Tá Nguyệt ngồi co mình trong phòng ngủ ngơ ngác nhìn đèn chùm pha lê treo trên trần nhà, tim đập với tốc độ nhanh đến mức muốn phá thủng lồng ngực mà chui ra bên ngoài.
Bên tai là tiếng nước chảy róc rách không ngừng, cửa phòng tắm bên cạnh phản chiếu bóng hình mơ hồ cao lớn của người đàn ông, thiếu niên không dám nhìn về phía bên đó, cậu chỉ biết mặt mình bây giờ đang cực kỳ nóng, hẳn là đỏ muốn nhỏ máu tới nơi luôn rồi.
Tai thỏ vẫn còn trên đầu, chất liệu của nó phải dùng nước mới gỡ ra được, lúc hai người vừa vào phòng thì tâm trạng Tá Nguyệt đã lên xuống thất thường, cậu nhanh chóng đẩy Elrey đi tắm trước đi, bây giờ cậu mà nhìn mặt anh thì sẽ chịu không nổi mà ngất xỉu tại chỗ mất.
Thế nhưng đó chỉ là biện pháp tạm thời, tiếng nước dừng lại, một lúc sau cửa phòng tắm mở, hơi nước mờ ảo ẩm ướt tràn ra theo thân thể người đàn ông, anh khoác áo tắm trắng tinh, trên đầu là khăn tắm rũ xuống che khuất đi ít nhiều đường nét góc cạnh của khuôn mặt mình, Elrey nhìn bóng lưng co rút trong góc giường của thiếu niên thì bỗng nhiên lại thấy buồn cười, em ấy đang hồi hộp.
“Em vào tắm đi”
Thiếu niên giật thót một cái nhanh chóng trả lời anh rồi lấy áo quần và khăn lịch bịch chạy đi cứ như trốn nợ, cả quá trình không nhìn người đàn ông lấy một lần.
Tiếng đóng cửa ‘cạch’ một tiếng ngăn cách tầm nhìn nóng rực của Elrey.
Bên trong phòng tắm rộng lớn sang trọng cực kỳ, bồn tắm mát xa hình miệng chén rộng rãi đủ để ba bốn người vui chơi ở bên trong, Tá Nguyệt lau hơi nước đọng lại trên mặt gương rồi nhìn bản thân bên trong đó, khuôn mặt cậu đỏ rực như trái cà chua, hai mắt rưng rưng như đang sợ hãi điều gì đó, đặc biệt là tai thỏ rất phối hợp mà run run lên chẳng khác gì động vật nhỏ sợ hãi khi biết mình chuẩn bị lên bàn tiệc.
Cứ như một thói quen hình thành trong thời gian ngắn, Tá Nguyệt cầm tai thỏ che mắt mình lại không dám đối mặt với trạng thái mất mặt của mình bây giờ.
Cậu từ tốn cởi áo quấn trong mùi hương thơm phức của sữa tắm đọng lại, đến lúc cởi quần nhỏ thì không hiểu sao tầm mắt Tá Nguyệt lại vô thức nhìn về phía cửa, ở đó vẫn còn bóng hình cao lớn của người đàn ông, mặc dù rất mờ tuy nhiên cậu chắc chắn Elrey vẫn đang đứng ở vị trí mà lúc trước anh bước ra, chưa hề di chuyển chút nào… chẳng qua không biết anh có đang nhìn cậu hay không thôi.
Tá Nguyệt nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi dịch người rời khỏi cửa kính, lúc này mới an tâm thoát sạch quần áo, chui vào bồn tắm ngâm mình.
Nước nóng chui qua từng lỗ chân lông giãn nở xoa dịu thần kinh khiến cảm giác ngại ngùng của thiếu niên giảm đi ít nhiều, cậu thở ra một hơi thỏa mãn đắm chìm trong cảm giác sung sướng khi vừa tắm vừa được mát xa, vui đến quên trời đất.
Ở bên ngoài, Elrey đã ngồi xuống ghế sofa cạnh giường, áo tắm khoác hờ để lộ một mảng lồng ngực lớn, từng thớ cơ bắp căng tràn gồng lên như dã thú đói bụng đang lăm le rình mồi, dưới ánh đèn vàng mờ ảo ấm áp, nửa bên mặt của người đàn ông chìm trong bóng tối, đôi mắt xám bạc sáng rực như đá quý tuy nhiên lại mang đến cảm giác đói khát nguy hiểm nhìn chằm chằm về phía cửa phòng tắm.
Một tay người đàn ông nâng lên, anh nghiêng đầu nhẹ tì lên từng ngón tay thon dài của mình, tay còn lại khoác hờ trên tay ghế, ngón trỏ gõ từng nhịp nguy hiểm lên da ghế mềm mại.
Bỗng nhiên anh mỉm cười đứng dậy, chậm rãi bước về phía cánh cửa phòng tắm đóng chặt, vươn tay cầm lấy tay nắm, khẽ xoay, không khóa, thiếu niên không có bất cứ đề phòng gì với anh, cánh cửa mở ra một khe hở nhỏ, hơi nước tràn ra ngoài, tiếng nước tràn vào bên tai, không gian bên trong dần dần mở rộng trước mặt người đàn ông, anh rất nhanh tìm thấy thỏ nhỏ của mình đang nhắm mắt mơ màng trong bồng tắm, cần cổ thon dài trắng nõn duỗi ra tựa vào vách bồn tắm như một món tráng miệng ngon lành quý giá dụ hoặc người đến cắn một miếng.
Cánh cửa phòng tắm khẽ khép lại,Elrey bước đi không có tiếng động chậm rãi tiếp cận Tá Nguyệt.
Thiếu niên không chút cảnh giác phơi bày toàn bộ thân thể trắng tinh của mình dưới tầm mắt của người đàn ông, bàn tay thon dài của Elrey từ tốn xuyên qua dòng nước nóng chạm vào lồng ngực của thiếu niên rồi trượt dần xuống vùng eo thon gọn căng chặt của thiếu niên.
Tá Nguyệt giật mình tỉnh khỏi cơn buồn ngủ ngay lập tức, đập vào mắt cậu là khuôn mặt của Elrey, trông anh rất bình tĩnh thế nhưng hơi thở đã trở nên gấp gáp cùng cực, bàn tay bên eo cậu chậm rãi siết chặt, xoa bóp từng thớ cơ bắp thon gọn của thiếu niên.
Cậu lập tức xụi lơ như cọng bún, đưa tay khẽ đẩy lồng ngực của Elrey ra thế nhưng sức lực hời hợt ngược lại trông như đang mời gọi người đàn ông đến nếm thử vị ngọt của mình.
Dưới sự mời gọi âm thầm của thiếu niên, bàn tay của người đàn ông càng thêm càng rỡ, từ