Tối qua Ngô Thần đã gọi điện thoại cho Tô Thanh Ảnh và Ô Ngữ Dung nhưng anh không nói cụ thể là bao giờ về nhà, chỉ nói qua qua chuyện tối nay sẽ cùng nhau ăn bữa cơm.
Anh cũng từng đắn đo không biết có nên nhắc trước cho Lý Nhược Băng biết chuyện hôm nay anh dẫn phụ nữ về nhà không, với những người phụ nữ khác, anh không nói cũng chẳng sao, bọn họ không thể can thiệp vào chuyện của anh, bởi vì bọn họ đâu có quyền, đâu đủ tư cách đó.
Chỉ có Lý Nhược Băng có quyền đó.
Ngô Thần suy nghĩ cẩn thận rồi quyết định báo với cô một tiếng, cho nên trước lúc đi ngủ mới gọi điện cho cô, anh không có ý bảo Lý Nhược Băng phải chuẩn bị tinh thần mà cái anh muốn là lần đầu tiên cô và Hạ Thi Sắt gặp nhau, đó mới là điều quan trọng.
Hai chiếc xe một trước một sau tiến vào trong khu dân cư, lại đi xuống hầm gửi xe.
Mấy phút sau.
Trong tòa nhà rộng lớn của ngôi biệt thự, Lý Nhược Băng mặc đồ nghề chuyên dụng, mái tóc đen thẳng dài buông xõa, cô ngồi bắt chéo chân trên chiếc sô pha, hôm nay cô tô son đỏ chói mắt, mặc áo lót ren, nhìn dáng vẻ của cô, phải nói là vô cùng hoàn hảo!
Nhìn cô không hề có cảm giác đang gặp một nữ chủ tịch mà giống một nữ hoàng lạnh lùng hơn!
Cơ mà quan trọng vẫn là bầu không khí và sắc mặt kia, hai cánh tay cô ôm lấy đầu gối, ngồi ung dung ở ghế, duy chỉ có khuôn mặt cùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, bầu không khí trong phòng nãy giờ cũng rất đáng sợ.
Thật ra cô chẳng tức giận gì nhưng cứ cố giả vờ rằng mình đang rất tức giận!
Cô đang tự mình bắt mình phải giận.
Rất là cố gắng điều chỉnh tâm trạng mình.
Phải cho Ngô Thần một "bài học"! Để sau này anh bớt bớt lại!
Trong đầu lúc nào cũng tơ tưởng đến đàn bà.
Ting!
Đột nhiên có một tiếng động vang lên từ phía cầu thang, nhưng không phải cầu thang bộ mà là thang máy, đó là thang máy trong ngôi biệt thự.
Lý Nhược Băng lập tức quay đầu lại nhìn, cô biết chắc chắn đó là Ngô Thần, thời gian cũng đâu còn sớm nữa.
Cửa thang máy mở ra.
Ngô Thần dẫn đầu bước ra trước, phía sau là ba người phụ nữ.
Lý Nhược Băng lập tức đứng dậy, nện từng nhịp giày cao gót mà tiến tới bên đó, sau khi bước được mấy bước, gương mặt cô lại có gì đó không đúng lắm.
Trang Tiểu Điệp, nhìn cô ta vừa trẻ vừa đẹp, thân hình cũng vô cùng nóng bỏng!
Hạ Thi Sắt, mặc dù cô ta không trẻ trung như Trang Tiểu Điệp nhưng nhìn có thú vị hơn cô ta, xem ra người phụ nữ này cũng khoảng hơn hai mươi tuổi, thân hình cũng khá bắt mắt!
Hai người phụ nữ này đều không "vấn đề" gì, ít ra còn đúng với phán đoán của Lý Nhược Băng.
Chỉ là người thứ ba bắt đầu có vấn đề, rõ ràng nhìn cô ta giống như một bé gái, một bé gái học cấp hai, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, trông rất đáng yêu.
Lý Nhược Băng không thể nào ngờ được Ngô Thần lại biến thái như thế.
Cho nên sắc mặt cô mới trở nên tệ hại, cô nhận thức được hình như bản thân đã hiểu lầm gì đó, ít nhất là đã hiểu lầm một phần nào đó.
Trang Tiểu Điệp nhìn thấy Lý Nhược Băng, cô ta không dám nhìn thẳng vào Lý Nhược Băng, ánh mắt rất bất an liếc sang Ngô Thần, những biểu hiện này của cô ta đều đã bị Lý Nhược Băng nhìn thấy cả.
Lý Nhược Băng lập tức có thể nhận ra cô ta là nhân tình nhỏ của Ngô Thần, ánh mắt kia không thể lừa được ai.
"Đến lúc nào vậy?" Ngô Thần nhìn thấy Lý Nhược Băng, bèn mỉm cười chào hỏi, đồng thời dẫn theo ba người kia đi tới.
"Hơn một tiếng trước." Lý Nhược Băng thờ ơ đáp, cô cứ đi thẳng tới chỗ bốn người họ rồi mới dừng lại.
Hạ Hân Hân nhìn thấy sắc mặt Lý Nhược Băng, cộng thêm bầu không khí ngột ngạt này, cô bé nhất thời bị dọa sợ, vội vàng trốn sau người Hạ Thi Sắt.
"Không giới thiệu chút sao?" Lý Nhược Băng khoanh tay hỏi, cô hết nhìn Trang Tiểu Điệp, Hạ Thi Sắt rồi lại nhìn tới Hạ Hân Hân.
Ngô Thần nghe vậy bèn cười, anh ngoảnh lại ra dấu với ba người kia, cười nói: "Bạn gái tôi, Lý Nhược Băng."
Sau đó anh giới thiệu Trang Tiểu Điệp trước.
"Đây là Tiểu Điệp." Ngô Thần chỉ vào Trang Tiểu Điệp.
Lúc này Trang Tiểu Điệp vừa khó chịu vừa hoảng sợ, cô ta nhìn sắc mặt Lý Nhược Băng, sợ muốn chết, hai người họ xinh đẹp tương đương nhau, nhưng bầu không khí này thì...!Trang Tiểu Điệp bỗng cảm thấy mình mẩy run rẩy.
Cô không dám chào hỏi Lý Nhược Băng, sợ cô ta sẽ tặng cho mình một cái tát vào mặt mất!
Nhưng nghe Ngô Thần lại giới thiệu tiếp.
"Đây là Hạ Hân Hân, cô bé này học cấp hai, tới Đông Hải chơi, học vẽ cùng tôi..." Ngô Thần giới thiệu đến Hạ Hân Hân, sau đó mới giới thiệu đến người phụ nữ đứng bên cạnh mình: "Còn đây là Hạ Thi Sắt, mẹ của Hân Hân."
Vừa nghe đến ba chữ "Hạ Thi Sắt", Lý Nhược Băng vốn mang vẻ mặt lãnh đạm nãy giờ bèn lập tức thay đổi sắc mặt, cô hơi khựng người lại, lúc kịp phản ứng bèn trừng mắt thật lớn, nhất thời cô nghĩ tới rất nhiều, rất nhiều chuyện!
Chỉ từ chuyện "Hạ Thi Sắt đến Đông Hải cùng Ngô Thần" mà nói, chắc chắn có thể khẳng định được rằng lượng tin tức bao hàm trong đó là rất nhiều!
Ngô Thần từng nói cho cô nghe về chuyện Đinh Thụy Long, Đổng Nguyên Thọ