Họp báo phim vốn là sân nhà của diễn viên, đạo diễn có hay không có mặt thực ra cũng không đáng kể.
Bởi vì đây là trước khi phim công chiếu nên người chịu bỏ tiền ra mua vé tới dự buổi họp báo cơ bản đều là fan của diễn viên.
Thế nên buổi tuyên truyền ở Nam thành lần này tiến hành còn rất thuận lợi.
Tuy là thiếu mất vai nữ chính nhưng có lẽ mọi người đều đã nghe ngóng được tình hình, không những không có biểu hiện bất mãn gì, trái lại còn được thêm một trận khen ngợi.
Cư dân mạng còn tưởng đoàn phim đã lắng nghe ý kiến của bọn họ, tạm ngừng hoạt động của Vương Trình Trình, thi nhau thả bình luận trên weibo ——
"Mẹ ơi, cuối cùng cũng có video họp báo xem không cần tua, vỗ tay!"
"Không có Vương Trình Trình cảm thấy tốt hơn hẳn! Có cô ta ở đó không khí đều lúng túng."
"Đạo diễn xử lí tốt lắm! Chỉ cần một điểm này, tôi nhất định sẽ bỏ tiền đi ủng hộ phim!”
...............!
Sau khi Úc Thanh Hoan trang điểm xong, tuy rằng không nhìn ra sinh bệnh, nhưng trạng thái lại vô cùng kém.
Hắn bị bệnh nặng, sốt cao không lùi không nói, còn đau nhức toàn thân, chỉ đứng trên sân khấu một lúc, liền bắt đầu đổ mồ hôi như mưa.
Cũng may từ nhỏ hắn chịu khổ ăn quen rồi, tuy rằng thân thể rất khó chịu nhưng vẫn có thể chống đỡ được.
Không chỉ đối đáp trôi chảy với MC, thậm chí còn cùng fan vui đùa một trận.
Ngay cả người ở trên sân khấu cùng hắn như Triệu Khanh Uyên cũng không phát hiện ra hắn có gì bất thường.
Đợi đến khi kết thúc buổi họp báo, vừa về tới hậu trường, Úc Thanh Hoan liền giống như bị rút hết sức lực, ngã ngồi trên ghế.
"Thanh Hoan, cậu không sao chứ? Không phải vừa rồi vẫn còn tốt sao?" Triệu Khanh Uyên thấy thế sững sờ, vội vã đưa tay sờ trán của hắn.
Không nghĩ tới vừa đặt tay lên, nhất thời bị dọa đến suýt nữa thì nhảy lên, "Ngọa tào, nóng đến bỏng tay rồi! Nào, nhanh đi bệnh viện."
"Ừm." Úc Thanh Hoan biết nếu mình bệnh nặng thêm e là sẽ làm ảnh hưởng đến quá trình tuyên truyền về sau, bất đắc dĩ chỉ có thể gật đầu khàn giọng nói: "Bây giờ tôi đi đây."
Triệu Khanh Uyên lo lắng thở dài: "Tôi thực sự là phục cậu rồi."
Bởi vì từ nhỏ đã bị trong nhà nuông chiều mà lớn nên Triệu Khanh Uyên là kiểu thấy bình hoa rơi cũng không muốn đỡ, lúc này thấy Úc Thanh Hoan khó chịu như vậy, hắn vừa gấp muốn chết vừa bối rối không biết nên làm gì.
Cuối cùng lại đưa cho Úc Thanh Hoan một lọ thuốc nhỏ mắt, "Nhỏ chút đi, trong mắt toàn là tơ máu."
Hắn là có lòng tốt, Úc Thanh Hoan không tiện từ chối, chỉ có thể dở khóc dở cười nhận lấy thuốc nhỏ mắt, nhỏ lên mắt một giọt.
"Thanh Hoan à!" Úc Thanh Hoan mới vừa lau mồ hôi trên mặt, Vu Hâm liền bưng một chén nước ấm hí ha hí hửng đi tới, âm cuối mang theo vui sướng, vừa nhìn chính là gặp chuyện tốt.
"Làm sao vậy anh?"
Vu Hâm kéo một cái ghế tựa ngồi xuống bên cạnh hắn, hưng phấn nói: "Người phụ trách Kenn khu vực châu Á vừa gọi cho tôi! Định mời cậu làm đại diện cho dòng xe mới của họ!”
Kenn là hãng xe hơi thể thao cao cấp hàng đầu, mặc dù xếp hạng trên thế giới không chen được vào mười vị trí đầu, nhưng cũng là lựa chọn hàng đầu của không ít đại gia.
Từ khi đại ngôn cho đồng hồ đeo tay của Ada, Úc Thanh Hoan cũng chưa nhận thêm đại ngôn nào khác.
Không phải là không có nhãn hiệu tìm tới, cũng không phải đối phương đưa ra thù lao quá thấp, chỉ là đều không phù hợp.
Cái đại ngôn này của Kenn tới thật đúng lúc, nếu thật sự có thể hợp tác, đối với đại ngôn thương mại sau này của Úc Thanh Hoan có lợi rất lớn.
Vu Hâm kích động không thôi nên trong khoảng thời gian ngắn không chú ý tới tình trạng bất thường của Úc Thanh Hoan.
"Người phụ trách này hôm nay đúng lúc đang ở Nam thành, vừa nói muốn gặp cậu và tôi trước một lát.”
Hắn vừa dứt lời, Triệu Khanh Uyên liền cau mày nói: "Không được, Thanh Hoan sốt còn chưa hạ nhiệt, phải đi bệnh viện trước đã.”
Vu Hâm sững sờ, tay đặt lên trán của Úc Thanh Hoan xem thử, nhất thời như gặp đại địch, "Phải nhanh đến bệnh viện thôi, tôi còn tưởng đã khá hơn rồi.
Nhanh một chút, đi ngay bây giờ.”
"Ca, không vội." Úc Thanh Hoan kéo hắn lại, nói: "Trước tiên em đi gặp người phụ trách của Kenn, xong rồi lại nói."
Địa vị của Úc Thanh Hoan bây giờ, còn chưa đủ để làm người phụ trách của Kenn phải chờ, cho dù hắn có báo trước với bên kia chuyện mình bị bệnh, phải đi bệnh viện trước thì bên đó cũng sẽ không hài lòng.
Bọn họ sẽ không tin là hắn bị bệnh thật, sẽ chỉ cảm thấy hắn đang làm bộ làm tịch, nếu quả thật như vậy, cái đại ngôn này chỉ sợ cũng phải dẹp bỏ.
"Nhưng thân thể của cậu làm sao chịu đựng được?" Vu Hâm lo lắng nói.
Triệu Khanh Uyên cũng nói: "Thanh Hoan, đừng vì công việc mà làm hỏng thân thể, như vậy không đáng, cậu cũng không phải quá thiếu tiền."
"Tôi biết." Úc Thanh Hoan uống hết một cốc nước, từ trên ghế đứng lên, "Thế nhưng có thể tranh thủ thì tôi phải tận lực tranh thủ, hơn nữa gặp mặt cũng không mất nhiều thời gian, trước khi họp báo tôi đã uống thuốc hạ sốt rồi, có thể chịu được một trận, tôi sẽ không lấy thân thể của chính mình ra đùa giỡn."
Thấy hắn đã quyết, Vu Hâm và Triệu Khanh Uyên cũng hết cách, không thể làm gì khác hơn là nghe theo lời hắn.
Chỉ là trên đường đi gặp mặt, Vu Hâm đến cùng vẫn là không yên lòng, nửa đường dừng xe lại, mua miếng dán hạ sốt cho hắn dán lên trán.
Người phụ trách Kenn khu vực châu Á tên Lục Phong, chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo tuy không nổi trội nhưng khí chất lại vô cùng mạnh mẽ.
Nếu là người có hơi chút không tự tin, sẽ bị khí chất của hắn đè ép hoàn toàn.
Đời trước Úc Thanh Hoan chẳng còn tình cảnh gì mà chưa từng thấy, tâm lý đã sớm tôi luyện vững vàng, ngoại trừ Hoắc Cừ, những người khác căn bản là không thể làm hắn mất bình tĩnh.
Vậy nên khi trò chuyện với Lục Phong, sắc mặt hắn tự nhiên, thái độ lễ độ lại không khách sáo, làm Lục Phong âm thầm gật đầu, vốn là chỉ ưng ý hắn sáu mươi phần trăm, lúc này cũng biến thành tám mươi, chín mươi phần.
Kenn vô cùng chú trọng trong việc giữ gìn hình tượng của hãng nên khâu lựa chọn người đại diện từ trước đến giờ luôn hết sức cẩn thận.
Ngoại hình không thích hợp không được, trên người có tin đồn không tốt không nhận, thậm chí còn xem xét đến cả trình độ học vấn, xuất thân của diễn viên.
Úc Thanh Hoan tuy là vừa mới nổi nhưng trên người lại có không ít vầng sáng.
Tốt nghiệp Hoa đại, vận may tốt, bộ phim đầu tiên đã bạo nổi, phim tham diễn cũng là của danh đạo, biên kịch vàng...!
Những điều kiện này mỗi một cái thoạt nhìn đều không đơn giản, chứ đừng nói là kết hợp chung với nhau.
Lục Phong vốn là chỉ là thoả mãn với những điều kiện này, nhưng sau khi gặp được bản thân Úc Thanh Hoan, hắn mới phát giác, trên người Úc Thanh cũng không chỉ có mấy vầng sáng vô cảm như thế.
Người trẻ tuổi này không có cái tùy hứng và ấu trĩ của người cùng trang lứa, trái lại còn mang theo một luồng mị lực kỳ dị.
Không chỉ không bị tuổi tác còn nhỏ mà ảnh hưởng đến khí chất thương hiệu, trái lại còn vô cùng phù hợp với cảm giác mà dòng xe mới muốn thể hiện ra.
Điều này làm cho Lục Phong vô cùng vui vẻ, trong lòng thậm chí đã quyết định, sau khi trở về phải tích cực thúc đẩy chuyện này, Úc Thanh Hoan chợt nói: "Lục tổng, tôi biết Kenn đối với việc chọn người đại diện vô cùng coi trọng, cho nên có một việc tôi cần nói trước một chút.”
"Cậu nói đi."
Úc Thanh Hoan uống một ngụm nước để cổ họng bớt khô, lúc này mới tiếp tục nói: "Tôi là gay, hơn nữa nhất định sẽ come out."
Lục Phong trầm mặc.
Nếu như nói trước đó mọi thứ đều khiến hắn quyết định chọn Úc Thanh Hoan thì chỉ cần một điểm này, lại đủ khiến hắn đem quyết định vừa rồi đảo ngược lại.
Bản thân hắn đối với đồng tính luyến ái không có cảm xúc gì, nhưng mà come out, bất luận là nghệ sĩ hay đại diện nhãn hàng, đều là một cú đả kích lớn.
Tuy hắn rất hài lòng với Úc Thanh Hoan, nhưng loại hài lòng này hoàn toàn không đủ để khiến hắn mạo hiểm với hình tượng của Kenn.
"Tôi biết rồi." Lục Phong vẫn là rất tán thưởng thái độ thẳng thắn của hắn, "Tôi sẽ suy nghĩ kĩ."
Sau khi kết thúc buổi gặp mặt, Vu Hâm vẫn không nhịn xuống, thừa dịp đèn đỏ quay đầu hỏi, "Thanh Hoan, cậu có phải là thành thật quá rồi không? Chuyện như vậy...!Không cần thiết phải sớm nói đi?"
Trong nháy mắt khi Úc Thanh Hoan nói ra tính hướng của hắn, Vu Hâm liền biết cái đại ngôn này nhất định sẽ thất bại.
Hắn thật sự không hiểu Úc Thanh Hoan tại sao lại muốn làm như vậy, bị bóc ra tính hướng khác biệt thì có không ít người, nhưng có thể chủ động thẳng thắn công khai tính hướng của mình với nhãn hàng, chỉ có thằng nhỏ ngốc này nhà hắn!
Nếu như là hắn thì sẽ nhận cái đại ngôn này trước, còn sau đó thế nào, đương nhiên muốn sau này hãy nói.
"Ca, " Úc Thanh Hoan ho khan một tiếng, chờ cảm giác ngứa rát trong cổ họng qua đi mới nói: "Em phải có trách nhiệm với đại ngôn em nhận, em có thể che giấu một lần, nhưng không giấu được lần thứ hai.
Nếu như sau khi chuyện bị tuôn ra, Kenn bị em làm liên lụy thì sau đó còn có nhãn hiệu