Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Mặc dù chung kết bắt đầu vào buổi chiều, nhưng mà Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi đã sớm đi tới kinh thành.
Chờ Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi đi ra đại sảnh của sân bay, Triệu Phi sớm đã là ở bên ngoài chờ, đón Đỗ Thừa cùng Cố Giai Nghi, Triệu Phi trực tiếp lái xe đưa hai người tới khách sạn bốn sao cách cục Cảnh Vệ không xa , hơn nữa trực tiếp dẫn hai người lên căn phòng cao cấp trên tầng 12 của khách sạn.
Mở cửa, Đỗ Thừa liếc nhìn thấy Cố Tư Hân vẻ mặt hưng phấn ngồi ở trên ghế sofa chờ bọn họ, mấy ngày không gặp, vậy mà trên người Cố Tư Hân dường như có thêm một loại khí chất đặc biệt, phảng phất sự thánh khiết của một thiên sứ, đây là chỗ trước kia không cách nào nhìn thấy.
Ngoại trừ Cố Tư Hân, còn có hai nữ đặc công bảo vệ Cố Tư Hân 24/24, chờ sau khi Đỗ Thừa đi vào, các cô liền ra khỏi phòng với Triệu Phi.
“Chị, Đỗ Thừa, Tư Hân rất nhớ mọi người”.
Máy năm nay Cố Tư Hân đều không ở cùng Cố Giai Nghi, thời gian dài như vậy, bây giờ vừa thấy Cố Giai Nghi, lập tức chạy tới chỗ Cố Giai Nghi.
Cố Giai Nghi hết lòng yêu thương Cố Tư Hân, hơn nữa nói: “Chị cũng rất nhớ em, có điều mới vài ngày không gặp, em gái đáng yêu của chị đã biến thành đại minh tinh rồi”.
“Chị, sao sao giễu cợt em” bị Cố Giai Nghi nói như vậy, Cố Tư Hân vô cùng thẹn thùng, sau đó vụng trộm liếc nhìn Đỗ Thừa một cái.
Cố Giai Nghi ôn nhu vuốt mái tóc dài của Cố Tư Hân, sau đó nhẹ nhàng nói: “Sao chị lại phải giễu cợt em chứ, bất luân em có biến thành điệu bộ gì thì em vẫn mãi là em gái ngoan của chị”.
“Chị, em…”
Cố Tư Hân rất cảm động, hai mắt đều đỏ bừng, vùi mặt vào lòng Cố Giai Nghi mười giây, lúc này mới ngẩng đầu lên, sau đó hướng phía Đỗ Thừa hỏi: “Đỗ Thừa, trận chung kết chiều nay, em muốn đàn bài “Thiên không chi luyến” được không?”
“Ừm, anh và chị em sẽ ở phía dưới cổ vũ cho em”.
Đỗ Thừa khẽ gật đầu, lúc này mặt Cố Tư Hân đã rất đỏ, sức anh hưởng đơn thuần trên internet, đã đem tất cả siêu sao dẫm nát dưới chân, nhưng mà. Nếu như Cố Tư Hân muốn đột phá một bước, chính thức khiến cho toàn thế giới công nhận, trận chung kết chiều nay, Cố Tư Hân nhất định phải đàn bài “Thiên không chi luyến”.
Đỗ Thừa đã có chút không tưởng tượng được, với khí thế giờ đây của Cố Tư Hân, nếu như có thể đàn bài “Thiên không chi luyến” làm cho đương kim vô địch thế giới hiện nay cũng phải đi xuống mà nói, cuối cùng danh tiếng của Cố Tư Hân cũng đạt tới một trình độ nào đó, mà ngay cả Đỗ Thừa cũng thấy bản thân không thể dự đoán được
“Em sẽ đàn thật tốt, nhất định em sẽ không để cho anh và chị em thất vọng” Cố Tư Hân gật đầu, mười phần kiên định nói.
“Chị tin tưởng em” Cố Giai Nghi nhìn vẻ mặt kiên đinh của Cố Tư Hân, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác khác thường, phảng phất thấy em gái của mình đang nhanh chóng trưởng thành vậy.
Cố Tư Hân không cách nào đi ra quá lâu, bởi vì đến mười một giờ, Cố Tư Hân còn có một cuộc phỏng vấn ngắn cùng với các ký giả, cho nên, Cố Tư Hân sẽ gặp Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi sau, đành phải luyến tiếc rời đi
Tựa hồ là bởi vì vừa gặp Cố Tư Hân trông mấy phút ngắn ngủi đã phải rời đi, tâm tình của Cố Giai Nghi cũng không tốt cho lắm, cho nên, Đỗ Thừa liền ở lại trong khách sạn cùng Cố Giai Nghi, mãi cho đến khoảng hai giờ chiều, mới cùng nhau rời khỏi khách sạn, sau đó lại được Triệu Phi đón đến nơi tổ chức trận chung kết “Cầm động tinh linh” lần này.
Xa xa, Đỗ Thừa có thể trông thấy bên ngoài đại lễ đường đã vô số người vây quanh , liếc nhìn lại, e rằng con số cũng đã vượt quá ba vạn người, cũng bởi vì như thế, làm cho giao thông trên con đường trước cửa đại lễ đường bị tắc nghẽn.
Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi xuống xe từ phía xa, sau khi xuống xe, trên đầu hai người đều đội chiếc mũ mặt trời, khuôn mặt bị che đi hơn phân nửa.
Cũng may con đường dẫn vào đại lễ đường có bảo vệ đứng duy trì trật tự trị an, nên mặc dù hai bên đều vây đầy người, nhưng Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi không cần phí nhiều công sức là có thể vào bên trong đại lễ đường.
Lúc này cuộc thi vẫn chưa bắt đầu, nhưng mà bên trong đại lễ đường mọi người đã ngồi kín.
Mắt nhìn đi, trong những người này đại bộ phận đều giơ tấm áp phích in hình Cố Tư hoặc làm đủ loại chiêu bài, tràn đầy khí thế, loại cảm giác này, so với cảm giác khi xem TV hoàn toàn khác biệt.
Nhìn thấy như vậy, nụ cười trênn khuôn mặt Cố Giai Nghi cũng đã tươi hơn vài phần, sau đó cùng Đỗ Thừa đi về hướng hàng thứ nhất dành cho khách quý.
Chỗ ngồi dành cho khách quý này không hề bán vế công khai, trên cơ bản có thể ngồi ở chỗ này đều là nhân viên trong ban tổ chức, hoặc đều là những khách do lãnh đạo địa phuơng mời, giống như là Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi, cho nên, nếu như không có lời nói của Cố Tư Hân , hai người chỉ sợ là không cách nào ngồi ở trêm bàn tiếp khách qu này.
Đỗ Thừa rất nhanh liền tìm được chỗ ngồi của chính mình, lại là chỗ ngồi ở vị trí chính giữa sân khấu, có thể có thể nhìn rõ mọi thứ ở trên sân khấu, hiển nhiên, đây là vị trí mà