Editor: KimH
Beta: Maria
-
Còn tại sao lại biến thành hoa hồng núi tuyết, Lâm Tinh Hà nghĩ có thể chính người khổng lồ dưới đáy biển đã là hoa hồng núi tuyết rồi.
Có lẽ sau khi chết, cơ thể sẽ tự biến về hoa hồng núi tuyết, hoặc là đầu sẽ biến thành hoa hồng núi tuyết, dù sao cơ thể chúng có màu xanh lục, giống như cành lá, còn đầu mới càng giống bộ phận quan trọng của đóa hoa.
Chẳng qua đây chỉ là suy đoán mà thôi.
Cụ thể như nào, vẫn phải tìm một người khổng lồ dưới đáy biển để nghiệm chứng.
Lâm Tinh Hà không cầm vàng bạc châu báu bên trong đi, cô chỉ thu hoa hồng núi tuyết vào nhẫn trữ vật.
Hệ thống phân biệt của nhẫn trữ vật còn đang phân biệt một đống lon sắt đựng hoa hồng núi tuyết có chất liệu giống nhau trong rương báu.
Lâm Tinh Hà tìm một ô vuông mới, bỏ những lon sắt còn dư vào.
Nhẫn trữ vật nhắc nhở ——
Số lượng lon sắt: 38
Lâm Tinh Hà đang tự hỏi một vấn đề.
Bây giờ ngoại trừ một đóa hoa hồng núi tuyết của cô ra, cô còn mười một đóa hoa hồng núi tuyết.
Mười một đóa hoa hồng núi tuyết này, lấy hai đóa cho Mona và anh Cửu, lại lấy một đóa cho Phù Chu thì cô còn thừa tám đóa.
Đề thi là tìm kiếm hoa hồng núi tuyết.
Nếu cô tìm được nhiều thì có cộng thêm điểm không? Nếu có thì được cộng nhiều hay ít?
Từ điểm thưởng của trường thi trước, cô rút ra được một kết luận: cho dù cô có biểu hiện xuất sắc trong trường thi và phân tích rõ đề thi cỡ nào, thì cộng vào cũng không bằng số điểm mà độ hot của kênh livestream mang lại.
Nói cho cùng, trường học cũng chỉ là mượn danh nghĩa trường học mà thôi, nói cho cùng vẫn là sân chơi của tư bản.
Cô chạy theo điểm số, tìm nhiều hoa hồng núi tuyết cũng không bằng để kênh livestream của mình hot lên trong nền tảng livestream.
Còn vàng bạc châu báu trong cấm địa...
Lâm Tinh Hà suy nghĩ một lúc, không lấy.
Chúng học viên xem livestream không hiểu.
【 Tại sao giáo chủ không lấy? Không hiểu.
】
【 Đánh quái sẽ rơi xuống kinh nghiệm và đồng vàng, ngu sao mà không lấy! Hơn nữa giáo chủ có nhẫn trữ vật, dù sao cũng có thể đựng được mấy rương cơ mà! 】
【 Đúng vậy, nếu là tôi thì chắc tôi đã lấy đầy túi rồi mới rời đi.
】
【 Nếu lấy được nhiều vàng bạc châu báu như vậy thì không giữ được điểm gốc cũng được.
Nếu có tiền, nói không chừng trường thi sau có thể dùng đến.
】
...
Lâm Tinh Hà rời khỏi cấm địa.
Cô quay về tìm anh Cửu.
Anh Cửu nhìn hoa hồng núi tuyết trước mặt, hỏi: "Cô...!Tìm được rồi?"
Lâm Tinh Hà nói: "Đúng vậy, khá giống suy đoán lúc trước của tôi, hoa hồng núi tuyết là người khổng lồ dưới đáy biển, cấm địa có mười một đóa, tôi cho anh một đóa."
Anh Cửu nhanh chóng thu được tin tức thông qua kỳ thi.
Anh Cửu nhìn về phía Lâm Tinh Hà.
Lâm Tinh Hà cười nói: "Anh muốn rời khỏi trường thi à? Không sao đâu, anh đi đi, còn lại tôi tự làm được...!Đúng rồi, anh có thể cho đầu chó này nhẹ hơn không? Sau khi anh rời đi, có lẽ tôi phải tự đeo lên với tháo ra rồi."
Anh Cửu hỏi: "Nếu thủ lĩnh người khổng lồ dưới đáy biển hỏi tôi đâu, thì cô giải thích kiểu gì?"
Lâm Tinh Hà nói: "Gã ta không có thời gian rảnh vậy đâu."
Lâm Tinh Hà duỗi tay chỉ lên trên.
"Tôi nói với Lăng Tịch Nhiễm, bảo thuyền trưởng tăng tốc, bây giờ con tàu Hoa Hồng Núi Tuyết đã đến rồi."
Anh Cửu cũng không làm kiêu.
Bây giờ y đã biết được kha khá cốt truyện của trường thi này từ Lâm Tinh Hà rồi, cũng giúp đỡ khá nhiều, là nhân vật không thể thiếu trong lúc Lâm Tinh Hà bịa đặt về quốc gia Barbaras, tuy không phải là người đầu tiên khai quật ra cốt truyện, không được cộng nhiều điểm, nhưng dựa theo cống hiến của y, nằm trong top 3 của trường thi này là không thành vấn đề.
Hơn nữa trong trường thi này, tóc của y mang đến tác dụng vô cùng quan trọng.
Cũng vì nguyên nhân đó, anh Cửu không muốn tiếp tục đợi ở trường thi này nữa.
Đã dùng nhiều tóc lắm rồi, còn phải ngâm trong biển gần 40 tiếng đồng hồ, giờ phút này y thậm chí có thể cảm nhận được tóc mình dần yếu đi, vuốt một cái thôi là có thể rụng ra cả đống.
Y đã dùng rất nhiều thuốc ma pháp chống rụng tóc trong vị diện thương thành, nhưng đa phần là nhằm vào tóc của người bình thường, vậy nên với kiểu dùng tóc làm tấm chắn như y thì có tác dụng rất ít.
Nếu không chăm sóc tốt cho tóc, một ngày nào đó bị rụng hết, hoặc là lúc lớn tuổi rồi bị trọc, kỹ năng bảo vệ mạng sống duy nhất của y sẽ không còn nữa.
Anh Cửu cũng từng thử nối tóc, đáng tiếc kỹ năng phòng ngự của y không nhận tóc nối, chỉ nhận tóc mọc ra từ trên đầu.
Cũng vì nguyên nhân này, anh Cửu mới quý trọng mái tóc mình, cẩn thận cất giữ từng sợi tóc bị rụng.
Vì thế, anh Cửu thẳng thắn nói: "Ok, vậy tôi đi trước đây."
Lâm Tinh Hà vẫy tay với anh Cửu.
Anh Cửu vừa đi, Wendy đã đến tìm Lâm Tinh Hà.
Lâm Tinh Hà hỏi: "Chuyện gì?"
Wendy nói: "Thủ lĩnh đại nhân mời điện hạ ngài qua một chuyến."
Lâm Tinh Hà để Tiểu Tuyết Cơ trốn trong túi áo mình rồi mới theo Wendy đến chính điện.
Lâm Tinh Hà biết đã xảy ra chuyện gì.
Chắc bây giờ đám người khổng lồ dưới đáy biển đã phát hiện tàu du lịch bị một nhóm người có dị năng chiếm cứ rồi, giờ phút này chắc chắn muốn tập trung phần lớn lực lượng để lao ra đáy biển, đánh vào tàu du lịch, tiêu diệt nhóm người tu hú chiếm tổ kia.
Gọi cô đến, chắc là muốn cô giúp sức.
Chẳng qua Lâm Tinh Hà hơi bất ngờ, khi cô nhìn thấy Anthony III, vẻ mặt gã khá phức tạp, khuôn mặt màu trắng lộ ra nét kỳ quái, hình như có vài phần vui sướng.
Anthony III bị cảnh trong mơ quấy nhiễu sâu lắm rồi.
Cô gái loài người trong giấc mơ là ngọn nguồn hủy diệt bộ tộc bọn chúng, cô ấy mang đến tai nạn đáng sợ cho bộ tộc chúng.
Cảnh trong mơ chân thật như vậy.
Gã không thể quên được cảnh cô gái loài người trong giấc mơ và đồng loại của cô ấy đứng chung một chỗ, dùng ánh mắt cao cao tại thượng khinh thường nhìn xuống gã và nói: "Từ nay về sau, trên thế giới không còn loại sinh vật thấp kém là người khổng lồ dưới đáy biển nữa."
Gã cứ mơ đi mơ lại giấc mơ ấy, đủ loại việc nhỏ không đáng kể khiến gã càng sợ hãi hơn.
Gã nghĩ đây là giấc mơ tiên tri, là Thần linh đang nhắc nhở gã.
Gã còn mơ thấy mình không trốn thoát khỏi vòng luân hồi này, một lần lại một lần trơ mắt nhìn bộ tộc mình bị diệt.
Cho đến khi gã gặp Vua biển Barbaras.
Từ trước đến nay, trong giấc mơ không hề có một đoạn như vậy, không có quốc gia Barbaras, cũng không có đám người có dị năng chiếm cứ tàu Hoa Hồng Núi Tuyết của gã.
Gã nói với Vua Biển Barbaras: "Bộ tộc người khổng lồ dưới đáy biển của ta đã nghênh đón bước ngoặt luân hồi của số phận.
Đi thôi, thông gia tương lai, ta dẫn ngài đi xem bảo vật quý giá nhất của ta.
Ta nguyện ý cưới con gái ngài, ta sẽ giết chết tất cả con người trên tàu, dùng linh hồn tươi ngon nhất làm sính lễ."
Cuối cùng Lâm Tinh Hà cũng hiểu niềm vui của Anthony III đến từ đâu.
...Xem ra giấc mơ của gã đã gây ra ảnh hưởng sâu đậm với gã.
...Gã muốn nhanh chóng phá vỡ quá khứ và hiện tại không thể thay đổi này.
Lâm Tinh Hà đoán đây là một mặt của