Thái Huyền Tông gần đây có một chuyện lớn xảy ra.
Mọi người trong tông môn đều sôi nổi lên, những trưởng lão bế quan đã lâu đều xuất quan.
Thái Huyền Tông đứng đầu các phái Tiên môn chính đạo, động thái lớn như vậy, tất nhiên là sẽ khiến cho toàn Tu chân giới chú ý, ngay cả ma đạo ở Ma Vực cũng phái không ít người mò tới thăm dò tin tức.
Thái Huyền Tông cũng không che giấu, rất nhanh, tất cả mọi người biết nguyên nhân của phen náo động này.
Hành quân Đạo quân đã trở lại, Hành quân Đạo quân phi thăng thất bại trong truyền thuyết, mất tích mấy trăm năm đã trở lại.
Đối với Tiên môn chính đạo, đây quả thực là tin tức tốt động trời.
Còn bên Ma đạo thì có tâm tình gì, không cần nhìn cũng biết.
Lúc trước, bọn họ chính là bị Hành quân Đạo quân một người một kiếm, diệt mấy môn phái Ma đạo làm nhiều việc ác, thế mới an phận nhiều năm.
Sau khi Hành quân Đạo quân ngã xuống, phía Ma đạo ăn mừng mười ngày mười đêm, trong mấy trăm năm nay, lại dần dần phá giải kết giới Hành quân Đạo quân lưu lại, bắt đầu tác oai ở bên Tiên môn.
Mắt thấy kết giới sắp sụp đổ, không chịu được bao lâu nữa, đến ngày kết giới hoàn toàn biến mất, đó là ngày tận thế đại quân Ma Vực như châu chấu dũng mãnh tràn ra.
Mấy trăm năm qua, bên đạo môn chưa từng xuất hiện người có thể dùng sức mạnh bản thân áp chế toàn bộ Ma Vực giống Hành quân Đạo quân.
Các tông môn hoảng sợ, đã chuẩn bị sẵn sàng dùng lượng lớn hy sinh để đổi lấy một hồi chiến thắng thê thảm.
Thật sự không nghĩ tới, vào ngay lúc này, Hành quân Đạo quân trở lại.
Đạo quân mất tích trong lời đồn, thực lực cũng không thụt lùi, ngược lại tăng tiến rất nhiều.
Còn lý do Hành quân Đạo quân trở về, tin tức phía Thái Huyền Tông thả ra là, Hành quân Đạo quân muốn lập khế ước bạn đời, vượt qua hư không trở về chỉ là vì một lễ đại điển song tu.
Bên Tiên môn chính đạo, không để bụng lý do Đạo quân trở về, chỉ cần trở về là tốt rồi.
Nghe nói bạn đời của Đạo quân không phải người của thế giới này, vậy vừa hay, mỗi tông môn đều nằm ở ngọn núi khác nhau, mời bạn đời Đạo quân đến làm khách ở các tông môn, thưởng thức cảnh đẹp khác nhau.
Các tông môn đi một chuyến, là mấy trăm năm trôi qua.
Còn bên Ma Vực, phần lớn là nghi ngờ đây là tin tức giả Thái Huyền Tông thả ra để tranh thủ thời gian.
Mặc kệ bên ngoài phỏng đoán thế nào, thật ra cả môn phái Thái Huyền Tông đều đang chuẩn bị đại điển song tu cho Hành quân Đạo quân, mà bản thân Hành quân Đạo quân, cũng phá vỡ mấy cái bí cảnh, tự mình đi tìm đồ cần dùng cho điển lễ.
Bạn đời của Hành quân Đạo quân, lại đang ở trong động phủ của hắn.
Mấy đệ tử ưu tú của tông môn, dùng hết tích phân xin vào Vấn Đạo phong của Hành quân Đạo quân.
Không nghĩ tới, chỉ gặp được Đạo quân một lần, sau cũng chỉ có thể làm chút việc lặt vặt.
Thật ra có thể ở bên cạnh Đạo quân cũng có lợi rất lớn, sự tồn tại của bản thân Đạo quân đã là Đạo, mặc dù không chỉ điểm bọn họ, những đệ tử ưu tú này cũng có thể thông qua việc ở cạnh Đạo quân để ngộ đạo.
Nhưng, Đạo quân vô cùng coi trọng đại điển song tu, tỏ vẻ đồ dùng lập khế ước phải đích thân chuẩn bị.
Hắn đi bí cảnh, chỉ có bạn đời tên là Lộ Nhậm của Đạo quân ở lại.
Mấy tên đệ tử cũng không có oán giận, vẫn tận tâm tận lực xử lý, chăm lo mọi sự vụ.
Nhưng!
Bọn họ phát hiện một bí mật.
Lộ Nhậm kia, lả lơi ong bướm, vậy mà nhân lúc Đạo quân không có ở Đạo môn, câu kết làm bậy.
Chuyện là thế này.
Ngày hôm ấy, môn phái đưa tới thiên tài địa bảo có lợi cho rèn luyện Đạo thể.
Đệ tử tên là Thường Thanh hôm nay tới phiên túc trực, tất nhiên là phải đưa tới động phủ Đạo quân trước.
Cậu ta chạm vào cấm chế, chờ người bên trong ra mở cửa.
Không nghĩ tới, người mở cửa lại không phải Lộ Nhậm, mà là một gương mặt xa lạ.
Người nọ rất tuấn tú, khí chất lỗi lạc, không nhìn thấu tu vi, khí chất còn có vài phần giống Đạo quân.
Thường Thanh sửng sốt, nói: "Vị đạo hữu này, ta mang đồ tới cho Lộ đạo hữu."
Người nọ nói: "Đưa cho ta là được."
Thường Thanh chưa từng gặp người này, tất nhiên sẽ không tự tiện đưa đồ vật cho người xa lạ, cậu ta có chút khó xử, nói: "Cái này......"
Người nọ khẽ cười, nói: "Đưa cho ta, không khác gì đưa cho Lộ Nhậm."
"Thời Diễn, sao vậy?"
Lúc này, một người đi từ bên trong ra, đây mới là Lộ Nhậm mà Thường Thanh muốn gặp.
Giao đồ xong, Thường Thanh đi được một đoạn, lòng tò mò làm cậu ta quay đầu lại.
Cửa còn chưa đóng chặt, thị lực người tu chân cũng tốt, Thường Thanh đúng lúc nhìn thấy một màn như này.
Người xa lạ tên là Thời Diễn kia, ôm lấy eo Lộ Nhậm, tình nồng ý mật hôn Lộ Nhậm.
Cửa lớn đóng lại, cảnh cuối cùng lọt vào mắt Thường Thanh chính là, Lộ Nhậm nhắm mắt lại, hai tay ôm lấy eo đối phương.
Thường Thanh nhìn đến há hốc mồm, cả người giống như bị sét đánh, không thể tin được điều mình vừa nhìn thấy.
Đạo quân mới rời đi bao lâu, Lộ Nhậm này đã nuôi lô đỉnh rồi?
Tuy nói Tu chân giới có vài cặp song tu cũng không để ý bạn đời của mình có lô đỉnh, nhưng Hành quân Đạo quân, rõ ràng không giống người có thể chấp nhận quan hệ này đâu!
Thường Thanh là đệ tử xuất sắc nhất trong nhóm đệ tử xuất sắc.
Cho dù đã biết bí mật bất kham này, cậu ta cũng không nói ra, gắt gao đè nén ở trong lòng.
Nói thế nào đi nữa, đó cũng là chuyện của Đạo quân và Lộ Nhậm, trước khi Đạo quân trở về, đám đệ tử bọn họ vẫn đừng nói thêm gì thì hơn.
Điều Thường Thanh không nghĩ tới là, Lộ Nhậm kia lại không phải một người tầm thường.
Cậu không tầm thường, biểu hiện ở các mặt.
Các đệ tử phát hiện, bên cạnh Lộ Nhậm cũng có Đạo, lý giải của cậu về Đạo cực kỳ sâu sắc.
Có một đệ tử to gan, mang vấn đề trong việc tu luyện đi hỏi cậu.
Chỉ ngắn ngủi mấy câu, đệ tử kia như được khai sáng, đột phá tu vi trì trệ đã lâu, tăng lên một cảnh giới nhỏ.
Mấy đệ tử ưu tú ở trên Vấn Đạo phong còn phát hiện, Lộ Nhậm còn dễ ở chung hơn Hành quân Đạo quân nhiều.
Tuy rằng tính tình cậu không tính quá tốt, nói chuyện thì châm biếm, nhưng vấn đề gì cũng có thể nhận được lời giải đáp.
Mà Hành quân Đạo quân, nghe nói là người vô cùng lạnh nhạt, hầu như không quan tâm đệ tử tông môn lắm.
Ngoài tu luyện ra, hắn không cảm thấy có chuyện gì thú vị, đừng nói gì đến việc thu đồ đệ hay chỉ điểm đệ tử.
Có lời đồn, lúc trước Hành quân Đạo quân, một người một kiếm diệt mấy môn phái Ma đạo, cũng không phải vì thương chúng sinh thiên hạ, mà là đang chứng minh Đạo.
Có điều, con người không hoàn mỹ, vị Đạo quân tên là Lộ Nhậm này cũng có khuyết điểm.
Đúng vậy, trải qua khoảng thời gian này ở chung, mọi người đều phát hiện cho dù bọn họ không nhìn thấu tu vi của Lộ Nhậm, nhưng ít nhất là có thể tôn xưng một tiếng Đạo quân.
Chỉ là bọn họ không biết danh hiệu của đối phương, tạm thời cũng chỉ có thể gọi Đạo quân Đạo quân.
Đạo quân có hơi......!trăng hoa, thậm chí vượt qua giới hạn.
Có mấy đệ tử gặp qua rồi, gương mặt xa lạ xuất hiện bên cạnh Đạo quân, ước chừng có bốn người.
Bốn vị lô đỉnh hư hư thực thực kia, còn đều cực kỳ ưu tú, diện mạo thượng thừa, khí thế cũng không giống người thường.
Bọn họ thật sự là không nghĩ ra nhân vật như vậy sao lại cam lòng trở thành lô đỉnh, đúng thật là......
Đắm mình trong trụy lạc.
Qua khoảng hai năm, Hành quân Đạo quân từ bí cảnh ra, về tới tông môn, đại điển song tu đã chuẩn bị ổn thoả, Thái Huyền Tông đã chuẩn bị hôm sau gửi thiệp mời tới các đại tông môn.
Buổi tối hôm trước, tổ chức một bữa yến tiệc nhỏ, mấy đệ tử ưu tú ngây người trên Vấn Đạo phong hai năm, trong lúc rối rắm thì uống say.
Sau khi Hành quân Đạo quân trở về, bốn lô đỉnh hư hư thực thực kia không còn có xuất hiện nữa.
Nhưng, bọn họ lại rơi vào thế khó xử, không biết nên làm sao cho phải.
Mặc dù là người tu chân, sau khi uống say thì ý chí cũng sẽ hạ thấp.
Người có tâm tiết lộ ra bí mật rất có kỹ xảo, hơn nữa còn sắp đặt một âm mưu.
Người này tên là Triệu Thập, là gián điệp Ma vực nằm vùng ở Thái Huyền Tông đã lâu.
Sau khi Hành quân Đạo quân trở về, những tên nằm vùng này đều thu được tin tức đến từ Ma Vực, yêu cầu bọn chúng tìm ra nhược điểm của Hành quân Đạo quân.
Tốt nhất là có thể phá đi Đạo