Edit - beta: Axianbuxian12
Phi hành khí bay về Bắc Châu đã cất cánh, Lộ Nhậm nhìn thành phố Kỳ Lân dần dần đi xa.
Cậu kéo mũ xuống che khuất mặt.
Ở sân bay, Kỷ Kiêu tới tiễn cậu, không nhìn ra chỗ nào khác thường, giống như chỉ là một cuộc chia ly bình thường.
Lý do Lộ Nhậm cho Kỷ Kiêu là cậu muốn tới Bắc Châu xử lý độc tố còn dư lại trong kinh mạch. Cái này lý do rất đầy đủ, Kỷ Kiêu không phản đối.
Bắc Châu có tông môn y sư tài giỏi, xây dựng trên đỉnh núi, ngăn cách với thế gian, có thể tu thân dưỡng tính. Tông môn này không có internet, không có điện thoại, là lý do để Lộ Nhậm biến mất tốt nhất.
Tối qua, Lộ Nhậm và Kỷ Kiêu đã lập một hẹn ước. Một ngày nào đó cậu sẽ trở về, nhưng khi cậu trở về, hy vọng nhìn thấy Kỷ Kiêu đã đứng trên đỉnh cao võ đạo.
Tiểu Quân lúng ta lúng túng mở miệng, nói: 【 Vậy... đổi tuyến thôi? 】
Lộ Nhậm thở dài: "Cách đổi tuyến của mi không thể dịu dàng chút sao?"
Tiểu Quân: 【 Hết cách mà, tuyến này đã trở thành thế giới vận chuyển độc lập rồi, sau khi cậu rời đi cũng sẽ không cũng sẽ không dừng lại, muốn rời đi chỉ có thể mượn dùng năng lượng còn sót lại của cơ chế tu sửa cốt truyện thôi. 】
Lộ Nhậm muốn rời khỏi tuyến Kỷ Kiêu, cần phải mượn thứ còn lại cuối cùng của cơ chế tu sửa cốt truyện là vụ tai nạn phi hành khí.
Tiểu Quân sẽ thông qua năng lượng mạnh mẽ dẫn tới vụ tại nạn, lặng lẽ đưa Lộ Nhậm đến tuyến cốt truyện còn lại.
Lộ Nhậm đã ngưng tụ vũ khí bản mệnh, mở ra hiệu quả đặc biệt của thẻ đỉnh cao võ đạo 2 sao.
Tuy không thể mang thân thể theo, nhưng thực lực có thể phục chế lại trong thân thể ở tuyến cốt truyện tiếp theo.
Lộ Nhậm kéo mũ xuống, nhìn nơi xa.
Đã không còn nhìn thấy thành phố Kỳ Lân nữa, trước mắt đều là rừng rậm xanh tươi. Vì để tuyến cốt truyện này không liên lụy đến người vô tội, một mình cậu bao cả cái phi hành khí, thao tác thì giao cho Tiểu Quân.
Sau khi thế giới thoát khỏi cơ chế tu sửa cốt truyện và ảnh hưởng của số liệu trò chơi, thì đã trở thành thế giới chân chính, sẽ không vì Lộ Nhậm rời đi mà rơi vào trạng thái dừng hoạt động.
Tuy Kỷ Kiêu không nói, Lộ Nhậm cũng có thể biết mình đối với hắn rất quan trọng, là người bạn độc nhất vô nhị.
Nhưng cậu cần phải rời đi, còn không thể tiết lộ sự thật về thế giới.
Sau ba lần bốn lượt suy nghĩa, Lộ Nhậm chỉ có thể nói với Kỷ Kiêu, có lẽ cậu sẽ tiến vào trạng thái bế quan dưỡng kinh mạch, không thể liên lạc với bên ngoài.
Trải qua Tiểu Quân kiểm tra, Kỷ Kiêu đã hoàn toàn xoá bỏ hào quang cuồng yêu. Cho dù thật sự ra vấn đề gì, đối phương cũng có thể thẳng tiến không lùi đi đến cảnh giới võ đạo.
Lộ Nhậm hít sâu một hơi, nói: "Bắt đầu đi."
Tiểu Quân: 【 Cậu có tuyến nào tương đối ưu tiên muốn đi hay không? 】
Lộ Nhậm nghĩ nghĩ, nói: "Tuyến Nghiêm Chỉ đi, người nọ tương đối đơn giản, nắm đấm nói chuyện, sau khi đi tới chỉ cần ta có thể đánh thắng hắn, mọi chuyện đều dễ nói."
【 Ban đầu quen biết cậu, ta thật sự không ngờ cậu thế mà lại là cái thuộc tính thế này. 】
Lộ Nhậm cười khẩy một tiếng: "Nếu không mi cảm thấy ta là thuộc tính gì? Thuộc tính vật hi sinh?"
Tiểu Quân nói: 【 Thì..thì là tiểu thiếu gia được nuông chiều từ bé đến lớn. 】
Lộ Nhậm: "Vậy mi còn tìm ta hợp tác, tiểu thiếu gia được nuông chiều từ bé làm sao có thể đập cốt truyện ngốc X hả."
Tiểu Quân ấp úng nói: 【 Ta cho rằng cậu sẽ đi con đường tình cảm......】
"Mạch não mi thật kỳ lạ đấy, rõ ràng là muốn xoá bỏ buff cuồng yêu, còn đi đường tình cảm."
【 Oa.....】
Lộ Nhậm thấy Tiểu Quân bị mình mắng khóc, trấn an nói: "Thật ra ta chọn tuyến Nghiêm Chỉ cũng là vì mi, tăng thực lực ở tuyến Nghiêm Chỉ là nhanh nhất. Thực lực ta tăng lên, năng lực của mi cũng sẽ tăng đúng không?"
Tiểu Quân cảm động không thôi, nói: 【 Ôi, cậu thật tốt với ta, vậy chúng ta đổi tuyến nhé? 】
Lộ Nhậm hỏi: "Đi tuyến Nghiêm Chỉ?"
Tiểu Quân có chút ngượng ngùng: 【 À...năng lực của ta không đủ, chỉ có thể tuỳ duyên. 】
"Vậy mi hỏi ta làm gì!"
Trời đất quay cuồng, Lộ Nhậm chìm vào trong bóng tối.
***
Khi Lộ Nhậm mở mắt ra, phát hiện mình ở trong nhà vệ sinh.
Cậu nhíu mày, theo bản năng đẩy cửa. Cửa không mở ra, hình như bị kẹt lại rồi.
Lộ Nhậm mờ mịt, trong khoảng thời gian ngắn cũng không nhớ ra đây là đoạn cốt truyện nào.
Lúc này, từ bên ngoài truyền đến âm thanh có người nói chuyện với nhau.
Phán đoán từ hướng và độ lớn nhỏ của âm thanh, hẳn là ở bên ngoài nhà vệ sinh.
Theo đạo lý, Lộ Nhậm là không nên nghe thấy những đối thoại này. Nhưng hôm nay Lộ Nhậm đã không còn là Lộ Nhậm lúc trước, cậu là Lộ Nhậm có ngũ cảm rõ ràng Plus.
Những đối thoại đè thấp giọng, cậu nghe thấy rất rõ ràng.
"Này, làm vậy không tốt lắm đâu."
"Có cái gì không tốt, cho cậu ta chút dạy dỗ mà thôi. Hơn nữa, không bắt Lộ Nhậm, làm sao uy hiếp Thịnh Cảnh chứ."
"Nói ra thì, Thịnh Cảnh cũng thảm, vì chắm sóc tiểu trúc mã này......"
Rồi, hoá ra là tuyến Thịnh Cảnh.
Nghe thấy hai chữ Thịnh Cảnh này, Lộ Nhậm lôi từ hồi ức ra đây là đoạn cốt truyện nào.
Thịnh Cảnh này trời sinh thẳng thắn bộc trực, hay khoe khoang y như chim công xoè đuôi, đắc tội không ít người trong trường học. Nhưng cho dù người muốn đánh hắn không ít, nhưng không một ai đánh thắng hắn.
Không đánh được Thịnh Cảnh, Lộ Nhậm thân là tiểu trúc mã của hắn thì xui xẻo rồi. Luôn có vài người tâm tư bất chính, muốn làm khó Lộ Nhậm để trút giận.
Lộ gia tuy rằng có quyền thế, nhưng quy tắc giới cổ võ là không cho phép can thiệp vào chuyện trong trường học.
Thế là, Thịnh Cảnh từ nhỏ đã được người trong nhà dạy bảo, phải chăm sóc cẩn thận cậu em trai bệnh tật ốm yếu nhà bên