Vẻ mặt méo mó của Tá Nguyệt lúc này Eli không cần nhìn cũng biết nó thú vị đến mức nào, y vui vẻ nhâm nhi tách trà, mỗi ngụm nuốt vào đều ngọt đến tê cả lưỡi: “Yên tâm đi, người xung quanh cậu đều là dị năng giả bị ký sinh hết, không có ai là người được tạo ra từ Uế đâu”
Cứ nghĩ đến người bên cạnh mình là một con sâu vừa đen vừa hôi vừa bự đã khiến dạ dày Tá Nguyệt khó chịu rồi, cũng may là không có, Tá Nguyệt còn chưa kịp thở ra một hơi thì Eli đã đổ thêm một gáo nước lên đầu cậu: “Mà có hay không thì ta cũng không biết”
“…”
Cican nín cười nhìn vẻ mặt méo xệch vặn vẹo của Tá Nguyệt, thấy cũng thương lắm, bèn nói: “Ngài ấy đùa em đấy, thật sự không có đâu”
Tá Nguyệt giương đôi mắt cảm động ngập nước nhìn Cican, như một chú thỏ nhỏ trắng muốt mềm mại đang làm nũng nhìn mình, Cican cảm thấy tim mình sắp nhũn thành cục slime rồi!
“Nhưng mà tôi có hơi thắc mắc” thỏ trắng Tá Nguyệt nhìn Eli: “Mặc dù đánh đổi hai mắt, tuổi thọ và dị năng là một cái giá đắt không phải ai cũng chịu đựng được, thế nhưng để nhìn thấy rõ bản chất của thế giới này như vậy không phải là quá dễ dàng sao?”
“Cậu trông không có vẻ gì bất ngờ trước chân tướng của thế giới này nhỉ, cậu không tò mò tại sao bản thân cậu lại vào nơi này được mà không bị nhện ký sinh sao?”
Tá Nguyệt nhếch miệng cười nhìn Eli: “Không phải ngài cũng thế sao, còn có cả Cican nữa, hai người cũng đâu bị ký sinh đúng chứ”
Eli bật cười một cách tà tứ, ly trà trên tay run lên sóng sánh như mật ong thượng hạng: “Đúng vậy, chúng ta không bị ký sinh, có lẽ cũng là hai người duy nhất ngoại trừ cậu không bị đưa nhện vào người, bởi vì hai người chúng ta ‘đi chui’ đó”
Tá Nguyệt: “…Hả?”
“Khoa học kỹ thuật phát triển, thứ gì mà không làm được chứ, dưới sự bào mòn của nhện ký sinh, một vài dị năng giả trung cấp bị ký sinh không chịu nổi đã đi đời nhà ma, trong số đó có vài người thân trong gia đình đến chấp nhận tình nguyện hiến xác của những người đó để tìm cách cứu mọi người, cậu thấy đấy, người chết rồi thì nhện ký sinh cũng không dính chặt vào não nữa, bị lấy ra cũng không phát nổ, với cái đầu thông minh đến đáng sợ của các vị thần tiến sĩ và y học cao thâm, rất nhanh đã nghiên cứu ra cách để cho người khác tiến vào thế giới mà Uế tạo ra.
”
“Tuy nhiên, điều kiện rất khắc nghiệt, để không bị Uế phát hiện, người bình thường tiến vào phải chấp nhận đánh cược một vài thứ quý giá của mình, trở thành một sinh vật tàn phế yếu ớt mờ nhạt không đáng để bị chú ý đến.
”
Tá Nguyệt cắn bánh, bánh quy hình thỏ mất đi một bên tai, rơi vào miệng Tá Nguyệt: “Vậy, nói một cách hoa mỹ là ngài đây đánh đổi ba thứ quý giá nhất để nhì thấu thiên cơ, nhưng nói thẳng ra là ngài chấp nhận đánh đổi mắt, tuổi thọ, dị năng để vào đây nằm vùng đúng không?”
Eli vỗ tay: “Đúng nha”
Thiếu niên có chút cạn lời nhìn Eli: “Thế sao ngay từ đầu ngài không nói thẳng ra luôn đi”
Eli vuốt mái tóc dài thẳng của mình: “Ừ thì thích nói thế cho kịch tính”
“…”
“Vậy còn tôi? Tôi có vẻ như không mất thứ gì cả, cũng không bị nhện ký sinh, thế làm sao tôi vào được nơi này?”
Vừa hỏi xong câu hỏi này, trong nháy mắt Tá Nguyệt mơ hồ có ảo giác hai mắt Eli lấy lại được ánh sáng rồi nhìn cậu như thể một tên thiểu năng trí tuệ: “Cái đó phải hỏi cậu chứ ta làm sao biết?”
Thiếu niên khảy viên ngọc hồng bên tai, cười cười nhìn Eli: “Tưởng ngài cái gì cũng biết”
“Tưởng ta là con giun trong bụng cậu chắc” Eli bất mãn khoanh tay lại dựa vào ghế.
Tá Nguyệt không nói gì mà chỉ “à” một tiếng.
“Không phải cậu nhớ lại rồi sao, ngay cả lí do vì sao mình đến đây cũng không biết?”
Tá Nguyệt lắc đầu nhìn bầu trời trong xanh ngoài cửa sổ: “Chỉ có ký ức lúc nhỏ, còn lại cái gì cũng không nhớ, tôi chỉ biết là sau khi mình chết đi thì đến đây”
Cican làm khán giả ngồi nghe nãy giờ bất giác lên tiếng: “Chết ư? Làm thế nào lại như thế được? Em bị đâm vào tim ư?”
Thiếu niên lắc đầu: “Ngã chết trong phòng tắm…”
Cican: “…”
Eli: “…”
Nói đến đây Tá Nguyệt mới thấy sai sai, lúc trước chưa nhận thức được thân phận bán dị khủng của mình, cậu còn có thể chấp nhận sự thật rằng mình xui xẻo nên mới chết ở cái nơi như phòng tắm, tuy nhiên nếu đã là dị khủng thì làm sao cậu chết chỉ vì một cú ngã được? Phải biết bị đạn bắn thủng một lỗ trên đầu cậu vẫn có thể bò dậy được, hà cớ gì chỉ vì một cú ngã liền đo ván chứ?
Dường như Eli và Cican cũng nhận ra điều này, tuy nhiên hai người cũng không biết phải giái thích hiện tượng này như thế nào, trong trường hợp dị khủng không bị tấn công vào điểm yếu mà vẫn chết đi thì chỉ có một đáp án duy nhất hợp lý trong tình huống này.
Cican có chút khó nói nên lời nhìn Tá Nguyệt, cậu ta hít sâu mấy lần mới có thể phun ra được một câu ngắn ngủi: “Tá Nguyệt… em, tự sát sao?”
‘Cạch’
Tách trà được đặt trên mặt bàn vang lên âm thanh thâm thúy, Tá Nguyệt nhìn bàn tay chính mình run lên một chút, cậu ngẩng đầu nhìn vào gương mặt đầy vẻ phức tạp của Cican: “Anh nói gì?”
Cican mấp máy môi tính lặp lại, tuy nhiên Eli đã lên tiếng cắt ngang lời cậu ta: “Cican”
Thanh niên lập tức ngậm miệng không nói nữa.
Tá Nguyệt dời mắt đến Eli một lần nữa, chỉ thấy khuôn mặt trung tín xinh đẹp nở