Từ hai mươi tuổi đến ba mươi tuổi, mười năm trôi qua lãng phí, dường như chỉ là chuyện của một cái chớp mắt
Có đôi khi Giang Tục đã từng nghĩ, nếu lúc ở đại học, ra tay trước khi cô chán ghét anh, thì có phải mọi chuyện đều sẽ không giống thế này không?
Trong lúc này, Giang Tục cũng không phải không thức tỉnh, nhưng đối với cô gái như Lâm Tây, tấn công trực diện thì cô chạy, ngầm ám chỉ thì cô không hiểu, thực khó giải quyết
Từ khi anh sinh ra đến nay, có lẽ chỉ bị vấp ngã duy nhất là trên người Lâm Tây, trong lòng cũng có lúc hoài nghi và bất lực, nhưng chuyện tình cảm, vốn không có câu trả lời, không giống như giải đề bài, chỉ cần suy nghĩ một chút, sẽ có cách giải, thậm chí là nhiều cách giải
Thích một người, dù cho bản thân có ưu tú đến đâu, ở trước mặt cô ấy, bạn đã đặt mình thấp xuống một bậc
Lâm Tây đưa đề bài này, nhìn thì có vẻ là mệnh đề phụ, nhưng kỳ thực lại là mệnh đề khó
Lâm Tây xảy ra tai nạn xe, chỉ trong nháy mắt khi anh xoay người lại
Trước mắt giống như xuất hiện ảo giác vậy, mọi chuyện xảy ra quá mức bất ngờ không kịp đề phòng, trong nháy mắt đó, mọi thứ trên thế giới giống như ngừng lại
Nhịp tim đập mạnh như một cỗ máy đã hỏng
Anh như theo bản năng mà chạy đến, một phút này, anh chỉ nghĩ dùng đôi tay này, thân thể này thay cô ngăn lại, nhưng sự va chạm đó, cuối cùng anh cũng không thể ngăn lại
Sau khi