịu dàng của sóng nước, là cách tốt nhất để ổn định cảm xúc của Rồng.
Điện thoại bên cạnh rung lên hai cái.
“Cám ơn học trưởng, hôm nay cực