Buổi học lại tiếp tục bắt đầu, nay lớp cô có giờ thể dục, nên cả lớp được GVCN kéo đi thay đồ thể dục. Mái tóc dài hạt dẻ được cô cột cao lên, 1 vài nữ sinh của lớp được chia ra làm 2 phe, 1 phe ủng hộ cô, phe còn lại là của ả Uyển Dư.
Lớp cô cùng nhau đi xuống sân trường, thì chạm phải lớp của mấy tên thiếu gia phiền phức cũng học thể dục, ngay cạnh lớp cô. Ý Hiên thấy cô thì giơ tay lắc lắc, cười thân thiện. Băng Di nhìn thấy rồi cũng quay đi không thèm để ý chi cho mệt.
Cả đám con gái ủng hộ cô, đều xúm tụm lại quay quanh cô, nói chuyện đủ điều, đa số đều là hỏi rồi cô trả lời. Nguyên đám nam của lớp Ý Hiên đều ngóc đầu tìm kiếm "nữ hoàng băng giá" của lớp 11S, bắn ánh mắt trái tim về phía cô.
Điều đó làm cho Ý Hiên rất ư là ghen nha, mặt anh đã tối đi phần nào, mà phần đó là Hoắc Minh đều nhận thấy. Ả Uyển Dư đưa ánh mắt căm ghét về phía cô, vì ả nhìn thấy được cả 4 người kia đều dán mắt chặt lên người Băng Di.
Thế nên, việc bị nhiều người nhìn chằm chằm làm cho Băng Di cảm thấy khá khó chịu, nhưng cũng mừng là trời mưa ào xuống làm cho việc học thể dục huỷ bỏ, nên cả lớp được thả ra, tự do đi lại.
Băng Di ngồi bên băng ghế dưới sân trường, Thiệu Huy cũng đi đến bên cạnh đưa nước cho cô.
- Cũng tốt quá nhỉ, nhờ trời mưa nên chúng ta được nghỉ môn rồi.
Băng Di nói.
- Vâng, đỡ phải bị những cặp mắt không tốt lành gì xoi mói.
Thiệu Huy xoa xoa đầu an ủi.
- Em đó, thật là khoái kéo rắc rối đến cho mình đi.
Băng Di đưa tay chống cằm nói.
- Họ tự tìm em, chứ em đâu có định tìm họ.
Rồi cả 2 ngồi trò chuyện, từ sau thân cây Ý Hiên nắm bể luôn 1 góc của thân cây, Hoắc Minh cố gắng giữ lại.
- Bình tĩnh nào, chỉ là nói chuyện thôi mà.
Cả 2 đang nói chuyện vui vẻ, thì đám người Việt Trạch đi đến. Băng Di đưa mắt nhìn lên, Việt Trạch đi đến nói.
- Chà, trò chuyện vui vẻ nhỉ, không biết là tôi tham gia cùng có được không nhỉ.
Thiệu Huy đứng dậy chắn trước Băng Di.
- Việt Trạch, cậu đừng gây chuyện.
Việt Trạch cười nguy hiểm.
- Nào nào, tôi đâu có ý định làm cô em gái của cậu bị thương chứ. Trái lại tôi còn rất có thiện ý với em gái cậu ấy chứ.
Băng Di mặt đơ đáp lại.
- Nhưng tôi thì không. Mong anh né chỗ khác giùm.
Việt Trạch mặt dày đi vòng qua Thiệu Huy, tay giữ lấy lọn tóc của cô.
- Vậy xui cho em rồi, tôi mà nhìn trúng ai thì người đó không thoát được đâu.
Nhưng, Ý Hiên xuất hiện đẩy Việt Trạch ra, tay đỡ lấy vai cô, gương mặt vẫn giữ nguyên