Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Chung Thành Thọ không lập tức trả lời đề nghị của Đàm Văn, bởi đầu tư và thu mua là hoàn toàn khác hẳn nhau.
Nếu đầu tư, Tinh Đằng vẫn là công ty của Chung Thành Thọ, nhưng nếu bị mua lại, công ty e rằng sẽ lập tức thay tên đổi chủ.
“Đàm tổng, không còn cách nào nữa sao?”
Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Chung Thành Thọ rõ ràng đã đưa ra quyết định nên quay ra hỏi Đàm Văn.
Đàm Văn lắc lắc đầu, vô cùng thành thật nói: “Chung tổng, việc này ông cũng biết rõ mà, với quy mô và sự phát triển của công ty Tinh Đằng hiện nay, nếu đầu tư thì không có ích lợi gì cho công ty chúng tôi, cho dù chúng tôi muốn thu lợi thì ít nhất cũng phải cần năm năm mới có thể.”
“Vậy được rồi, tôi đồng ý. Nhưng anh cần phải đồng ý với tôi một yêu cầu” Chung Thành Thọ không nghĩ nhiều nữa mà trực tiếp đồng ý.
Bởi Chung Thành Thọ biết, những gì Đàm Văn nói là sự thật, Tinh Đằng hiện nay là một miếng sườn gà, nếu không có món nợ kia người đầu tư chắc sẽ có, nhưng với món nợ không nhỏ kia lại khiến người đầu tư rút lui.
Những công ty lớn có khả năng đầu tư về cơ bản là không thèm để ý đến công ty nhỏ như Tinh Đằng, nếu thu mua thì lại càng không thể, bởi hoàn toàn không cần thiết. với những công ty nhỏ thì lại bị khoản nợ sáu triệu kia chắn ngoài cửa, vì thế, những ngày qua Chung Thành Thọ đo đến đâu đều gặp khó khăn ở đó.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Chung Thành Thọ đồng ý, vì tất cả những nhân viên trong công ty, ông cơ bản không có lựa chọn nào nữa. hơn nữa, nếu công ty Tinh Đằng có thể sát nhập vào với công ty liên doanh điện tử, Chung Thành Thọ ông cũng có thể dễ dàng ăn nói với nhân viên trong công ty.
Đàm Văn lại không nghĩ Chung Thành Thọ lại đồng ý dứt khoát như vậy, trên mặt thêm vài phần vui mừng, sau khi nhìn Đỗ Thừa một cái rồi nói: “Chung tổng, điều kiện gì ông nói đi, tôi sẽ hết sức đáp ứng ông”.
“Đàm tổng, tôi hi vọng sau khi các ông thu mua lại công ty, đừng sa thải nhân viên của công ty, nếu không tôi không biết ăn nói với họ thế nào” Chung Thành Thọ không giấu diếm gì nói đúng sự thật.
Đàm Văn không nghĩ ngợi nhiều liền trả lời luôn: “Chung tổng, điều này ông yên tâm, tất cả nhân viên của Tinh Đằng chúng tôi đều sẽ giữ lại. Nếu Chung tổng đồng ý thì cũng có thể tiếp tục ở lại giữ chức tổng giám đốc của Tinh Đằng”.
Chung Thành Thọ rõ ràng cũng không ngờ Đàm Văn lại nói như vậy, ông vốn tưởng sau khi công ty bị thu mua lại e rằng ông cũng sẽ phải cuốn gói ra đi.
Nhưng ông lại không nghĩ Đàm Văn lại muốn giữ ông lại, hơn nữa còn định để ông tiếp tục giữ chức tổng giám đốc, Chung Thành Thọ vẫn chưa dám tin hỏi Đàm Văn: “Đàm tổng, anh nói thật chứ?”
“Đúng, chuyện như này ông nghĩ tôi cần phải lừa ông sao? Chung tổng?”
Đàm Văn vô cùng khẳng định nói, ngừng lại một lúc rồi lại nói tiếp: “Nếu không có vấn đề gì bây giờ chúng ta nói về việc thu mua thôi”.
Đàm Văn mặc dù nói vậy nhưng hắn cũng không nói với Chung Thành Thọ, đây không phải là ý của Đàm Văn là của Đỗ Thừa.
“Được” Chung Thành Thọ kích động đáp.
Ông là người sáng lập ra công ty kĩ thuật Tinh Đằng, tất nhiên là cảm tình với công ty rất sâu nặng, có thể ở lại chính là việc Chung Thành Thọ cầu mà không được.
Đàm Văn và Chung Thành Thọ đàm phán việc thu mua vô cùng thuận lợi, Công ty liên doanh điện tử chính thức thu mua Tinh Đằng, hơn nữa còn tiếp nhận khoản nợ sáu triệu kia, còn Chung Thành Thọ vẫn tiếp tục ở lại đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty kĩ thuật Tinh Đằng.
Để Chung Thành Thọ tiếp tục ở lại đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty kĩ thuật Tinh Đằng chính xác là ý của Đỗ Thừa.
Bởi chỉ cần dựa vào cảm giác lần đầu tiên khi gặp, Đỗ Thừa liền biết Chung Thành Thọ là một người đáng tin cậy, hơn nữa còn là một người rất có trách nhiệm.
Đỗ Thừa không cần một cấp dưới thông minh, bởi tất cả sự việc này đều do hắn đứng sau khống chế, những gì Đỗ Thừa cần là một cấp dưới có trách nhiệm và đáng tin cậy. Mà Chung Thành Thọ này chính là người như vậy.
Còn về vấn đề thu mua, Đỗ Thừa trực tiếp giao cho Đàm Văn xử lí, bởi những chuyện như thế này Đỗ Thừa biết Đàm Văn có thể giải quyết tốt, về chi tiết cụ thể chính là sở trường của Đàm Văn, về mặt này e là Đỗ Thừa cũng không rõ bằng.
Cho nên lúc Đàm Văn và Chung Thành Thọ nói đến việc thu mua, Đỗ Thừa liền rời đi, bởi tiếp theo Đàm Văn và Chung Thành Thọ còn rất nhiều thủ tục cần xử lí, Đỗ Thừa tất nhiên không muốn ở đây lãng phí thời gian nữa.
Nhưng Đỗ Thừa vẫn chưa rời khỏi Hạ Môn, lái thẳng xe đến một khách sạn năm sao ở gần công ty Doanh Liên thuê một phòng.
Thu mua công ty kĩ thuật Tinh Đằng cũng có nghĩa là tiếp theo Đỗ Thừa sẽ triển khai việc sản xuất phần cứng máy tính.
Dù sao cũng đã thu mua Tinh Đằng rồi, Đỗ Thừa tất nhiên cũng sẽ không để Tinh Đằng tiếp tục cung cấp hàng cho các công ty trong nước