--Dịch: Autumnnolove--
????????????
[ A a a! Bà chủ ơi cuối cùng tôi cũng thêm được cô rồi! Là cô đúng không? Là cô đúng không? ]
[ Tôi nhìn thấy bánh a giao và trà lá sen trên wechat của cô, đúng là cô rồi! ]
[ A a a a a a… ]
[ Tôi thật sự xúc cmn động, nhanh nhanh nhanh! Bà chủ ơi tôi muốn mua trà lá sen! ]
Người vừa được kết bạn gửi tin nhắn tới, cách một cái màn hình Hướng Vãn cũng cảm nhận được sự kích động của đối phương. Nhưng cô chỉ có thể tiếc nuối mà phản hồi tin nhắn của anh ta, đã có rất nhiều người đang xếp hàng trước đó, bây giờ anh ta phải chờ một chút.
Sau khi trả lời tin nhắn người này xong, nhớ ra Hứa Nguyện vẫn còn đang đứng ở cửa. Trước tiên Hướng Vãn tìm chỗ cài đặt lại khiến cho những người khác không thể thêm bạn cô được nữa, sau đó mới xóa bớt một người, cuối cùng cũng thành công thêm bạn Hứa Nguyện.
"Cảm ơn chị, em đi trước đây!". Hứa Nguyện lại nói cảm ơn thêm lần nữa mới xách theo trà lá sen rời đi.
Chờ sau khi tiến vào thang máy, Hứa Nguyện mới nhịn không được mà ôm hộp trà vào trong lòng ngực, kích động tới mức cả khuôn mặt đỏ bừng.
Lúc này, cô đã hoàn toàn quên mất những tiếng mắng chửi độc ác khiến cô ủy khuất của ông lão kia. Ngược lại còn cảm thấy hôm nay cô quá may mắn, đánh bậy đánh bạ mà mua được trà lá sen nhiều người muốn mua mà không được.
Làm người không nên quá tham lam. Cô đi ra khỏi chung cư liền chạy đến văn phòng chuyển phát nhanh tìm bà chủ trả lại hai túi trà lá sen lúc nãy. Bà chủ thấy cô đang ôm chặt hộp trà lá sen trong ngực, lúc này mới chịu nhận lại.
Hứa Nguyện lại nói cảm ơn, sau đó trực tiếp bắt xe trở về kí túc xá. Nơi này cách trường học của cô không xa, ngày thường cô cũng không dám chơi sang như vậy, nhưng lúc này đang ôm bảo bối khó lắm mới có được trong ngực, cô chỉ muốn nhanh chóng trở về phòng ngủ.
--Dịch: Autumnnolove--
Điều kiện phòng nữ ở ký túc xá của Hứa Nguyện không tệ lắm, là phòng dành cho bốn người.
Cô vừa trở lại phòng ngủ thì thấy ba người bạn cùng phòng cũng có mặt, nghe được động tĩnh liền nhao nhao quay đầu ra nhìn.
"Em mua gì đó?". Nhìn thấy cô đang ôm một cái hộp trong tay, chị cùng phòng hỏi một câu.
Hứa Nguyện còn chưa kịp trả lời thì một người bạn cùng phòng khác đã cau mày suy đoán: "Không lẽ cậu lại chạy đi mua mấy sản phẩm giảm béo linh tinh nữa?"
Biết các cô ấy thật lòng quan tâm mình, Hứa Nguyện vội vàng lắc đầu: "Không có, không có, mình mua trà lá sen mà."
Cô nói xong liền cẩn thận lấy trà lá sen trong ngực ra cho các cô ấy xem.
"Đây là trà lá sen đang rất nổi tiếng trên mạng sao?". Chị cùng phòng đi nhanh tới, nghiêm túc nhìn hộp trà sau đó gật đầu: "Không sai, nhìn có vẻ giống trên mạng."
Bạn cùng phòng lên tiếng lúc nãy tiếp tục hỏi: "Cậu mua ở đâu vậy? Có chắc là mua hàng chính hãng không?"
"Chắc chắn!". Hứa Nguyện ra sức gật đầu, cho tới bây giờ cô vẫn còn đang cảm thấy như là mơ.
Một người bạn cùng phòng khác nghe vậy liền vỗ bả vai của cô, nói: "Vậy thì tốt rồi, cậu nhanh pha một ly uống thử xem. Nếu như nó thật sự hiệu quả như trên mạng nói thì không bao lâu nữa cậu có thể gầy xuống rồi!"
Hứa Nguyện lại gật đầu, cẩn thận tháo mở đóng gói bên ngoài lấy hộp trà ra. Mấy người bạn cùng phòng cũng tích cực hỗ trợ lấy ly và nước nóng tới. Chờ Hứa Nguyện xé túi trà nhỏ ra, thả lá trà vào trong ly, sau đó đổ nước nóng vào, một mùi hương nhàn nhạt theo hơi nóng bốc lên.
"Thơm quá…"
Mùi hương kia khiến cho người ta vừa ngửi lập tức cảm thấy thư thái. Người bạn cùng phòng khi nãy còn lo lắng Hứa Nguyện bị người ta lừa lúc này mới xác định đây là hàng thật.
Hứa Nguyện cũng cảm thấy rất thơm, cô hít mùi hương tận mấy cái, gấp không chờ nổi mà bưng cái ly lên nhấp một ngụm.
Lá sen đang hé nở bồng bềnh trong nước trà vàng nhạt, nhìn qua cảm giác rất có hơi hướng nghệ thuật. Nước trà âm ấm vừa vào miệng khiến cho toàn bộ các giác quan* đều nhiễm một tầng hương thơm thanh mát.
(*) - nguyên văn 七窍 = thất khiếu: bao gồm hai tai, hai mắt, hai mũi và miệng.
Chờ đến khi nước trà sánh mịn đi vào cổ họng, cả người đều có cảm thấy thoải mái giống như vừa được gột rửa từ trong ra ngoài, thậm chí Hứa Nguyện còn có chút cảm giác nhẹ nhàng như muốn lên tiên.
Nhóm bạn cùng phòng chỉ cần nhìn biểu tình hưởng thụ trên mặt cô là biết trà lá sen này uống ngon cỡ nào, yết hầu cũng nhịn không được mà khẽ chuyển động.
Một ly trà này cũng không ít, Hứa Nguyện uống hết một ngụm lại một ngụm, bất tri bất giác đã uống cạn ly trà. Sau khi uống xong, dư vị vẫn còn quanh quẩn nơi yết hầu, thậm chí còn có vị ngòn ngọt.
"Cảm thấy sao?"
"Uống rất ngon, cảm thấy ngon hơn tất cả những loại đồ uống mà trước kia em từng uống qua."
"Nếu uống xong rồi thì tới cân thử xem, xem có giảm được cân nào hay không!"
"Em bị ngốc hả? Cho dù trà lá sen này có hiệu quả đi nữa thì cũng không có khả năng làm mất đi vài ký thịt trên người, sao có thể vừa uống là thấy hiệu quả ngay được". Chị cùng phòng có chút bó tay với mấy đứa em.
Mọi người nghĩ cũng thấy đúng, nhưng mà vẫn mãnh liệt yêu cầu Hứa Nguyện cân một lần để làm cơ sở so sánh với ngày mai.
Sau khi cân thể trọng xong, thấy các cô ấy đều rất tò mò với trà lá sen, Hứa Nguyện muốn mời bọn họ nếm thử, nhưng các cô ấy đều biết cô muốn giảm béo tới cỡ nào, nói rằng chờ sau này mua được nữa rồi thử cũng được.
Cả phòng cũng không rảnh vây quanh Hứa Nguyện mãi, chờ cô ấy uống xong trà lá sen cũng tản ra đi làm việc của mình.
Còn lại một mình Hứa Nguyện nhìn lá sen xanh trong ly, cảm thấy không thể lãng phí nên lại pha thêm mấy nước nữa cho đén khi trà không còn màu sắc mới đổ lá trà ra cái cây xanh bên cửa sổ để làm chất dinh dưỡng cho nó.
--Wattpad: Autumnnolove--
Sáng hôm sau, mọi người trong phòng ngủ rời giường thì đột nhiên nhớ ra chuyện Hứa Nguyện uống trà lá sen hôm qua, đánh giá bằng mắt thì không thể nhìn ra được cô ấy có gầy đi hay không nên mọi người lại lấy cân ra cân lần nữa.
Vừa bước lên cân, nhóm bạn cùng phòng lập tức kinh ngạc hô lên: "Trời đất ơi! Còn tưởng rằng trên mạng khoa trương, vậy mà thật sự gầy đi ba cân nè!"
"Quá thần kỳ luôn!"
"Hứa Nguyện, hôm qua uống xong trà lá sen em có cảm thấy có gì đặc biệt không?"
Hứa Nguyện nhìn con số hiển thị cân nặng của mình, tâm tình có chút kích động, hồi tưởng một lúc mới nói: "Sau khi uống xong cảm thấy rất sảng khoái, nếu mà có gì bất thường thì chính là em đi WC nhiều hơn so với bình thường."
Bạn cùng phòng nghe vậy thì ý cười trên mặt nhạt đi: "Không lẽ trà giảm cân này lại là thuốc xổ trá hình?"
Một ngày giảm ba cân cũng không phải là trên thị trường không có sản phẩm cam kết như vậy. Nhưng mấy thứ đó thực tế là giảm đi lượng nước trong cơ thể chứ không hề giảm mỡ, hoàn toàn không có lợi gì cho thân thể.
"Không phải đâu, mình không bị tiêu chảy, đi wc cũng bình thường. Hơn nữa mình không cảm thấy có chỗ nào không thoải mái". Hứa Nguyện nhanh chóng giải thích.
Cô có thể cảm nhận được trà lá sen này rất tốt. Tuy rằng mới chỉ nhìn thấy hiệu quả một mặt, nhưng cô cảm thấy Hướng Vãn là người tốt, không phải loại người lòng dạ hiểm độc dùng sản phẩm kém chất lượng lừa gạt người khác.
"Trên mạng cũng có người uống trà này được một khoảng thời gian rồi, nếu như có tác dụng phụ thì đã sớm huyên náo, chắc là không có vấn đề gì đâu". Bạn cùng phòng khác nói.
Nhìn thấy trạng thái của Hứa Nguyện cũng không tệ nên hai người bạn cùng phòng kia cũng không tiếp tục nghi ngờ nữa.
Mấy ngày tiếp theo Hứa Nguyện vẫn kiên trì uống trà lá sen, còn kết hợp với chạy bộ. Nhóm bạn cùng phòng cảm thấy dường như cô đang gầy đi từng ngày.
Người trong trường học cũng phát hiện, nữ sinh đứng đầu toàn trường về cân nặng đang dần dần gầy đi, bọn họ vừa kinh ngạc vừa không tránh được tò mò.
Chờ sau khi nghe được thì ra cô mua được trà diệp hà đang rất nổi tiếng trên mạng hiện nay, bắt đầu có người tìm tới cửa nhờ cô giúp đỡ.
Hứa Nguyện cũng không muốn tạo thêm phiền phức cho Hướng Vãn nên chỉ nói cô có vận khí tốt mới mua được một hộp, bây giờ muốn mua nữa cũng không được.
Sau đó, có bạn học thấy chuyện hay ho nên chia sẻ lên mạng xã hội, còn đính kèm một hình ảnh so sánh trước sau. Chỉ nhìn hình ảnh hiện tại của Hứa Nguyện thì thấy cô ấy vẫn còn béo, nhưng so sánh với trước kia thì thật sự đã gầy đi một vòng nhỏ.
Có ví dụ thực tế này trên mạng, đừng nói là mua, những người hiện tại chưa kết bạn được với Hướng Vãn đều đang gào rú ở trên mạng.
Còn có người thèm đến đỏ mắt, trực tiếp ra giá cao để mua được trà lá sen.
Trên mạng hỗn loạn đến đâu cũng không ảnh hưởng đến Hướng Vãn. Nhưng những người trong vòng bạn bè lại không ngừng la lối, khóc lóc, lăn lộn thúc giục trà lá sen. Mặc dù Hướng Vãn đã phó thác wechat cho hệ thống xử lý nhưng lâu lâu cô vẫn nhìn thấy một vài tin nhắn.
Chuyện này khiến cho Hướng Vãn càng thêm chuyên cần. Mỗi buổi tối cô lại sắp xếp chế biến thêm một nồi trà lá sen, như vậy một ngày có thể sao được ba nồi trà.
--Dịch: Autumnnolove--
Lại đến một cái cuối tuần nữa, Dương Điềm muốn tới nhà Hướng Vãn chơi. Lúc này cô mới quyết định cho phép bản thân nghỉ ngơi nửa ngày.
Tiếng đập cửa vang lên liên hồi, Hướng Vãn vừa mở cửa ra đã bị Dương Điềm nhào tới ôm chặt: "Vãn Vãn, mình yêu cậu muốn chết luôn!"
"Có chuyện gì vậy?". Hướng Vãn vỗ vỗ lưng của cô ấy, trên mặt không khỏi nở một nụ cười.
Dương Điềm buông cô ra, lại xoay một vòng trước mặt cô: "Cậu nhìn xem, có phải mình gầy đi rồi không? Ha ha, nhờ có trà lá sen mà cậu đưa, bây giờ mình có ăn bao nhiêu cũng không sợ béo!"
Mặc dù trà lá sen thử nghiệm kém hơn so với hàng bán ra, nhưng hiệu quả vẫn có. Dương Điềm uống được một thời gian tất nhiên gầy hơn so với trước kia một chút.
Hướng Vãn đưa tay đóng cửa lại, nhìn cô ấy gật đầu: "Đúng là gầy đi rồi."
Dương Điềm lập tức cười rộ lên, tự nhiên chạy đến sô pha ngồi xuống, tiếp tục nói chuyện: "Cậu biết không? Bây giờ ở công ty mình mình có máu mặt lắm. Các đồng nghiệp của mình đều rất nịnh mình á, thậm chí trưởng bộ phận của bọn mình còn thường xuyên mời mình ăn điểm tâm uống trà chiều!"
Hướng Vãn đẩy rổ đồ ăn vặt đã chuẩn bị sẵn trên bàn trà tới trước mặt cô ấy, cũng không vội lên tiếng, bởi vì với tính cách không giấu được bí mật này thì giây tiếp theo cô ấy sẽ tự nói thôi.
"Hí hí, đều nhờ vào phúc của trà lá sen mà cậu cho mình đó, các cô ấy muốn uống ké trà lá sen của mình, cho nên mới đối đãi với mình tốt như vậy. Dù sao cũng là đồng nghiệp với nhau, để các cô ấy uống ké trà nước hai, trà nước ba cũng không phải chuyện gì to tát…". Dương Điềm vừa nói vừa cầm lấy một gói đồ ăn vặt trên bàn trà: "Nhưng mà trà lá sen nhà cậu đúng là rất hiệu quả, dù các cô ấy uống nước thứ hai, nước thứ ba rồi mà qua một đoạn thời gian mình vẫn thấy các cô ấy gầy đi chút chút…"
Sau khi chia sẻ với Hướng Vãn một số chuyện phát sinh sau khi thực tập ở công ty, Dương Điềm lại lấy di động ra cho cô xem: "Đúng rồi, trên mạng lại có một đề tài nóng hổi liên quan tới cậu đó, cậu xem chưa?"
"Đề tài gì?". Thấy cô ấy đã gặm hết một cái chân gà cay, một túi khô bò và một túi thịt heo khô, Hướng Vãn vẫn thuận tay pha cho cô ấy một tách trà lá sen.
"Chính là cái này!". Sau khi Dương Điềm tìm ra đề tài thì đưa điện thoại qua cho cô xem, lại tự mình bưng trà lá sen lên uống.
Cho dù là uống bao nhiêu lần, trà lá sen vẫn mỹ vị như vậy, vừa nhấp một ngụm mà hương thơm đã đọng lại khắp môi răng.
Trong lúc Dương Điềm uống trà, Hướng Vãn đang cúi đầu nhìn di động.
#Hôm nay bạn có mua được trà lá sen không?#
[ Không có mua được trà lá sen ngày thứ N _(:з” ∠)_ ]
[ Vạn người dâng huyết thư, xin bà chủ hãy mở shop online được không? ]
[ Chờ đợi không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là tới cơ hội chờ đợi tôi cũng không có…[sụp đổ]. Bà chủ, hoặc là cô đăng ký thêm mấy cái tài khoản nữa, hoặc là cô trực tiếp mở shop online đi được không? Tui thật sự quá muốn trà lá sen! ]
[ Cứu em bé đi, cứu em bé đi mà, em bé sắp béo thành quả bóng lăn luôn rồi! ]
[ Trước kia tôi không có lựa chọn nào cả, bây giờ tôi muốn trở thành một người thon thả, bà chủ, có thể cho tôi một cơ hội không? Tôi cầu xin cô đó! ]
[ Hu hu hu hu...Bà chủ ơi là bà chủ, vì sao có tiền mà cô lại không muốn kiếm, tiền đó, tiền không thơm sao? Cô có thể bán nhiều hơn được không? ]
--Dịch: Autumnnolove--
[ Tôi nguyện ý chờ, nhưng mà bà chủ ơi, cô cho tôi một chỗ để chờ được không? Shop online hay đại loại như vậy, cô đều không suy nghĩ tới sao? ]
[ Bà chủ, tôi bị bệnh nan y gần chết rồi, lúc sinh thời tôi có một nguyện vọng cuối cùng, chính là có thể uống được trà lá sen nhà cô, cầu xin cô bán cho tôi một hộp với! ]
[ Người anh em, chứng bệnh nan y của cậu là "béo" sao? Nếu đúng như vậy thì tôi cũng nan y cmnr, bây giờ còn không được chữa trị bằng trà lá sen kịp thời, tôi sắp "béo" chết rồi. Bà chủ, cô cũng nhìn tôi đi! ]
....
Nhìn thấy cư dân mạng hết người này đến người kia đều bình luận, Hướng Vãn vốn không định mở shop online lúc này cũng có chút dao động.
"Mấy người trên mạng cũng quá hài hước. Nhưng mà cậu thật sự không suy xét tới chuyện mở shop online sao? Bán hàng trên wechat số lượng ít thì không sao, nhưng bây giờ thì hơi bất tiện". Dương Điềm vẫn nâng ly trà trong tay.
"Để mình suy nghĩ thêm". Hướng Vãn nói.
Thời tiết bên ngoài rất đẹp, hai người ngồi trên sô pha nói chuyện một hồi, đang bàn luận xem lát nữa sẽ đi đâu chơi thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của Hạ Thanh.
Hạ Thanh là người thành phố này, hôm nay vốn dĩ ở nhà, nghe nói Dương Điềm đang ở nhà Hướng Vãn, cô ấy cũng muốn qua chơi.
Nhà Hạ Thanh nuôi một con mèo Anh