Dịch giả: Diệp Phi Hàn
Nguồn: tuchangioi
“Đỗ Thừa, tháng sau ngươi sẽ mặc bộ quần áo này tới tham gia yến hội sinh nhật của ta, được không?”
Ly khai khu phố mua bán, hướng học viện đi đến, Cố Tư Hân bỗng nhiên mở miệng hướng Đỗ Thừa ở bên nói.
“Ân, ta sẽ mặc.” Đỗ Thừa gật gật đầu, không có cự tuyệt.
Cố Tư Hân trong lòng cao hứng, sau đó có chút chờ mong hướng Đỗ Thừa hỏi:“Đỗ Thừa, ngươi có biết khiêu vũ không?”
Chỉ là vừa nói xong, Cố Tư Hân liền có chút hối hận , bởi vì chân Đỗ Thừa có tật, khiêu vũ làm sao mà được chứ.
”Được”, Đỗ Thừa cũng là tin tưởng mười phần đáp, căn bản là không có gì do dự.
Có Hân nhi ở đây, hơn nữa năng lực cùng thần kinh phản xạ đã vượt qua thường nhân mấy lần thì học tập khiêu vũ thì đối với Đỗ Thừa mà nói, căn bản không phải là cái việc gì khó.
Mà tối trọng yếu là cho đến lúc này, chân của Đỗ Thừa hẳn là có thể chữa khỏi , đây mới điểm mấu chốt .
“Hẳn là có thể .” Nghe được câu trả lời của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân mặc dù có chút lo lắng, nhưng cũng không có gì hoài nghi, bất quá cũng không biết nói cái gì nữa.
Cùng Cố Tư Hân đi tới học viện, Đỗ Thừa liền tạm biệt Cố Tư Hân rồi rời đi.
Đỗ Thừa nhìn thoáng qua thời gian, thấy thời gian vẫn còn sớm, cho nên Đỗ Thừa tính đi tìm 1 cái nhà trọ mới.
Đối với nhà trọ này Đỗ Thừa cũng không chú ý lắm, bởi vì Đỗ Thừa chỉ là ở tạm mà thôi, cho nên Đỗ Thừa tìm hơn hai giờ xem tin tức cho thuê chổ trọ, thì có 1 chổ cách bệnh viện chỉ có không đến 5 phút đồng hồ lộ trình , Đỗ Thừa chỉ cần mua 1 ít đồ dùng thường ngày là có thể vào ở .
Đỗ Thừa lựa chọn nhà trọ này, chủ yếu là gần bệnh viện và trên ban công có thể đón ánh nắng rất nhiều, chỉ là tiền thuê nhà cao tới 1200 đồng 1 tháng.
Ký kết xong hợp đồng thuê phòng, Đỗ Thừa liền tìm công ty chuyển nhà, để đem đồ đạc đến nhà trọ mới.
Dùng hết gần nửa ngày thời gian Đỗ Thừa cũng đã làm xong tất cả mọi việc, Đỗ Thừa từ siêu thị trở thì đã gần bảy giờ tối , bất quá Đỗ Thừa cũng không dừng lại, liền chạy tới bệnh viện, sau đó vẫn như cũ, mua cơm hộp xong liền lên lầu.
Chỉ là, làm cho Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn là khi hắn đẩy cửa phòng biện ra, Đỗ Thừa thấy Tô Tuệ vẫn chưa rời đi.
“Tuệ di, ngươi như thế nào còn chưa về?” Đỗ Thừa bỏ hộp cơm trên tay xuống, nhìn thoáng qua đồng hồ sau có chút ngoài ý muốn hướng Tô Tuệ hỏi.
Lúc này đã hơn bảy giờ, nếu theo bình thường thì Tô Tuệ đã về từ lâu rồi mới phải.
“Đây còn không phải là lo lắng cho ngươi sao, tối hôm qua không gặp ngươi, hôm nay lại không thấy ngươi, ta sợ ngươi xảy ra chuyện gì , cho nên ở chỗ này chờ ngươi.” Tô Tuệ quan tâm nói.
“Đã làm cho ngươi lo lắng rồi, Tuệ di, ta không sao , mấy ngày nay bởi vì tìm việc cho nên tới chậm một tí, ngươi không cần lo lắng .” Đỗ Thừa tìm lấy một cái cớ, bất quá đối với hảo ý của Tô Tuệ thì thập phần cảm kích .
“Tìm việc là tốt, nhưng là không thể quá sức được , cũng không nên bỏ học mà làm việc.”
Tô Tuệ ân cần nói, bất quá trong lòng cũng không còn lo lắng nữa.
“Ta biết rồi.” Đỗ Thừa gật gật đầu.
“Ta đây đi về trước , ở nhà chắc mấy đứa kia đang làm than vì đói đó.” Tô Tuệ cũng vội vã trở về, cho nên cũng không cùng Đỗ Thừa tán gẫu nữa, để lại một câu sau đó liền rời đi .
“Vậy ngươi nên nhanh trở về đi.” Đỗ Thừa biết Tô Tuệ đang gấp, cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp đưa Tô Tuệ ly khai phòng bệnh.
“Mẹ, ta hôm nay cùng Cố Tư Hân đi chơi đó, ta còn tặng cho nàng một cái váy, bất quá nó cũng rất mất , nói ra ngươi cũng đừng giận nhé....”
“...”
“Còn có, Lý Ân Tuệ mời ta tới ‘Ba Lê thế gia’ làm thiết kế sư, ngươi biết không, đây chính là một công việc rất tốt, chẳng qua ta đã cự tuyệt , bởi vì ta còn có rất nhiều chuyện phải làm...”
“...”
“Mẹ, cho ta một ít thời gian, ta sẽ có năng lực chữa trị cho người...”
Vẫn như cũ, Đỗ Thừa một bên vì mẫu thân mát xa , một bên lẳng lặng nói chuyện với bà, đối với Đỗ Thừa mà nói, đây đã là một thói quen .
Ước chừng nhiều giờ sau, Đỗ Thừa mới kéo chăn đắp cho bà, sau đó mới gọi Hân nhi ra.
“Phù phù, ngộp