Sau lời thổ lộ đêm hôm đó, Lý Quyết bắt đầu thường xuyên gửi tin nhắn cho Hứa Thiến ——
“Chào buổi sáng, huấn luyện.”
“Suất ăn năng lượng cho bữa trưa hôm nay【 hình ảnh.jpg】”
“Bé trà xanh, anh muốn tặng em một món quà, gửi địa chỉ qua đây nào.”
Hứa Thiến: “Đừng có gọi tôi là bé trà xanh!”
Lý Quyết: “Vậy thì em gái trà xanh?”
Hứa Thiến: “…”
Có lẽ cách nhanh nhất để quên đi một mối quan hệ đó chính là bắt đầu một mối quan hệ khác.
Hứa Thiến nhận ra rằng tình cảm của cô dành cho Lâm Chỉ Ngôn thực sự đang dần tan biến trong sự quan tâm chăm sóc ân cần của Lý Quyết suốt thời gian qua.
Nói thật, trước kia cô không để ý đến Lý Quyết cho lắm.
Chính là sau khi anh thổ lộ, Hứa Thiến mới dần dần mới bắt đầu để tâm.
Vì một vài cuộc gặp gỡ khi còn bé, gu của Hứa Thiến đối với con trai luôn luôn giống nhau ——
Nhã nhặn khí chất, gia cảnh giàu có, vẻ ngoài khôi ngô….
Hai điều kiện phía trước không liên quan gì đến Lý Quyết, chỉ có mỗi điều kiện cuối cùng là miễn cưỡng đạt chuẩn mà thôi.
Nhưng đàn ông con trai mà được mỗi cái mặt thì có ích lợi gì.
Vì xuất thân từ một gia đình kiểu mẫu [1], Hứa Thiến không thể không cân nhắc xem liệu nửa kia sau này của mình có khả năng che chở cho cô hay không.
[1] Gốc 原生家庭: Ý chỉ gia đình gồm bố mẹ sống với các con (gia đình một thế hệ, không có ông bà hay họ hàng khác sống cùng).
Tuy gia đình của cô không phải dạng nghèo khó, nhưng bởi vì bà nội muốn có cháu trai, mà cô thì lại là con gái, vậy nên vừa sinh ra đã được định trước là “Hứa Thiến cả đời bị ghét bỏ” rồi.
Tuy bố mẹ không thể hiện ra quá rõ ràng, đối xử với cô cũng khá tốt, nhưng từ sau khi đứa thứ hai – em trai được sinh ra, cô mới thật sự cảm nhận được: Tình yêu của bố mẹ dành cho con cái nhất định là có sự khác biệt.
Mỗi lần đến nhà bà nội thăm họ hàng vào dịp lễ tết, sự ghét bỏ này đặc biệt rõ ràng.
Tiền lì xì mà cô nhận được chỉ bằng số lẻ so với em trai, này cũng thôi đi, lại còn bị lôi đi làm việc nhà, chuẩn bị cơm tất niên.
Mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng em trai cũng đã hiểu được ánh mắt của người lớn.
Nó biết rằng trong cái nhà này, địa vị của mình cao hơn hẳn chị gái, thế nên nó cũng xưng vương xưng tướng mà quát mắng cô.
Một khi cô mắng em trai, người lớn trong nhà sẽ ngay lập tức nổi giận, kiểu gì cũng phải giáo huấn cô một trận đến mức giàn giụa nước mắt, khóc lóc xin lỗi em trai mới êm xuôi.
Như vậy cũng thôi đi, Hứa Thiến có thể bỏ qua, nhưng vì điều kiện kinh tế của gia đình cũng không tốt đến thế, tất cả mọi vốn liếng trong nhà đều dồn hết vào người em trai, thế nên đây chính là khoảng thời gian cô trưởng thành gian nan nhất.
Tình người ấm lạnh, tuổi còn trẻ đã phải nếm trải quá nhiều.
Thời cấp ba, cô ra sức chống lại rất nhiều sự bất công của thế giới, tự mình sa ngã, trở thành một cô gái nổi loạn, nhập nhằng với nhiều chàng trai, tiêu tiền của bọn họ, khiến bọn họ cam tâm tình nguyện đãi cơm, tất cả mọi thứ đều trôi chảy như thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong nhà không cô tiền mừng tuổi, chút phí sinh hoạt ít ỏi căn bản không thể nào trang trải được cuộc sống hằng ngày.
Cô cũng chỉ có thể dựa vào bọn con trai mời cơm, duy trì tình hữu nghị với bọn họ, thỏa mãn lòng hư vinh được làm quen với gái đẹp của bọn họ.
Người thân không chiều chuộng cô thì sẽ có rất nhiều chàng trai sẵn sàng yêu thương cô…
Thậm chí cô còn có thể tán tỉnh nhiều chàng trai cùng một lúc, tự cho là mình có thể đùa bỡn đám ngu xuẩn đó trong lòng bàn tay.
Nếu không có Hạ Tang, có lẽ Hứa Thiến sẽ giữ mãi tác phong hành sự như vậy.
Chuyện của Kỳ Tiêu đã cho cái đầu óc mê muội của cô một cú, đánh thức cô.
Cô đã thấy được sự nguy hiểm của chuyện này ——
Cái gì cũng có cái giá của nó.
Đám đàn ông sẽ không tự dưng đối tốt với bọn, thứ gọi là “yêu” này đều không phải là thật, chỉ là sự chiếm hữu mà thôi.
Sau đó cô trở thành bạn của Hạ Tang, bắt đầu trở thành kiểu con gái nghiêm túc.
Không còn bỏ bê việc học nữa, chăm chỉ phấn đấu vì lý tưởng của mình.
Sau khi lên đại học, cô cũng không còn bất cần đời nữa, mà bắt đầu yêu đương nghiêm túc với Lâm Chỉ Ngôn – một người có điều kiện không tệ.
Nhưng mối quan hệ này… một lần nữa đã làm sụp đổ sự tự tin vốn đã ít ỏi đến đáng thương của Hứa Thiến.
Vì là con gái nên từ nhỏ cô đã bị người nhà chán ghét ruồng bỏ vô số lần.
Mà một lần nữa, Lâm Chỉ Ngôn đã dùng chiêu trò PUA [2] mà nói với cô rằng ——
[2] PUA là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là “nghệ sĩ bắt chuyện", vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau đó dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân là quan hệ tình dục.
Từ đó, PUA được mọi người biết đến với cái tên "nghệ sĩ tán gái" (Nguồn: lostbird.vn).
Tuy nhiên, với cá nhân mình, mình thấy đây giống gaslighting (lạm dụng nhận thức – thao túng đổ lỗi cho nạn nhân) hơn.
“Em là đồ vô dụng, chỉ có anh là bằng lòng muốn em, em phải biết đủ đi.”
“Được người như anh thích, em còn bất mãn cái gì? Mặc kệ anh mập mờ với cô gái khác như thế nào, em vẫn sẽ luôn là bạn gái của anh.”
“Anh sẽ kết hôn với em, sẽ cho em sự đảm bảo tốt nhất về cuộc sống, điều kiện là… em phải nghe lời.”
….
Lúc ấy, cô thế mà thật sự tin tưởng, thật sự cho rằng bản thân mình cực kỳ cực kỳ kém cỏi, sự tự tin mà khó khăn lắm cô mới gầy dựng được hoàn toàn sụp đổ.
Ngay khi thế giới nội tâm của cô đã ngàn vết lở loét, hoang mang rối loạn, Lý Quyết tỏ tình với cô.
Thật ra lúc ấy Hứa Thiến cũng không xúc động cho lắm.
Hồi đại học, đã có những chàng trai có điều kiện như Lý Quyết theo đuổi cô rồi.
Ngoại trừ không đẹp trai bằng anh ra thì có rất nhiều chàng trai có điều kiện vật chất tốt hơn anh.
Đối với Lý Quyết, Hứa Thiến có rất nhiều suy tính thực dụng trong lòng.
Lý Quyết giống cô, đều thiếu thốn tình yêu, thậm chí đến tính cách cũng rất giống ——
Tính toán, lanh lợi mưu mô, không bao giờ để mình chịu thiệt, càng sẽ không vô duyên vô cớ dâng mình lên mà không đòi hỏi bất cứ sự đáp lại nào.
Thế nên hai người nói chẳng được mấy câu là sẽ cãi nhau.
Hai người đều lạnh như băng, làm sao mà ôm nhau sưởi ấm?
Thế nên, với sự theo đuổi của Lý Quyết, Hứa Thiến tỏ vẻ thật sự hờ hững lạnh lùng.
Nhưng lại không phải hoàn toàn là như thế, suy cho cùng đây chính là một cơ hội để lựa chọn, nói khó nghe hơn chính là… lốp xe dự phòng.
Cô không quan tâm những người khác đối xử với loại con gái sặc mùi thảo mai mưu mô (trà xanh) là cô như thế nào, không sao cả.
Chưa trải qua nỗi khó khăn khổ cực của người ta thì đừng có khuyên người ta lương thiện hiền lành.
Đối với cô, tình yêu và hôn nhân đều là sự cứu rỗi.
Chỉ cần nửa kia có thể đưa cô ra khỏi vũng lầy của gia đình, để cho cô có được một cuộc sống đẹp đẽ vẻ vang, không cần phải đau khổ đi cầu xin mẹ vì muốn một chiếc váy đẹp, cuối cùng bị mẹ răn dạy một trận, mắng cô đứa con gái hoang phí nữa.
Cô nhất định phải chọn lựa kỹ càng, chọn ra người thích hợp nhất!
Lúc chuẩn bị cho bài bảo vệ luận văn tốt nghiệp ở thư viện, Lý Quyết gửi cho cô một bức ảnh khi chơi bóng do khán giả chụp.
Chàng trai trong bức ảnh có mái tóc ngắn gọn gàng, ba bước lên rổ, tính công kích trong những bước di chuyển và lực sát thương của khuôn mặt đều rất mạnh.
Hứa Thiến phóng to ảnh chụp lên để xem, cơ bắp và sức mạnh của cơ thể này cực kỳ tràn đầy, cùng với việc anh đã cắt tóc, vẻ ngoài của anh thăng hạng, quả là làm cho người ta phải động lòng.
Cô lưu ảnh lại, khen một câu: “Đẹp.”
Lý Quyết: “Huấn luyện viên khen anh, nói anh rất có kỹ thuật, sẽ cho anh chơi chính ở đại hội thể thao toàn quốc.
Nếu thắng, anh sẽ nhận được thù lao rất cao.”
Dường như Lý Quyết biết được khát vọng lớn nhất trong lòng cô là gì, thế nên mỗi lần gửi tin nhắn, anh đều nóng lòng báo cho cô biết những thành tựu của mình, chứ không nói những lời linh tinh vớ vẩn như… anh yêu em anh thích em vân vân.
Bởi vì anh biết, thứ Hứa Thiến muốn không phải cái này, cô muốn thứ gì đó thực tế hơn.
Hứa Thiến: “Thế là tốt lắm, cố lên, anh nhất định có thể làm được.”
Lý Quyết: “Có phải em luôn nói những lời giống nhau với mỗi chàng trai theo đuổi em hay không vậy?”
Hứa Thiến: ….
Hứa Thiến: “Không thì sao, chẳng lẽ tôi nên nói: Ồ, đồ rác rưởi, ghê dữ ta?”
Lý Quyết: “Đây mới là thái độ bình thường của em đối với anh.”
“Bộ anh thích chịu ngược hả? Một hai phải muốn tôi cãi nhau với anh có đúng không?”
Lý Quyết đáp: “Thích chịu ngược đương nhiên là tốt hơn với việc bị xem như là cái lốp dự phòng có cũng được mà không có cũng chẳng sao rồi.”
Hứa Thiến: “Tôi không có.”
Lý Quyết: “Em giả vờ cái gì.
Nếu em không thích anh thì cứ nói thẳng là không thích, sau đó bảo anh cút đi là được rồi.
Không đồng ý cũng chẳng từ chối, thỉnh thoảng còn cố ý đăng một vài story chỉ mình anh xem được, không phải là đang dụ anh sao?”
Hứa Thiến tức giận đến đỏ cả mặt, gọi điện thoại cho anh: “Anh thông minh như thế, nếu trong lòng đã rõ ràng, anh còn liên lạc với tôi làm gì nữa, cho vào danh sách đen đi!”
Giọng Lý Quyết trầm thấp, nghe cũng có chút tức giận: “Chẳng phải là