Editor: Thịt nướng & Cá bống
Bạch Nhược Phong căn bản không dám xâm nhập, thay vì nói đây là một nụ hôn, không bằng nói là cọ xát.
Cậu mút lấy đôi môi hơi lạnh của Kinh Hưng Thế, run rẩy ôm lấy eo nhỏ nhắn, nhấm nháp một phần hương vị đã sớm quen thuộc trong lòng, trên vị giác lại không ngừng phát ra tư vị mới.
Trên môi ngọt ngào đến mức khiến người ta mê say, trong lòng lại khổ đến mức người ta tê dại.
Bạch Nhược Phong, hãy làm người đi.
Alpha mà Phiến Phiến thích không giống như cậu a.
Dừng lại, mau dừng lại.
Nhưng Bạch Nhược Phong không dừng lại được, tay cậu bất tri bất giác dò vào vạt áo, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve trên lưng Omega bóng loáng, cảm xúc muốn đánh dấu đột nhiên mãnh liệt.
Cắn xuống, Phiến Phiến chính là của cậu.
Bạch Nhược Phong hô hấp nặng nề, mắt thấy sắp mất khống chế, trong lòng đột nhiên nổ vang những gì ba Alpha nói mấy tiếng trước.
"Con thích Kinh Hưng Thế?"
Bạch Nhược Phong đột nhiên bừng tỉnh.
Bóng đêm vẫn chảy xuôi như trước, Omega trong ngực cậu vô thức run rẩy, cánh môi hẳn là bị hôn sưng lên.
Bạch Nhược Phong đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve, phát hiện trên đó đã nhiễm nhiệt độ của mình.
Cảm giác tội lỗi bên trong đã được thay thế bằng sự hài lòng, vui sướng của cậu thật sự hèn mọn.
"Phiến Phiến a, anh thích em chính là thích em, làm sao có thể thay đổi được?"
Bạch Nhược Phong thở dài nhẹ nhàng như gió đêm dịu dàng nhất của đêm mùa hè.
Người đầu tiên thức dậy vào ngày hôm sau là Kinh Hưng Thế.
Giường tầng rất hẹp, hai người chen chúc có chút khó chịu, nhưng Bạch Nhược Phong sợ cậu ngủ không thoải mái, sau lưng dán chặt vào lan can bên giường.
Kinh Hưng Thế lại thích dính lấy Bạch Nhược Phong, mũi chân dán vào mũi chân, đầu chắp vào cổ alpha, cho nên hai người ai cũng không cảm thấy chen chúc.
Kinh Hưng Thế thừa dịp Bạch Nhược Phong chưa tỉnh, hai má cọ cọ trên ngực tiểu A.
Tập thể dục quanh năm làm cho cơ bắp trên ngực Bạch Nhược Phong có chút cứng rắn.
Kinh Hưng Thế lại cọ đến ngón chân hơi cuộn tròn, thoải mái đến ánh mắt đều mê ly.
"Ngoan a." Bạch Nhược Phong bỗng nhiên lên tiếng, duỗi tay đè sau gáy Kinh Hưng Thế, ngón cái trìu mến ấn ấn tuyến thể, "Để anh ngủ tiếp một lát."
Kinh Hưng Thế cả người cứng đờ, khẩn trương đến sau lưng đều toát mồ hôi.
Cũng may lời nói vừa rồi của Bạch Nhược Phong không khác gì trong mộng, nói xong liền quên, tiếp tục nằm mơ, ôm lấy Kinh Hưng Thế hưng phấn đến run rẩy mà hàm hồ hôn một cái: "Đừng làm loạn, chờ anh tỉnh ngủ lại thương em."
Kinh Hưng Thế bị nụ hôn này trêu chọc đến cả người khô nóng, lại bị một câu nói sau đả kích đến đầy thương tích.
Bạch Nhược Phong coi cậu trở thành người khác.
Bạch Nhược Phong còn đang hôn O khác trong mộng.
Lòng đố kị trong nháy mắt thiêu đốt trái tim Kinh Hưng Thế.
Cậu dốc sức nhớ lại khi Bạch Nhược Phong còn chưa đi Bắc Kinh, tuyệt đối không có bất kỳ người nào có thể chen chân vào tình cảm của hai người bọn họ, cho nên nếu có "người thứ ba" chỉ có thể là sau khi tách ra.
Phảng phất như bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, Kinh Hưng Thế nhớ tới nguyên nhân mình bị bệnh nặng một hồi.
Nói đến buồn cười, trong thời điểm đó bọn họ có thể nói là hai đứa nhỏ vô tư, thanh mai trúc mã cảm tình, người đầu tiên thông suốt chính là Kinh Hưng Thế.
Thay vì nói là thông suốt, còn không bằng nói là biến chất.
Lúc trước Bạch Nhược Phong đến Bắc Kinh học sơ trung, lúc gần đi liền khóc sướt mướt, trên thực tế rất nhanh đã không bi thương như vậy, dù sao tuổi còn nhỏ, trong lòng không chứa được chuyện gì.
Nhưng Kinh Hưng Thế thì khác.
Ngoài mặt cậu rất bình tĩnh, chỉ nói một câu "Đừng quên tôi", nhưng trên thực tế cả người đều yên lặng, khiến Phạm Tiểu Điền sợ tới mức cả ngày ngủ không ngon.
Sau đó tiểu Omega ý thức được không thể để cho các ba lo lắng, cũng dần dần biểu hiện giống như trước kia.
Đáng tiếc theo năm tháng, Bạch Nhược Phong bắt đầu gây náo loạn.
Mười ba mười bốn tuổi trung học, luôn có người bị cám dỗ bởi tình yêu sớm của tuổi học trò nguy hiểm, một đám trẻ lớn hơn, ngay cả dấu hiệu đều là cái gì cũng không rõ ràng, luôn lén lút xem một chút màu phim "học tập".
Tuổi trẻ ai chẳng mê muội!
Cuộc sống của ai không bàng hoàng!
Bạch Nhược Phong chỉnh chính mình đến lạnh nhạt và ưu thương, phảng phất một lời không hợp liền phải về nhà kế thừa hơn 1 tỷ u buồn tiểu vương tử, thật đúng là hấp dẫn mấy omega tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện.
Trong đó một Omega có hương vị hơi giống Kinh Hưng Thế, nhẹ giọng hỏi: "Tui có thể trở thành Omega của cậu được không?"
Bạch Nhược Phong ông cụ non mà hỏi lại: "Cậu thích tui chỗ nào?"
Có cái rắm.
Cậu sao mà biết được thích người ta chỗ nào?
Thế nhưng ở tuổi đó, dám nói thích Alpha khác chính là