Edit: Ry
Cuối cùng ảnh chụp được bí thư phát cho mọi người, Tống Chi Ngôn nhận hộ Cố Vọng, cầm ảnh rồi phải "chậc chậc" hai tiếng, Mạnh Âu hỏi cậu ta chẹp miệng cái gì.
"Vọng Vọng nhà bọn này ấy, đẹp trai lắm." Tống Chi Ngôn nói.
Mạnh Âu lấy ảnh trong tay cậu ta, mỉm cười: "Cậu ấy vốn đẹp trai mà."
Buổi học hôm nay kết thúc, tiếp theo chính là nghỉ lễ Quốc Khánh. Tiết tự học cuối là môn của Lý Thư Nhã, cô ở lại mười mấy phút làm công tác giáo dục an toàn cho mọi người.
"Mấy bạn nghỉ lễ đi du lịch nhớ chú ý an toàn, cẩn thận bảo quản đồ đạc của mình."
"Dù được nghỉ nhưng các em cũng không được lười biếng, nhớ phải mang bài tập theo."
"Còn một vấn đề nữa..." Lý Thư Nhã dừng một chút, ánh mắt lướt qua mấy bạn nam bạn nữ tương đối mờ ám trong lớp, cô nói: "Mặc dù trường chúng ta khá cởi mở, nhưng cũng là vì thầy cô nghĩ cho các em. Tự các em phải biết trân trọng, đừng có đi quá giới hạn, nếu là các trường khác thì chắc chắn sẽ vơ đũa cả nắm, một gậy dập tắt... Cô đã nói đến thế rồi, đừng có kêu là cô không cảnh báo mấy đứa, có một cặp đôi lớp mười đi quá giới hạn đã bị đuổi học rồi đấy."
Lý Thư Nhã hiếm khi nghiêm túc như vậy.
Phía dưới lập tức sôi trào.
"Nha Nha, là ai thế ạ? Chuyện khi nào thế?"
"Là cái đứa hoa khôi kia đó, cả tuần tôi không thấy em ấy rồi."
"Nữ thần của ông bị người ta làm rồi."
"Sao bà biết là em ấy? Ngậm miệng lại cút đi!"
"Im lặng." Lý Thư Nhã gõ hai cái lên bàn, tiếp tục nói: "Ngoài mấy bạn nam nữ cần phải đặc biệt chú ý, nam nam hay nữ nữ cũng phải đúng mực cho cô."
Cô nói xong, ánh mắt thoáng dừng lại ở phía Hạ Thanh Hoàn và Cố Vọng.
Cố Vọng đang buồn chán nghịch tấm thẻ học sinh: "..."
Tằng Hiểu còn chọc vào lưng cậu: "Vọng Vọng, nói cậu đó."
"..." Cố Vọng ném tấm thẻ học sinh đã dán xong ảnh vào trong cặp, buồn bực nói: "Không phải tôi."
Cậu và Hạ Thanh Hoàn cực kì trong sạch, cái gì cũng không có.
Nhưng có lẽ là nguyên thân theo đuổi Hạ Thanh Hàng quá rùm beng nên Lý Thư Nhã vừa nhắc xong, tất cả mọi người đã nghĩ đến cậu và Hạ Thanh Hoàn, nhao nhao nhìn về phía hai người.
Lý Thư Nhã: "Nhìn ai thế? Tự quản tốt chính các em đi. Tống Chi Ngôn, em suốt ngày ôm ôm ấp ấp với Thẩm Chiếu ở lớp bên, em nên chú ý một chút đi."
Mạnh Âu: "Phụt."
Tống Chi Ngôn sốt ruột, ồn ào giải thích: "Em và thằng, nhầm, bạn Thẩm Chiếu chỉ là bạn bè đơn thuần thôi!"
Nha Nha không thèm để ý tới cậu ta, nói sang những chuyện khác.
Cô nói xong cũng đến giờ tan học, cả lớp lập tức hò hét ầm ĩ. Lễ Quốc Khánh là một kì nghỉ dài ngày, đối với đám học sinh lớp mười hai tả tơi mà nói thì đó là thời gian để thả lỏng khó mà có được.
Thẩm Chiếu thấy Hạ Thanh Hoàn đi rồi, xông tới bám lấy cổ Cố Vọng: "Vọng Vọng, cho tôi xem ảnh của ông đi!"
Cố Vọng trực tiếp đưa cả cái thẻ học sinh cho nó.
Thẩm Chiếu đeo thẻ của Cố Vọng lên cổ, nói với sang Tống Chi Ngôn ở bên kia: "Ê chó Ngôn, tao thấy tao với Vọng Vọng trông cũng giống nhau đấy, mày thấy sao?"
Tống Chi Ngôn đeo cặp sách đi tới: "Tao thấy mày xấu vãi."
Cố Vọng bật cười.
Thẩm Chiếu trả lại thẻ cho Cố Vọng, quay người sang bắt đầu đánh nhau với Tống Chi Ngôn. Tống Chi Ngôn dây dưa với nó một lát rồi chạy ra sau lưng Cố Vọng: "Mày giữ khoảng cách với tao đi, Nha Nha còn tưởng là tao với mày đang yêu đương đấy."
"? ? ?" Mặt Thẩm Chiếu tràn đầy dấu chấm hỏi: "Tao với mày á? Đm đứa nào giật tít đấy."
Mấy người bọn họ cùng nhau lớn lên, nhìn cũng nhìn chán rồi.
Thẩm Chiếu nói xong, nhìn thấy ảnh của Hạ Thanh Hoàn trên bàn, cầm lên nhìn hai giây, rơi vào trầm tư, Tống Chi Ngôn hỏi nó sao vậy.
Thẩm Chiếu: "Hạ Thanh Hoàn thật con mẹ nó đẹp trai."
Cố Vọng and Tống Chi Ngôn: "..."
Bỏ qua việc Hạ Thanh Hoàn làm như không thấy tình yêu của Cố Vọng, cực kì lạnh lùng, chỉ xét riêng về con người thôi, Tống Chi Ngôn cũng thừa nhận là ngàn dặm mới tìm được, không đúng, là vạn dặm cũng chưa chắc đã tìm được một người như vậy.
Ngay cả Cố Vọng, chẳng qua cậu dùng góc nhìn của Thượng Đế nên mới có thành kiến với Hạ Thanh Hoàn thôi, chứ khách quan mà nói, Hạ Thanh Hoàn gần như không có khuyết điểm.
Anh cũng không nợ gì nguyên thân.
Nhưng Cố Vọng không phải nguyên thân, cậu biết cái gì gọi là dừng lại đúng lúc, để không liên lụy đến cả tính mạng của bản thân.
-
Ở cổng trường, bởi vì đến kì nghỉ nên có nhiều phụ huynh tới đón con hơn bình thường, còn có mấy xe đồ ăn vặt tranh thủ buôn bán, cùng với người yêu của mấy bạn trong trường.
Cố Đại Chí nói đường bị chặn rồi nên bảo cậu tự đi ra đầu phố, cậu nhìn sang Tống Chi Ngôn và Thẩm Chiếu.
Tống Chi Ngôn khoát