Editor: KimH
Beta: Maria
-
Nói đến cũng trùng hợp.
Vào lúc Lâm quản gia mở mắt, định động thủ, thì Lâm Tinh Hà đang vui vẻ loát lông Tiểu Tuyết Cơ như có thần giao cách cảm với anh ta, mắt đối mắt với Lâm quản gia "xác chết vùng dậy".
Lâm Tinh Hà tưởng Lâm quản gia chưa chết hẳn, động tác còn nhanh hơn cả anh ta, lấy dao gọt hoa quả trên bàn trà đâm vào tim anh ta.
...Có kinh nghiệm từ lần đầu đâm Tuyết Nữ, nên lần này động tác của Lâm Tinh Hà thành thạo hơn hẳn.
Nhưng mà lúc đang đâm về phía trái tim anh ta, cô nhận ra dao gọt hoa quả xuyên qua cơ thể anh ta, cắm vào thảm.
Lâm quản gia từ từ ngồi dậy từ trên mặt đất, nở một nụ cười nhiệt tình với Lâm Tinh Hà: "Xin hỏi cô còn yêu cầu gì cần tôi phục vụ không?"
Lâm Tinh Hà sửng sốt, bình tĩnh nói: "Thái độ phục vụ của anh rất tốt, tôi sẽ đánh giá năm sao cho anh, anh từng tiếp nhận hình thức huấn luyện gì à? Vậy mà vẫn có thể nhiệt tình với người đâm anh như lúc ban đầu, thái độ này đúng là chuẩn mực của ngành dịch vụ.
Tôi phải thổi phồng trình độ chuyên nghiệp của anh mới được! Tôi phải đưa cờ thưởng cho anh, ca ngợi đạo đức nghề nghiệp của anh! Đời này tôi chưa gặp được quản gia nào chuyên nghiệp hơn anh!"
Lâm quản gia vẫn chưa nhìn thấy một chút sợ hãi nào trên mặt Lâm Tinh Hà, thậm chí cô còn không biết xấu hổ thổi phồng trình độ chuyên nghiệp của anh ta, giống như hồi nãy cô không siết chết anh ta, cũng không bổ cho anh ta một dao, mà là đang vui vẻ nói chuyện với anh ta vậy.
Nụ cười trên mặt Lâm quản gia cứng lại, khuôn mặt tối sầm lại.
Anh ta bay lên, không phải cơ thể thật, mà là trạng thái linh hồn.
Dao gọt hoa quả cắm trên mặt đất bỗng nhiên bị rút ra, bay về phía Lâm Tinh Hà.
Tiểu Tuyết Cơ nhảy dựng lên, cắn dao gọt hoa quả, nhảy sang bên kia, vứt dao gọt hoa quả xuống, hà hơi với Lâm quản gia, sau đó biến thành con rắn xanh hồi nãy trườn về phía anh ta, lúc chuẩn bị quấn lên người anh ta thì mới nhận ra cơ thể rắn xuyên thẳng qua linh hồn anh ta.
Lâm quản gia nở nụ cười âm trầm, bàn trà lại bay về phía Lâm Tinh Hà.
Lúc bàn trà vừa chuyển động, dựa vào giác quan thứ sáu của mình, Lâm Tinh Hà nhảy lên trên giường, hoàn toàn tránh thoát sự tấn công của bàn trà.
Cứ liên tục như vậy, mỗi lần Lâm quản gia điều khiển đồ đạc bay về hướng Lâm Tinh Hà thì đều bị cô tránh thoát một cách hoàn hảo.
Sắc mặt của Lâm quản gia càng đen hơn, không còn sự nhiệt tình ban đầu, ném xuống một câu: "Buổi tối tôi sẽ tính sổ với cô."
Sau đó anh ta trực tiếp xuyên qua tường rời đi.
Lâm Tinh Hà suy nghĩ.
...Hình như phòng bên cạnh là phòng của BOSS Khoa Kỳ Huyễn.
Sau đó, Lâm Tinh Hà nghe thấy một tiếng hét thảm thiết, hình như là tiếng của Lâm quản gia?
Giờ phút này kênh livestream của anh Cửu cực kỳ đặc sắc.
【 Huhu cảm ơn Lâm Tinh Hà, cuối cùng tui cũng không cần xem anh Cửu gội đầu nữa rồi...】
【 Cảm ơn Lâm Tinh Hà +1, nếu không nhờ Lâm Tinh Hà, có khả năng tui phải chờ đến giai đoạn sau của kỳ thi mới có thể nhìn thấy anh Cửu rời khỏi phòng tắm...】
【 Thân là fan của anh Cửu, lần đầu tiên tui thấy anh Cửu ra tay sớm như vậy đấy.
】
【 Anh Cửu nổi giận rồi, tôi gội đầu lâu như vậy, lại mất công! 】
【 Anh Cửu: Làm gì thì làm chứ đừng quấy rầy tôi gội đầu! 】
【 Lâm quản gia đáng thương quá, vừa mới thoát khỏi miệng hổ lại rơi vào hang sói...】
Lâm Tinh Hà dẫn Tiểu Tuyết Cơ sang phòng bên cạnh.
Nhìn cửa phòng đóng kín, cô gõ cửa.
Trong phòng vang lên giọng nói có chút không kiên nhẫn của một chàng trai: "Ai?"
Lâm Tinh Hà nói: "Chào anh, tôi là Lâm Tinh Hà ở phòng bên cạnh, quản gia của tôi không cẩn thận bay vào phòng của anh..."
Giọng nói mang theo chút kinh ngạc.
"...Đợi một lát."
Một lát sau, cửa phòng được mở ra, một nửa khuôn mặt với mái tóc ướt dính sát vào da đầu lộ ra, kiểu tóc như vậy rất kén mặt, nhưng khuôn mặt tây tây của anh Cửu lại hold được.
Y nhìn Lâm Tinh Hà từ trên xuống dưới, ánh mắt dừng lại ở bé mèo trên vai cô, sau đó mới thu hồi tầm mắt, giáo dưỡng tốt đẹp làm y kiềm chế vài phần không kiên nhẫn trong giọng nói, nói: "Tại sao anh ta lại bay vào phòng tôi?"
"Tôi đang muốn làm một thí nghiệm, không ngờ anh ta lại bay xuyên qua tường để chạy trốn, tôi không cẩn thận nên không bắt được anh ta."
Cô gái cười tươi như một cô em gái ngọt ngào đáng yêu nhà bên.
Anh Cửu không biết thí sinh tên Lâm Tinh Hà, nhưng lại biết vài chuyện về bé mèo của cô, dù sao đây cũng là con mèo duy nhất trong trường có thể xông vào không gian của tên biến thái Tạ Vô An kia mà vẫn bình yên vô sự ra ngoài.
...Mèo lông dài.
...Mèo nhiều lông.
...Mèo có số lượng lông kinh người.
Lại nhìn vào Lâm Tinh Hà, tóc đen dày thả xõa, mái tóc óng ả mượt mà.
Lúc này, Lâm Tinh Hà nghe thấy tiếng của Lâm quản gia: "Thả tôi ra!"
Lâm Tinh Hà nhìn qua khe hở, nhìn thấy mái tóc của vị BOSS Khoa Kỳ Huyễn này kéo dài ra tận phía sau, kéo ra một khoảng cách không ngắn trên không trung, đến đoạn cuối thì tạo thành một con nhộng rất to.
Mà giọng nói của Lâm quản gia phát ra từ bên trong.
Trong lòng Lâm Tinh Hà khẽ nhúc nhích, nói: "Anh biết anh ta là thứ gì không? Là lệ quỷ sẽ tàn sát chúng ta vào tối nay đó.
Sau khi trời tối, tất cả nhân viên công tác trên tàu sẽ biến thành lệ quỷ, bắt đầu đợt tàn sát quy mô lớn lần thứ nhất.
Chờ đến ngày thứ tám, tàu du lịch sẽ bị một loại sinh vật không biết tên xâm chiếm, mở ra đợt tàn sát quy mô lớn lần thứ hai..."
Thấy vẻ mặt y vẫn như thường, Lâm Tinh Hà đoán chắc y đã biết tin tức này rồi, vì thế lại tăng thêm lợi thế, nói: "Tôi còn biết trên tàu có một khu vực an toàn, chỉ cần không phát ra âm thanh và ánh sáng thì có thể an toàn vượt qua nửa tháng này.
Sinh vật trong đợt tàn sát thứ hai có thể là người khổng lồ.
Đương nhiên, tôi còn biết những tin tức khác, chỉ cần anh nguyện ý hợp tác với tôi, tôi có thể nói cho anh."
Đúng là anh Cửu đã biết tin tức tàu du lịch sẽ có hai đợt tàn sát quy mô lớn.
Sau khi biết được tin tức, mấy thí sinh Khoa Kỳ Huyễn đã liên hệ với y đầu tiên, hy vọng y có thể giúp đỡ bọn họ chống lại đợt tàn sát đầu tiên.
Anh Cửu còn đang suy nghĩ.
Nguyên nhân rất đơn giản, nhiều người, vừa tốn sức lại vừa phiền phức.
Nhưng Lâm Tinh Hà chỉ có một mình, hơn nữa còn biết nhiều tin tức hơn so với mấy thí sinh Khoa Kỳ Huyễn, cũng đã có hành động, khiến cho vị BOSS Phật hệ này cảm thấy không phiền phức cho lắm, sau khi suy nghĩ một chút, y mở miệng nói: "Có thể hợp tác, nhưng tôi có thể rút ra bất cứ lúc nào."
Lâm Tinh Hà tỏ vẻ: "Không thành vấn đề."
...Bây giờ cô chỉ muốn vị BOSS Khoa Kỳ Huyễn này làm ổ khóa để Lâm quản gia không dễ dàng chạy thoát mà thôi.
Vì thế cô vào phòng anh Cửu.
Cửa phòng vừa đóng lại, Lâm Tinh Hà đã ngửi thấy mùi dầu gội rất nồng phát ra từ tóc anh Cửu và phòng tắm.
Anh Cửu hỏi: "Cô còn biết tin tức gì nữa?"
Lâm Tinh Hà nhìn con nhộng được làm từ tóc, vừa quan sát vừa nói: "Tôi vừa làm một thí nghiệm, nhưng vẫn đang làm dở.
Lệ quỷ không sợ bất kỳ công kích nào từ cơ thể thật, có thể di chuyển đồ đạc tấn công chúng ta, mỗi lần chỉ có thể điều khiển một thứ, trông có vẻ rất yếu.
Chỉ là căn cứ theo lời anh ta nói, chắc là do năng lực bây giờ chưa đủ mạnh, chờ màn đêm buông xuống, năng lực sẽ mạnh lên, tôi vẫn đang tìm hiểu xem thứ gì có thể khiến năng lực của anh ta mạnh lên, nhược điểm cũng thế.
Chỉ cần có thể tìm ra nguyên nhân thì có thể vượt qua đợt tàn sát đầu tiên."
Anh Cửu khá là bất ngờ.
Sau khi lên thuyền, y đi gội đầu ngay, à không đúng, mới gội được một nửa, còn chưa đến thời gian ủ tóc, vậy mà bạn học Khoa Hiện Đại ở bên cạnh đã khai quật ra không ít tin tức rồi.
Mà lúc này, Lâm Tinh Hà lại nói: "Tóc của anh có thể dài thêm được không? Kiểu như bao quanh phòng, khiến anh ta không còn chỗ trốn, để tôi tiếp tục hoàn thành thí nghiệm hồi nãy."
Anh Cửu là một người sảng khoái, nói "có thể" xong thì ngay lập tức cho tóc dài ra, bao kín toàn bộ phòng khách không còn một kẽ hở, chắc là không phải lần đầu làm chuyện như này.
Trong lúc bọc toàn bộ phòng khách lại, giữa không trung xuất hiện một vệt sáng, bên trong con nhộng được chiếu sáng như ban ngày.
Lâm Tinh Hà liếc nhìn, anh Cửu rất quan tâm, nói: "Một loại đạo cụ ma pháp thuộc hệ ánh sáng thôi."
Hình như Lâm quản gia vẫn chưa từ bỏ ý định, va chạm vào xung quanh rất nhiều lần giống như một con ruồi mù, phát hiện ra không thoát được, mới nhìn hai người bọn họ như gặp phải kẻ địch.
Có lẽ là không cam tâm, nên anh ta tiện tay điều khiển giá cắm nến trên bàn ném về phía anh Cửu, nhưng mà nó còn chưa kịp đụng đến anh Cửu thì đã bị một sợi tóc xuất hiện trên không trung cuốn lấy.
Lâm Tinh Hà hào hứng xem, nói: "Đến đi, ném tiếp đi, để tôi xem anh có thể ném được bao lâu."
Giáo dưỡng tốt đẹp của Lâm quản gia hầu như đã biến mất hoàn toàn, nói: "Thả tôi ra!"
Lâm Tinh Hà nói: "Thả là không thể thả được, tôi còn hi vọng anh làm chuột thí nghiệm cho tôi cơ mà..." Cô lại nói với anh Cửu: "Anh ta không thể xuyên qua tóc anh, anh thử dùng tóc cuốn lấy tay chân anh ta được không?"
Anh Cửu làm theo.
Lâm quản gia bị trói chặt thật.
Sau đó, Lâm Tinh Hà dùng các loại cực hình với Lâm quản gia, từ hỏa thiêu đến tấn công bằng nước rồi lại đến điện giật, đáng tiếc là không có tác dụng gì, tất cả đều xuyên qua linh hồn anh ta dễ như trở bàn tay, giống như linh hồn anh ta không sợ một thứ gì cả.
Tâm trạng của Lâm quản gia thay đổi từ "cô chờ đến tối cho tôi" đến "cô thích làm gì thì làm" lại đến "cô là ma quỷ, là kẻ tâm thần", tâm anh ta như tro tàn nhắm mắt lại, mặc kệ cho Lâm Tinh Hà dày vò.
Lâm Tinh Hà cảm thấy kỳ quái, tại sao quỷ hồn này lại không sợ thứ gì hết vậy?
Cô hỏi anh Cửu: "Tóc anh làm từ chất liệu gì thế? Tại sao anh ta lại không đi xuyên qua được?"
"Tôi có dị năng phòng ngự, tóc đã trải qua cường hóa, hình thành tấm khiên cứng rắn, đến nay vẫn chưa có giống loài nào có thể đột phá tấm khiên của tôi." Mỗi lần anh Cửu thi đều có không ít người ngồi xổm ở kênh livestream của y, tận mắt chứng kiến năng lực của y, y thấy không cần thiết phải giấu giếm, nói: "Phạm vi càng nhỏ tấm khiên càng mạnh, nhưng phạm vi càng lớn thì năng lực sẽ yếu đi..."
...Đây cũng là nguyên nhân anh Cửu không muốn hợp tác với một nhóm người, phạm vi bảo vệ một nhóm người rất lớn, dễ xuất hiện sơ hở, khiến mái tóc quý giá của y bị hao tổn.
Sau khi suy nghĩ, Lâm Tinh Hà nói: "...Anh có thể thử giết chết anh ta được không? Siết chặt cổ anh ta ấy."
Sợi tóc quấn lên