Banana Culture: 【 Bộ phim có kinh phí chục tỷ mới nhất của đạo diễn Trung Quốc Lý Thuật dự kiến sắp sửa bấm máy.
Có thông tin cho rằng nam chính là ảnh đế Lộc Kiến, nhưng hiện tại không ít cư dân mạng đều tỏ ra hoài nghi: Với tình hình lặn biệt tăm bây giờ của Lộc Kiến, liệu anh ấy sẽ tham gia thật ư? 】
Người đại diện Phương Trác cũng nhận được nhiều cuộc gọi thúc giục từ Lý Thuật, đối phương hi vọng có thể hợp tác với Lộc Kiến càng nhanh càng tốt.
Đợt hợp tác này chắc chắn sẽ mang lại lợi ích cho cả hai, nhưng vấn đề là —— Phương Trác cay đắng, bây giờ hắn còn chưa tìm được Lộc Kiến!
Phương Trác vốn cho rằng đối phương sẽ xuất hiện sớm thôi.
Mặc dù bị thôi miên, nhưng Phương Trác không chút nghi ngờ Lộc Kiến có khả năng thoát khỏi nó bất cứ lúc nào.
Chỉ cần một tác động nhỏ từ thế giới bên ngoài, hoặc tự mình suy nghĩ, Lộc Kiến đều có thể lập tức thoát khỏi trạng thái mất trí nhớ.
Vì vậy kể cả khi Lục Doanh Châu bặt vô âm tín suốt bấy lâu nay, thậm chí đi theo Tạ Ngộ du lịch vòng quanh thế giới, Phương Trác cũng không lo lắng mấy.
Hắn biết, đối phương nhất định đã bằng lòng trong tiềm thức mới chịu làm vậy.
Mà hiện tại Phương Trác rầu thúi ruột.
Mặc dù trước lúc đi Lục Doanh Châu đã nói với hắn rằng hắn sẽ quay lại trước khi phim bấm máy.
–
Trong căn hộ.
“Chờ một chút.” Tạ Ngộ bỗng nhiên gọi bác sĩ thôi miên lại, xác nhận lần nữa: “Cách này sẽ không gây ảnh hưởng gì cho Lục Doanh Châu đúng không?”
Milton Hughes gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng tôi áp dụng cách thôi miên tự nhiên, không ảnh hưởng gì đến khách hàng cả.”
Tạ Ngộ nghe xong không mở miệng nói chuyện nữa.
Milton Hughes nghĩ hắn đã chấp nhận, lắc lư chiếc đồng hồ trong tay tiếp tục thôi miên.
Thư kí Vương nhìn người đàn ông nằm trên ghế, cẩn thận hỏi Tạ Ngộ: “Sếp thực sự muốn khiến ngài ấy mất trí nhớ nữa hả?”
Tuy rằng thư ký Vương là người đưa ra đề xuất, nhưng lúc làm thật vẫn không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Việc này quá thất đức.
Đương nhiên, không thể nói chuyện đạo đức với sếp Tạ ngáo đá được.
Một lời nói dối cần được lấp liếm bằng vô số lời nói dối.
Thôi miên rất dễ bị tác động bởi những kích thích bên ngoài.
Chẳng lẽ từ nay về sau Tạ Ngộ phải liên tục khiến Lục tiên sinh mất trí nhớ sao?… Nhưng rồi sẽ có ngày bị quật thôi.
Đến lúc đó, tình cảm của bọn họ sẽ bị hủy hoại mãi mãi, kể cả có con cũng không níu kéo được.
Tạ Ngộ mím chặt môi mỏng, vẻ mặt thờ ơ.
Thư kí Vương thấy hắn im lặng cũng không dám lên tiếng nữa.
–
Trên ghế nằm.
Mí mắt Lục Doanh Châu run rẩy, tầm mắt quét qua vị trí gần đó.
Đúng như dự đoán của hắn, Tạ Ngộ thực sự im lặng.
Tính chiếm hữu tuyên bố chủ quyền như một con thú đã ăn sâu bén rễ trong tính cách là đối phương, là dấu ấn không thể xóa nhòa, cho dù bắt đầu lại cũng sẽ có chung một kết cục.
Thuở thiếu thời Lục Doanh Châu chống lại tính chiếm hữu này.
Nhưng đôi khi sự thay đổi thường hình thành trong một khoảnh khắc vô tình nào đó.
Ngay cả người đại diện cũng không biết, vị ảnh đế thành danh khi còn trẻ này mắc chứng rối loạn đa nhân cách.
Sau khi ly dị, có vài người bạn từng hỏi hắn “Muốn tổ chức party mừng độc thân không?”.
Mọi người xung quanh đều vỗ tay chúc mừng hắn cuối cùng thoát khỏi tên điên Tạ Ngộ ngang ngược thích kiểm soát người khác.
Lục Doanh Châu phấn khích hét lên trong lòng: Duyệt, duyệt!
Nhân cách thứ hai Lộc Kiến lạnh lùng nói: “Câm mồm!”
Lục Doanh Châu uyển chuyển nói: “…Anh không thích Tạ Ngộ thật đâu, anh chỉ bị Stockholm thôi.”
Ai lại đi thích một thằng ngáo cắn riết không buông mình chứ? Lục Doanh Châu lẩm bẩm, túm cái quần lại là hắn không thích.
Hắn cũng không cho phép nhân cách thứ