Edit: ji
[Đe dọa…]
—–o0o—–
Cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi cùng nhau ăn bữa cơm, Thành Cảnh hào hứng nói với Mạt Minh, nếu không có bất ngờ khác xảy ra, vai nam chính thứ hai trong bộ phim mới “Độ Ấm” của Lưu Hách Khôn sẽ nằm trong tay hắn ta.
Thành Cảnh gọi hai chai shochu và uống một cách thoải mái, hắn không dễ dàng dính tới rượu, quản lý rất nghiêm khắc, lần này hắn rất cao hứng, nên không khỏi phóng túng một chút.
Hắn cũng ở trong tình huống tương tự như Mạt Minh.
Trước đó diễn xuất của hắn ở《Tàn Kiếm》đã được Lưu Hách Khôn thừa nhận, lúc này so với những đối thủ cạnh tranh khác có ưu thế hơn, dù có đóng chung với Mạt Minh trong phim của Lưu Hách Khôn hắn cũng không có suy nghĩ gì, có thể xuất hiện trong phim điện ảnh của Lưu Hách Khôn, còn được đóng một vai quan trọng, hắn so với những diễn viên khác ở trong vòng cũng đã chạy rất nhanh.
Trước đó có《Tàn Kiếm》tiếp theo là《Độ Ấm》sự chuyển hình tượng của hắn có thể coi như là thành công, nếu may mắn còn có thể giành được vai nam phụ xuất sắc nhất.
“Sau khi nam chính số một đã định là anh, tôi nghe nói Văn Từ có khả năng tranh cử vai nam số 2.
Lúc đó, tôi nghĩ mình không còn hy vọng gì nữa.” Thành Cảnh mặt đỏ bừng, cười nói: “Quả nhiên Văn Từ không tham gia thử vai nam số 2.
Nghe nói là từ bỏ, chậc chậc, thật là tạ ơn trời đất, chắc là không muốn đóng chung với anh.
“
Triệu Lê cắn ống hút:” Cũng là bình thường, Văn Từ từ khi xuất đạo chỉ diễn vai nam số một, ngoài ra tài nguyên của hắn không tồi, không cạnh tranh vai nam số 2 của Lưu Hách Khôn, hẳn là có tài nguyên nam chính số một ở chỗ đạo diễn khác”.
“Nhưng hẳn thứ hắn muốn chính là nam số 1 trong phim của Lưu Hách Khôn.
Mạt Minh anh cũng thật ngưu bức, vốn dĩ hai người ở trên mạng vốn là nước với lửa, hiện tại anh lại đoạt miếng ăn từ trong miệng Văn Từ, hắn lúc này không chừng rất hận anh”.
Mạt Minh cúi đầu ăn đồ ăn, nghe vậy có lệ ừ một tiếng, sau đó ngẩng đầu hỏi Thành Cảnh: “Đúng rồi, lúc trước cậu nói chuyện của Hạ Thanh là chuyện gì?”
Thành Cảnh lại uống một ngụm rồi nói với Mạt Minh là Hạ Thanh muốn trở lại, nhưng lại bị công ty trực tiếp từ chối.
“Hắn ta đã ký hợp đồng mười lăm năm với Hồng Nhất.
Chỉ cần Hồng Nhất không nhả ra, hắn đời này cũng không còn hi vọng gì.
Hắn cũng nên cảm thấy đủ.
Nếu hồi đó tôi cũng đáp ứng chuyện đó, thì đã chẳng có ba năm thoải mái như này.
Tiếc là tôi không giống hắn không có đạo đức, vô duyên vô cớ bôi nhọ danh dự của người khác, chuyện này tôi thật sự không làm được”.
Mạt Minh sửng sốt, sau đó ngước mắt nhìn về phía Thành Cảnh ngồi đối diện: “Cậu có ý gì?”
“Chính là chuyện vu hại Chu Tự năm đó ở trên mạng.
Đúng rồi, tôi xem ở trên mạng, anh và Chu Tự quen biết nhau từ trước, các anh…”
“Tiếp tục nói chuyện vừa rồi”.
Mạt Minh ngắt lời, hơi ngồi thẳng lưng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm Thành Cảnh: “Chuyện Hạ Thanh vu hại Chu Tự vốn từ đầu là muốn tìm cậu, sau đó cậu không đáp ứng…cậu vừa rồi là có ý này đúng không?
“Ừm, tôi đoán là như vậy…” Thành Cảnh vuốt cằm, cau mày nhớ lại: “Năm đó họ tìm tôi, họ nói họ đã lên kế hoạch lăng xê cho tôi, đại khái mục đích chính là muốn kéo một ca sĩ đang rất nổi tiếng vào vào vũng nước đục.
Lúc đó, họ không nói là ca sĩ nào.
Tôi lúc đó cũng mong muốn được nổi tiếng, nhưng khi nghe nội dung thì quả là vô đạo đức, làm không tốt còn có thể bị đâm đơn kiện, cho nên tôi liền từ chối.
Sau đó chuyện xảy ra giữa Hạ Thanh và Chu Tự, lúc đó Hạ Thanh vừa mới tiến vào Hồng Một, tôi đã trực tiếp hỏi Hạ Thanh về chuyện này, cảm giác như Hạ Thanh thừa nhận, hẳn chính là chuyện tôi đã từ chối lăng xê kia”.
Triệu Lê vẻ mặt đầy phẫn nộ:” Công ty của cậu quá thiếu đạo đức, thực sự dùng cách vô đạo đức như vậy để lôi kéo người.
Năm đó khi chuyện đó vừa mới xảy ra, Chu Tự đã bị toàn vòng giải trí mắng thảm…tương lai tôi phải đi đường vòng khi nhìn thấy mấy nghệ sĩ của công ty cậu”
“Cho nên cậu thấy đấy, tôi là một người có nguyên tắc”, Thành Cảnh dở khóc dở cười:” Nhưng tôi vẫn không dám chắc chắn chuyện của Hạ Thanh là 100% do công ty lên kế hoạch, tôi chỉ nghĩ một chút thôi.”
“Bọn họ trong miệng cậu là ý chỉ ai? Mạt Minh hỏi: “Chính là người ban đầu tìm cậu, người bảo cậu làm chuyện này”
Thành Cảnh bây giờ mới chú ý tới ánh mắt lạnh lùng của Mạt Minh khóa chặt trên mặt mình, hắn say mặt ửng hồng, vô thức nói: “A, tôi nhớ rõ ngày đó rất kì quái thần bí, người đại diện và giám đốc đưa tôi tới đó, thấy một người nói là lãnh đạo cấp cao của Hồng Nhất, nhưng sau đó tôi lại nhìn thấy trên mạng Bàng tổng tham dự hoạt động và chụp ảnh tại Đỉnh Thịnh, mới biết được người hôm đó không phải lãnh đạo cấp cao của Hồng Nhất, mà chính là trợ lý bên cạnh Bàng tổng”.
Triệu Lê nhíu mày nói: “Tôi nhớ rằng truyền thông Hồng Nhất là một công ty trực thuộc của tập đoàn Đỉnh Thịnh.
Công ty các cậu lăng xê nghệ sĩ chuyện này còn có thể kinh động người bên cạnh Bàng tổng, thật có chút khoa trương”.
“Ai biết được, nếu biết quan tâm đến phần gốc rễ, lợi nhuận mà một nghệ sĩ nổi tiếng có thể mang lại cho công ty có thể rất đáng kể đó”.
“Còn nói quan tâm đến phần gốc rễ, tôi thà tin là Chu Tự đắc tội với lãnh đạo cấp cao của các người, nên mới bị các người tính kế “Triệu Lê chống cằm, không khỏi thở dài: “Nếu năm đó không xảy ra chuyện này, Chu Tự cũng không uống quá nhiều rượu mà tai nạn chết.
Nếu Chu Tự thật sự bị vu hại bởi công ty của cậu, Hạ Thanh, cùng những người liên quan đến kế hoạch, đều thiếu Chu Tự một mạng.”
Mạt Minh, người vẫn luôn bảo trì trầm mặc, sắc mặt lạnh lùng, đột nhiên nói: “Chu Tự không có khả năng say rượu”.
Triệu Lê và Thành Cảnh sửng sốt trong giây lát.
Triệu Lê nói: “Nhưng theo kết quả điều tra năm đó, xác thực nồng độ cồn trong máu của Chu Tự…”
“Anh ấy chưa bao giờ uống rượu.” Mạt Minh nhìn mặt bàn, lông mi đen nhánh rũ xuống: “Sự việc đó cũng không khiến anh ấy chán nản, lúc đó anh ấy sẵn sàng ra tòa đối chất với Hạ Thanh, đối với chuyện kia cũng rất lạc quan… Tất cả mọi người đều cho rằng anh ấy chán nản nên mới uống rượu say rồi lái xe lăn xuống núi, nhưng thật ra nếu không có tai nạn xe kia, ngày hôm sau anh ấy chuẩn bị đi đảo Bỉ Khâu nghỉ dưỡng một tuần, hơn nữa còn mua trước hai vé máy bay… ”
Triệu Lê và Thành Cảnh khó có thể tin nhìn Mạt Minh: “Sao anh biết?”
“Bởi vì một vé máy bay nữa là chuẩn bị cho tôi.”
“…”
—————-
Trời nắng hai ngày liền.
“Độ Ấm” tháng hai năm sau mới có thể khởi động máy, việc đọc kịch bản và các công việc chuẩn bị khác cũng sẽ bắt đầu vào đầu năm.
Cho nên trong khoảng thời gian này, Mạt Minh định ở lại đoàn kịch để duy trì trạng thái diễn tốt nhất.
Chu Dịch Tường biết Mạt Minh nhận được vai nam số một nên vui vẻ gọi điện thoại tới, mãi đến cuối cùng ông ấy mới nói cho Mạt Minh biết chuyện Hàn Thiệu Chu đã tới tìm ông.
“Cậu ta nói chuyện giữa con và cậu ta…”Giọng nói của Chu Dịch Tường có chút bất đắc dĩ.
Mạt Minh im lặng vài giây: “Vâng, con cùng anh ta đã kết