Đây là một thỏa thuận chuyển nhượng vốn cổ phần, Mao Như Tùng phải đem vốn cổ phần 4% của một công ty do chính mình đứng tên chuyển nhượng cho Ngô Thần.
Đây là một công ty giải trí, nhưng công ty giải trí Thượng Đỉnh không phải là sản nghiệp chủ yếu nhất của Mao Như Tùng, cơ cấu vốn cổ phần của công ty giải trí Thượng Đỉnh rất phức tạp, Mao Như Tùng thân là người kiểm soát và là cổ đông thực tế, nhưng tỷ lệ sở hữu cổ phần cũng chỉ có công ty giải trí Thượng Đỉnh và một số vốn cổ phần khác và cơ cấu vốn cổ phần.
Tất cả đều là mối quan hệ sâu rộng của Mao Như Tùng.
Họ không chỉ là phía đối tác lý tưởng của Mao Như Tùng, mà còn là một phần năng lượng quyền thế của Mao Như Tùng.
Mà Mao Như Tùng phải chuyển công ty cổ phần 4% này cho Ngô Thần.
Được đặt tên là “Công ty giải trí Giai Hải”.
Công ty này do Mao Như Tùng một mình bỏ vốn ra thành lập cách đây năm năm.
Phương hướng kinh doanh chính là các web drama, chương trình tạp kỹ trực tuyến, phim trực tuyến.
Trong năm năm qua, giải trí Trừng Hải đã không sản xuất ra bất kỳ chương trình tạp kỹ trực tuyến hay web drama nào.
Nhưng doanh thu cũng không tệ.
Về cơ bản mỗi năm thu được lợi nhuận từ hai mươi triệu trở lên.
Tính theo tỷ lệ giá trên thu nhập thông thường (tỷ số P/E) thì gấp mười lần.
Định giá của công ty giải trí Trừng Hải một tháng trước phải vào khoảng một trăm triệu.
Nhưng Mao Như Tùng phải chuyển cổ phần 4% cho Ngô Thần, tức là giá trị đó khoảng mười triệu.
Nhưng định giá trong hợp đồng lại chính là cho không!
Định giá tượng trưng là đồng.
Đây hoàn toàn không phải lời “xin thứ lỗi” vì những chuyện xảy ra với Mao Khải.
Hay nói đúng hơn, nó không chỉ là một lời xin thứ lỗi, hôm qua đã được thỏa thuận hết rồi.
Mao Như Tùng cũng đã bỏ ra hàng chục triệu để đào tạo Trang Tiểu Điệp tặng cho Ngô Thần, cũng gần giống nhau rồi.
Mà ngay cả khi Mao Như Tùng không yên tâm thì ông ta cũng không đến mức như vậy.
Vì vậy, Ngô Thần là người hiểu được tính tình tác phong của Mao Như Tùng nên anh có thể phán đoán được.
Mao Như Tùng cho mình cổ phần nữa, có lẽ là có ý xin thứ lỗi, nhưng còn có điều hơn thế nữa, đó chính là xây dựng mối quan hệ sâu rộng, muốn trở thành người một nhà!
Ông ta có thể tặng cho Ngô Thần cổ phần trị giá mười nghìn, đương nhiên là ông ta cảm thấy rằng Ngô Thần có thể mang lại lợi ích cho ông ta vượt xa con số mười nghìn đó.
Rõ ràng, ông ta bị ảnh hưởng rất nhiều từ Cốc Duệ Bác.
Ngô Thần xem sợ qua hợp đồng trước, sai đó xem kỹ càng một lần, lật qua từng trang một.
“Cậu Ngô.
Không vấn đề gì thì cậu ký tên vào là được, phần còn lại cứ giao cho tôi.” Mao Như Tùng nhìn Ngô Thần đang lật từng trang hợp đồng để xem, ông ta nở một nụ cười rồi nói.
Ông ta cũng không giải thích, tại sao ông ta lại muốn cho Ngô Thần cổ phần 4% này.
Ông ta cảm thấy không cần giải thích, hẳn là nghĩ rằng Ngô Thần tất nhiên đã hiểu.
Sau khi xem xong hợp đồng, Ngô Thần thậm chí không nói lời nào từ chối.
Điều đó có vẻ giả dối.
Họ đều là những người hiểu chuyện, hơn nữa, Ngô Thần cũng rất sẵn lòng trở thành “bạn bè” với Mao Như Tùng.
Nhưng “Hợp đồng này tôi không thể ký.” Ngô Thần ngẩng đầu nhìn về phía Mao Như Tùng và cười nói.
Sắc mặt của Mao Như Tùng lập tức thay đổi, ông ta nghĩ rằng Ngô Thần đã trực tiếp từ chối, ông ta hiểu rằng chỉ cần lần này Ngô Thần từ chối mình, vậy sau này ông ta sẽ không có cơ hội kết tình thâm giao với Ngô Thần rồi.
“Tôi và tập đoàn Thụy Long sẽ điều tra lẫn nhau.” Ngô Thần lại cười nói: “Vì vậy tạm thời tôi không muốn có cổ phần của công ty ông đứng tên của tôi.
Điều này sẽ ảnh hưởng đến ông, ông hiểu chứ?”
Sắc mặt của Mao Như Tùng lập tức thoải mái trở lại.
Hiểu rồi, quá hiểu rồi.
“Ha ha ha, vẫn là cậu Ngô suy nghĩ chu đáo.” Mao Như Tùng lại cười nói: “Vậy...!cậu Ngô, cậu cứ sắp xếp, cậu chỉ định đại lý A.
Bên phía tôi sẽ phối hợp thay đổi thời gian vào hôm khác, chúng ta cứ ký không cần ngày khác.”
Nhưng Ngô Thần lại ngắt lời nói: “Tôi gọi điện thoại đã.”
Nói rồi, Ngô Thần lấy điện ra, nhanh chóng nhập một số điện thoại chưa lưu, sau đó bấm gọi.
Khoảng năm sáu giây sau, đối phương đã nhấc máy.
“Alo, xin chào?” Đó là giọng nói đầy trong trẻo dễ nghe của một cô gái.
“Dậy rồi sao?” Ngô Thần cười hỏi.
“Anh là...!là anh Ngô sao?” Đối phương nghe thấy giọng nói của Ngô Thần, đó là Trang Tiểu Điệp.
“Ừm, là tôi.”
“Anh Ngô à.
Buổi trưa thì tôi phải dậy rồi chứ.”
“Cô đang ở đâu?”
“Ở trong phòng đợi anh đấy.”
“Ra ngoài đây, đi đến văn phòng ở phía trong cùng của hành lang.”
“Được rồi, anh Ngô.”
Sau khi cúp máy, khoảng một hai phút trôi qua, Trang Tiểu Điệp đã đến rồi.
Người vệ sĩ đã mở cửa ra, cô đi thẳng vào văn phòng.
“Anh Ngô, ông Mao.” Trang Tiểu Điệp đến gần làm việc, lần lượt chào hỏi hai người họ.
Sắc mặt của Mao Như Tùng cũng không tệ.
“Nào, đến đây, xem qua cái này và ký tên, ký hết tất cả cột chữ ký của bên B.” Ngô Thần đang ngồi trên ghế, anh giơ tay và đưa bản hợp đồng cho Trang Tiểu Điệp.
Quả nhiên!
Mao Như Tùng đã xác định đúng rồi, Ngô Thần quả nhiên muốn để Trang Tiểu Điệp ký hợp đồng.
Bản hợp đồng này do ai ký, thì vốn cổ phần 4% chính là của người đó.
Cuối cùng lại thuộc về cái tên Trang Tiểu Điệp sao?
Tối hôm qua Trang Tiểu Điệp đã ở cùng với Ngô Thần.
Mao Như Tùng cũng không biết, là