Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Nam Lăng Thái Cực trình độ không tệ. Chẳng qua Hắn cùng với Đỗ Thừa Thái Cực lại mang bất đồng lý niệm.
Diệp Nam Lăng Thái Cực luyện thể là chính.
Nhưng Đỗ Thừa Thái Cực lại lấy thực tế chiến đấu là chính, có thể nói, Diệp Nam Lăng Thái Cực mặc dù ổn, hơn nữa mười phần đẹp, nhưng là cũng chỉ giới hạn ở đẹp mà thôi, mà Đỗ Thừa Thái Cực mới là chân chính ý nghĩa Thái Cực, tựa như Quách Tấn.
Bất quá, nếu chẳng qua chỉ là luyện tập, vậy không ngại, nếu không Diệp Nam Lăng chắc chắn sẽ không tìm Đỗ Thừa là tập, nếu không thì chỉ tự rước lấy nhục.
Đối luyện, Diệp Nam Lăng biểu hiện ra bản lĩnh, tuy rằng sáo lộ không kịp Đỗ Thừa tinh diệu, nhưng là ở dưới tình huốn Đỗ Thừa nhẹ tay, vẫn là có thể cùng Đỗ Thừa miễn cưỡng đối kháng vài chiêu.
Đỗ Thừa Đỗ Thừa lại xảo diệu dạy Diệp Nam Lăng mấy thức, để Diệp Nam Lăng mặt dày cũng phải cười ha ha, Diệp Nam Lăng lúc này căn bản không còn là Diệp Viện Trưởng Viện Trưởng nghiêm túc cùng khí phái, ngược lại càng giống là một lão nhân hòa khí.
Lúc Đỗ Thừa cùng Diệp Nam Lăng đối luyện, Diệp Mỵ đã muốn từ trên lầu đi xuống, cô ngồi ở một cái ghế dài bên cạnh cửa nhìn Đỗ Thừa cùng Diệp Nam Lăng, nhìn thấy không khí vui vẻ hòa thuận, Diệp Mỵ trên khuôn mặt xinh đẹp nhịn không được nhiều ra vài phần hạnh phúc.
Đỗ Thừa không có ở thủ đô lâu thêm nữa, bởi vì mấy ngày này Diệp Mỵ Diệp Mỵ sẽ khá bận cho nên, sau khi ăn sáng, Đỗ Thừa liền rời đi thành phố.
Diệp Mỵ vẻ mặt xin lỗi đưa Đỗ Thừa đến sân bay mở, làm phó tổ trưởng ngành kỹ thuật. Cô cần đem hệ thống phòng ngự mới cho khắp các khu vực trọng yếu, cho nên, Diệp Mỵ lúc này căn bản là không dư thời gian đê tiếp Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không trách Diệp Mỵ, hắn ở phương diện này cũng không phải một người ích kỷ, hơn nữa, sau khi tiến nhập Viện Khoa Học Quân Sự, Diệp Mỵ giống như là tìm được người tâm phúc, hoàn toàn bất đồng lúc trước, cả người đều thay đổi, tinh thần phấn chấn.
Tuy rằng ít đi thời gian gặp nhau nhưng Đỗ Thừa cũng mười phần thích trạng thái này của Diệp Mỵ.
Hơn hai giờ ngồi máy bay, đối với Đỗ Thừa vẫn là rất nhanh, chờ sau khi ly khai sân bay, Đỗ Thừa liền trực tiếp lái xe về tới biệt thự số 15.
Chẳng qua, chờ lúc xe Đỗ Thừa sắp tới biệt thự số 15, một thân hình mỹ lệ xuất hiện làm cho Đỗ Thừa ngây ngẩn cả người ngây ngẩn cả người.
"Trình Yên!”
Ở cửa chính biệt thự số 15, mặc một thân đồng phục tiếp viên hàng không, vô luận là khí chất hay là dung mạo đều vô cùng xuất chúng, Trình Yên đang lẳng lặng đứng. Tay đang xách một cái cặp da nhỏ. Chẳng qua cô cũng không dám đến gần biệt thự số 15, hơn nữa trên mặt đã tràn ngập vẻ thương tâm.
Lúc Đỗ Thừa phát hiện ra Trình Yên, Trình Yên cũng phát hiện ra Đỗ Thừa, chẳng qua, Trình Yên cũng không hướng phía Đỗ Thừa đi tới, chẳng qua đứng xa xa mà nhìn Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa vội vàng xuống xe, hướng phía Trình Yên đi đến, bởi vì trực giác nói cho Đỗ Thừa, lúc này đây Trình Yên tìm đến mình nhất định là có việc.
"Trình Yên, chó chuyện gì vậy?"
Sau khi tới gần, Đỗ Thừa hướng phía Trình Yên hỏi.
Nhìn thấy thần sắc Đỗ Thừa vội vàng lo lắng, Trình Yên hai mắt nhất thời có một ít ửng đỏ, tựa hồ muốn ôm lấy Đỗ Thừa, nhưng là thân hình lại dừng lại, đôi môi cắn chặt, vẻ mặt thương tâm hướng phía Đỗ Thừa nói : “Đỗ Thừa, anh có thể mang em dời đi nơi này, em muốn đi khỏi đây, được không?"
"Là người thân bức bách sao?” Nghe được Trình Yên nói như vậy, Đỗ Thừa trước tiên nghĩ tới việc đó, cũng chỉ có cũng chỉ có cái kia mới có thể làm cho Trình Yên như thế.
"Vâng".
Bị Đỗ Thừa nói trúng tâm sự. Trình Yên nước mắt cũng nhịn không được nữa, trực tiếp rơi xuống.
Đỗ Thừa biết Trình Yên mấy ngày nay áp lực nhất định là rất lớn, mang cô đi nơi khác cũng không phải là chuyện xấu. Cho nên, Đỗ Thừa trực tiếp lau đi nước mắt của Trình Yên. Sau đó ôn nhu nói: "Đừng khóc, anh mang em rời khỏi đây nhé?"
"Ừm” Trình Yên gật gật đầu, mong ước hiện tại của cô cô đó là cùng Đỗ Thừa rời đi nơi này, đến một nơi mà mọi người tìm không thấy cô cô, không cần là vĩnh viễn, tam thời là được rồi.
Đỗ Thừa Đỗ Thừa cũng không nói gì thêm, cũng không có băn khoăn cái gì, một bên kéo tay Trình Yên, một bên xách lên xách lên rương da của nàng, sau đó hướng phía xe Audi đi đến.
Sau khi Trình Yên lên xe, Đỗ Thừa trực tiếp chở Trình Yên hướng về phía xa lộ cao tốc mà đi.
Trình Yên hai mắt đỏ lên, lúc Đỗ Thừa lái xe ra khỏi khu Tây Thành, quay đầu lại nhìn thoáng qua biệt thự Trình gia, sau đó liền trầm mặc.
"Trình Yên, cha mẹ em đã nói gì?”Đỗ Thừa hướng phía Trình Yên hỏi.
"Họ thật quá đáng".
Nghe được Nghe được Đỗ Thừa nhắc tới nhắc tới cha mẹ, Trình Yên sắc mặt xuất hiện vài phần tức giận, nguyên bản vài phần không muốn nhất thời biến thành yêu cầu, hơn nữa nói: "Bọn họ bắt em gả cho gả cho Quách Tấn, khống chế bắt em nghỉ việc, phong tỏa toàn bộ tài khoản của em".
Nghe vậy, Đỗ Thừa trong lòng cũng là không khỏi có vài phần phẫn nộ, cha mẹ Trình Yên không ngờ như vậy, khó trách Trình Yên sẽ như thế tức giận, như thế thương tâm.
Mà Trình Yên vẻ mặt chờ mong hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, em hiện tại hai bàn