Nhưng mà.
Cô đã xem nhẹ dây thần kinh não của tiểu gia hỏa.
Diệp Tang nghiêng đầu nhìn thoáng qua Diệp Niên Niên đang ngủ, cùng Tô Thụy Thụy đang dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn bé.
"Không cần ~"
Tiểu gia hỏa rung đùi đắc ý tỏ vẻ cự tuyệt.
Cô giáo Lưu kinh ngạc vài giây, nhịn không được cười hỏi: "Tại sao không cần vậy?"
Diệp Tang nghiêm túc nháy mắt, ý đồ muốn giảng đạo lý: "Bởi vì đám gia gia nhóm nói qua, nam nữ thụ thụ bất thân."
Nghĩ ngợi, tiểu gia hỏa cúi đầu nhìn mũi chân, trong đầu không thể hiểu được mà nhảy ra một từ, bé nãi thanh nãi khí ném nồi: ""Ngồi cung bọn Diệp Niên Niên, ba ba con nói......"
"Như vậy là có nhục văn nhã ~"
"......" Có, có nhục văn nhã?
Mẹ nó thành ngữ này dùng như thế à?
Cô giáo Lưu chấn động mạnh.
Nhưng mà chuyện kế tiếp càng làm côhộc máu.
Khi tiểu gia hỏa nói xong, Tô Thụy Thụy ở bên cạnh bất an mà xoắn tay nhỏ, có chút chờ mong Diệp Tang sẽ ngồi cùng với mình, nhưng nghe được câu kia hơi có chút khó hiểu mà trợn to mắt.
"Có nhục văn nhã là có ý tứ gì?"
Diệp Tang cũng không hiểu lắm.
Tiểu gia hỏa gian nan phân tích từng chữ, nỗ lực lý giải một chút, sau đó nhỏ giọng không xác định nói: "Chính là một người xấu, vũ nhục một oa oa kêu là văn nhã ......"
Tô Thụy Thụy ngẩn ngơ.
Cậu bed nghiêng đầu, cẩn thận lý giải một chút.
Có nhục văn nhã......
Giống như có đạo lý này thật.
Đôi mắt của tiểu thiếu niên sáng lấp lánh gật đầu, "Đúng vậy, Tang Tang cậu thật thông minh !!"
Coi giáo Lưu: "......"
Bên cạnh lập tức có mấy bạn nhỏ phụ họa nói: "Người xấu kia nhất định không phải là người tốt gì."
"Đúng!"
"Quả thực còn hư hơn Triệu Viên!! Tớ thường xuyên nhìn thấy Triệu Viên khi dễ Thẩm Ngôn An."
Có cô bé lập tức áp dụng ngay, chỉ vào Tô Thụy Thụy, "Vậy các cậu không thể chơi cùng nhau, các cậu như vậy là có nhục văn nhã ~"
"Đúng. Các cậu không thể có nhục văn