Editor: Thịt nướng & Cá bống
Kinh Hưng Thế thì thầm nỉ non: "Anh không muốn?"
"Rõ ràng là khi còn bé..."
Bọn họ khi còn bé thân thiết bao nhiêu, Bạch Nhược Phong suốt ngày dính bên Phiến Phiến như tiểu bá vương che chở tiểu Omega, thường xuyên đi học chưa được mấy ngày, toàn trường thầy trò cũng biết quan hệ hai người bọn họ tốt đến mức nào.
Bạch Nhược Phong cũng thường đến ở nhà của Kinh Hưng Thế, lúc hơi nhỏ một chút ba ba đưa cậu trở về, chờ lên trung học cơ sở, cậu bắt đầu tự mình đáp máy bay về nhà.
Để có thể ở lại với Phiến Phiến thêm vài ngày nữa.
Bạch Nhược Phong sợ Kinh Hưng Thế hiểu lầm, vội vã xua tay: "Anh không phải không muốn."
"Vậy anh do dự cái gì?" Kinh Hưng Thế nhấc mí mắt, nhìn chằm chằm Alpha.
Bây giờ chúng ta đã trưởng thành...!Bạch Nhược Phong nghĩ thầm, anh là Alpha, ngửi thấy tin tức tố sẽ không khống chế được bản thân, sao em không cẩn thận một chút?
Phiến Phiến thực sự quá đơn thuần!
Bạch Nhược Phong càng nghĩ càng vì Kinh Hưng Thế khẩn trương, cảm thấy Phiến Phiến không có mình tuyệt đối sẽ bị lừa gạt vây quanh, chờ mười ngày nửa tháng sau kỳ phát tình đã đến, càng chuyện xấu hơn, sẽ có Alpha không tốt lừa gạt tình cảm của Phiên Phiến!
"Đi." Bạch Nhược Phong đầy cơn thịnh nộ, túm lấy Phiến Phiến đi vào trong phòng.
Kinh Hưng Thế híp mắt, không lên tiếng, tùy ý để Alpha đưa mình vào phòng ngủ.
Bạch Nhược Phong vọt vào phòng ngủ, nhìn giường đơn không tính là đặc biệt rộng rãi, trợn tròn mắt.
Chuyện giáo dục Phiến Phiến tạm thời đặt ở phía sau, tối nay ngủ chung giường như thế nào?
"Em đi tắm trước." Kinh Hưng Thế thoát khỏi tay Bạch Nhược Phong, đi đến bên tủ quần áo lấy quần áo.
Alpha chân tay luống cuống "Ừ" một tiếng, dư quang thoáng nhìn thấy trong đống quần áo trong lòng Kinh Hưng dường như có một đống vải màu lam nhạt.
Giống như quần lót.
Trong đầu Bạch Nhược Phong ong ong một tiếng rối loạn, cùng tay cùng chân đi đến bên giường ngồi xuống, phả vào mặt lại là mùi vị Omega trộn lẫn hương sữa.
Phiến Phiến thật tuyệt vời...
Bạch Nhược Phong ngã xuống giường thoải mái thở dốc, nghe thấy tiếng cửa phòng tắm khép lại, lý trí dần dần trở về vị trí.
Kinh Hưng Thế là tín nhiệm cậu mới để cho cậu ở trong phòng ngủ của mình, nếu cậu làm ra chuyện cầm thú gì không bằng, chính là thật lòng có lỗi với Phiến Phiến.
Bạch Nhược Phong từ trên giường ngồi dậy, ngồi nghiêm chỉnh, mắt xem mũi mũi nhìn tim, còn kém một chút không ở trong phòng đứng tư thế quân đội.
Chốc lát, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào.
Tâm tình Bạch Nhược Phong dần dần bình phục lại, quay đầu quan sát phòng ngủ quen thuộc.
Phòng Kinh Hưng Thế phong cách đơn giản, màu gạo làm chủ đạo, trên giá sách bằng gỗ dán lịch trình.
Bạch Nhược Phong đi qua nhìn một chút, phát hiện lịch trình rất dày, nhịn không được lật hai cái, phát hiện dưới cùng có lịch cũ nhiều năm trước, mặt trên còn lưu lại chữ viết tay non nớt của Kinh Hưng Thế.
—— Đêm nay, gọi.
Hai chữ "điện thoại" không biết viết, Kinh Hưng Thế vẽ một cái gạch thẳng xiêu vẹo xiêu vẹo thay thế.
—— Đêm nay, không gọi.
Ngày không gọi điện thoại bị Kinh Hưng Thế khoanh tròn, vài cái nét mực nhòe nhoẹt như thể ướt đẫm lệ.
Bạch Nhược Phong thấy trong lòng tràn đầy ngọt ngào, đợi nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, mới quay đầu lại hỏi: "Phiến Phiến, sao em lại..."
Alpha nói một nửa, đột nhiên im lặng.
Kinh Hưng Thế quấn khăn tắm hơi nghiêng đầu, nửa khuôn mặt đỏ bừng bị tắm bá chiếu sáng, Omega cả người nhìn rất mềm mại.
Khóe mắt có chút hơi rũ xuống, khi mặt không chút thay đổi sẽ lộ ra vài phần yếu ớt đặc sắc của Omega, cũng chỉ có dưới ánh đèn như vậy, Bạch Nhược Phong mới nhớ tới đuôi mắt Kinh Hưng Thế có một nốt ruồi nho nhỏ.
Nốt ruồi lệ có màu rất nhạt, bình thường không chú ý cũng không nhìn thấy.
Tắm bá (浴霸) có nguồn gốc từ tiếng Anh "BATHROOM MASTER", là thiết bị sưởi ấm ưa thích của nhiều gia đình khi tắm (còn được gọi là máy sưởi đa chức năng trong ngành công nghiệp).
"Phiến Phiến..." Giọng Alpha bất tri bất giác khàn khàn, ánh đèn màu vàng cam tắm bá phảng phất như nước hắt ra, ào ào chảy xuống chân Bạch Như Phong.
Kinh Hưng Thế chưa từng nghe thấy (?), giơ tay tắt đèn trong phòng tắm, nhẹ giọng oán giận: "Sao anh không bật đèn?"
闻若未闻 (phiên âm: wén suǒ wèi wén) nghĩa là chưa từng nghe thấy.
Một thành ngữ có nguồn gốc từ câu chuyện lịch sử, thành ngữ liên quan đến điển cố lần đầu tiên xuất phát từ Tây Hán Tư Mã Thiên "Sử ký Ấp Sinh Lục Gia Liệt truyện".
Yết hầu Bạch Nhược Phong lăn lộn một chút.
Nếu Alpha nhớ không lầm, vừa rồi lúc Kinh Hưng Thế từ phòng tắm đi ra, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng sữa, trên hai đôi chân thon dài còn có giọt nước trong suốt rơi xuống.
Tiếng bước chân vang vọng trong bóng tối.
Ánh mắt Bạch Nhược Phong còn chưa thích ứng với bóng tối, liền ngửi thấy mùi sữa ngọt ngào.
Kỳ thật, trước kia Alpha từng ngửi thấy tin tức tố của Kinh Thế Hưng mang theo chút đắng chát, nhưng không biết từ khi nào chút đắng chát kia liền nhạt đi và biến thành một mùi sữa ngọt ngào như bây giờ.
Mùi hương gần trong chớp mắt, lại còn phiêu xa.
Phiến Phiến trèo lên giường, duỗi dài ra, bật đèn ngủ đầu giường.
Trong ánh đèn đột nhiên bật sáng, Bạch Nhược Phong thoáng nhìn thấy hai vệt trắng nhanh chóng vọt vào trong chăn.
Kinh Hưng Thế thật sự không mặc quần.
Bạch Nhược Phong bị ý nghĩ này làm cho hoảng sợ, liền rũ mi mắt xuống, lễ phép không nhìn.
"Quần áo của anh em đều giúp anh cất đi." Giọng Kinh Hưng Thế từ trên giường truyền đến, Omega có lẽ là có chút mệt mỏi, càng nói càng nhẹ nhàng: "Ngày mai còn phải đi học, anh tắm xong rồi nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Quần áo đã được cất đi, có nghĩa là ngay cả quần lót cũng đã được cất đi? Bạch Nhược Phong không dám ngẫm nghĩ, chật vật chạy vào buồng tắm, quần áo đều cởi sạch.
Lúc đó anh mới nhớ mở ra xem quần áo đã được gấp gọn gàng.
Bởi vì hai nhà thường xuyên qua lại, tại nhà họ Kinh có phòng khách chuyên dụng cho Alpha, tự nhiên quần áo cũng có dự phòng.
Trước đây, cậu tùy tiện không có cảm giác gì, nhưng bây giờ đã lớn, nghĩ kỹ lại, hắn đột nhiên cảm thấy xấu hổ.
Alpha mười bảy mười tám, tinh lực tràn trề, mới vừa có chút ý thức về đánh dấu, nội tiết tố liền rục rà rục rịch, suy nghĩ trong đầu cho dù chỉ là vài lần, cơ thể đều có phản ứng.
Bạch Nhược Phong bị dọa sợ, không thể tin được cậu lại sinh ra dục vọng đối với Kinh Hưng Thế, lúc này nước đều đã lạnh, trên trán một trận vọt mạnh.
Cũng không phải cậu không thích Kinh Hưng Thế, hơn mười mấy năm qua, mối quan hệ quá mức quen thuộc khiến cho Bạch Nhược Phong không có cách nào ngay lập tức làm rõ sâu trong nội tâm tình cảm đang phun trào đại biểu cho cái gì.
Bên này Bạch Nhược Phong ở trong phòng tắm nước lạnh, còn đầu kia Kinh Hưng Thế ôm gối suy tư.
Bạch Nhược Phong hẳn là có tình cảm