Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
“Tư Hân, có một việc này anh muốn nói với em”.
Nhận được sự đồng ý của Cố Tư Hân khiến trong lòng Đỗ Thừa tràn ngập khát vọng, cũng tràn ngập ý chí chiến đấu cùng lòng tin tưởng. Hắn biết lúc này cũng là lúc nên cho Cố Tư Hân biết kế hoạch của mình, hơn nữa, có thể sau hôm nay Đỗ Thừa không đến trường nữa, hắn sẽ tới trường trực tiếp làm các thủ tục nghỉ học, nên Đỗ Thừa cần phải nói rõ cho Cố Tư Hân biết.
“Đỗ Thừa, có chuyện gì vậy?”
Cố Tư Hân ngồi yên lặng bên cạnh Đỗ Thừa, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn Đỗ Thừa, khuôn mặt tràn đầy vẻ ngọt ngào, vẻ đẹp thuần khiến càng trở nên sáng lạn.
“Bắt đầu từ ngày mai có thể anh không tới trường nữa, nên sau này không thể ở trường cùng em rồi” Đỗ Thừa nói chậm rãi, thực ra sau cuộc gặp mặt với Hoàng Phổ Đông, Đỗ Thừa đã có quyết định này.
“Vì sao vậy?”
Nghe Đỗ Thừa nói, Cố Tư Hân vô cùng bất ngờ, cô hỏi Đỗ Thừa một cách khó hiểu.
“Tập đoàn Tân Phổ muốn anh tới giúp họ, đãi ngộ rất tốt, hơn nữa lần này chân anh được chữa khỏi cũng là do họ giúp đỡ, nên anh không thể từ chối”.
Đỗ Thừa đã nghĩ sẽ dùng lý do như vậy, rất hợp tình hợp lý.
“Đỗ Thừa, người anh nói là chủ tịch Hoàng Phổ Đông của tập đoàn Tân Phổ sao?”
Ai ai trong thành phố cũng biết đến tập đoàn Tân Phổ, huống chi vốn sinh ra và lớn lên trong nhà giàu có như Cố Tư Hân. Chỉ cần nghe Đỗ Thừa nói đến chủ tịch tập đoàn Tân Phổ là cô biết ngay người Đỗ Thừa muốn nói đến là Hoàng Phổ Đông.
Tuy rằng nhà họ Cố cũng rất giàu có, nhưng nếu so với Hoàng Phổ Đông thì e rằng còn rất xa.
“Ừm” Đỗ Thừa gật đầu.
“Đỗ Thừa, vậy thì anh đi đi. Với lại giờ học ở trường cũng không quá khít, lúc nào muốn chúng ta gặp mặt cũng được” Cố Tư Hân biết việc vào làm ở tập đoàn Tân Phổ có ý nghĩa như thế nào, hơn nữa, từ những gì Đỗ Thừa nói, chắc chắc sự đãi ngộ rất tốt. Chẳng nhẽ vì một tấm bằng mà bỏ qua một cơ hội tốt như thế, nên Cố Tư Hân cũng lấy làm phấn khởi cho Đỗ Thừa.
“Ừm”
Đỗ Thừa gật gật đầu.
Lúc này buổi tiệc đã dần đến hồi kết.
Khách khứa lần lượt ra về. Nhưng một điều may mắn với Đỗ Thừa là từ đầu đến cuối Cố Đào Toàn đều không bước tới chỗ hắn. Điều này không phải Cố Đào Toàn không nghĩ tới, Đỗ Thừa nhìn thấy vài lần Cố Đào Toàn định bước về phía hắn nhưng đều bị Lý Vân cản trở rồi.
Đỗ Thừa không hiểu tại sao Lý Vân ngăn không để Cố Đào Toàn gặp hắn. Nhưng Đỗ Thừa có thể nhìn ra sự căm thù trong đôi mắt lạnh lùng của Lý Vân, điều này khiến Đỗ Thừa cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Ngược lại Cố Tư Hân rất mừng khi thấy tình hình như vậy, nên cô không hề có ý định giới thiệu cha cô với Đỗ Thừa, vì cô rất rõ tính cách của cha mình, nếu Đỗ Thừa và ông chính thức chào hỏi, sợ rằng chẳng được mấy câu thì sẽ nhắc đến thân phận của Đỗ Thừa.
Trước cửa chính, Cố Đào Toàn, Lý Vân và Cố Giai Nghi đang tiễn từng lượt khách ra về, mà lúc này Cố Tư Hân và Đỗ Thừa cũng đã bước tới cửa chính.
“Đỗ Thừa, cháu muốn về à?”
Nhìn Đỗ Thừa bước ra, sau khi nói lời chào một vị khách, Cố Đào Toàn quay sang hỏi Đỗ Thừa một cách rất thân thiện.
“Vâng, thưa bác, cảm ơn vì sự tiếp đón ngày hôm nay” Đỗ Thừa trả lời rất khách khí, dù sao đối phương cùng là cha của Cố Tư Hân, nếu thuận lợi, có thể trở thành nhạc phụ nên Đỗ Thừa cũng muốn lưu lại trong Cố Đào Toàn một ấn tượng tốt đẹp.
Cố Tư Hân đi bên cạnh thấy Cố Đào Toàn có vẻ thân thiện với Đỗ Thừa như vậy cũng cảm thấy nhẹ nhõm đi nhiều.
Nhưng trong thần sắc của Lý Vân thì vô cùng lạnh nhạt, nhưng trong tình huống này, ả không thể phá vỡ bầu không khí giữa Đỗ Thừa và Cố Đào Toàn.
Đối với Đỗ Thừa, lần đầu tiên gặp mặt, Cố Đào Toàn tựa như không có gì không vừa lòng, ngược lại còn mỉm cười gật đầu. Lúc này bên cạnh cũng có vài vị khách ra về nên Cố Đào Toàn không thể nói gì nhiều với Đỗ Thừa, chỉ nói với hắn vài câu lịch sự: “Đỗ Thừa, cháu có xe chưa, hay để bác cho người đưa cháu về”.
“Không cần đâu ạ, cháu có xe rồi” Đỗ Thừa từ chối ý tốt của Cố Đào Toàn, chiếc xe Bently đen đang đợi Đỗ Thừa ở ngoài cửa lớn.
Nhìn chiếc xe Bently đen đang đứng chờ đến người tài xế mở cửa xe cho Đỗ Thừa, trong ánh mắt Cố Đào Toàn hiện ra một tia bất ngờ, sau đó dần lộ ra một tia hài lòng. Ngược lại, Lý Vân bên cạnh càng cảm thấy lạnh lùng, căm ghét.
Hai chị em Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi thì sững người. Hai chị em họ đều biết rõ thân phận của Đỗ Thừa, nhưng họ đều không đoán được, Đỗ Thừa lấy đâu ra chiếc xe sang trọng mấy trăm vạn để đưa đón anh thế này.
Đỗ Thừa cũng không nói gì thêm, nói lời chào với Cố Tư Hân xong, hắn lên xe rời đi.
Mà ngay lúc chiếc Bently sang trọng khuất tầm nhìn của mọi người thì chuông điện thoại của Cố Đào Toàn vang lên, sau khi nghe xong điện thoại, khuôn mặt đang rạng rỡ của Cố Đào Toàn bỗng tối sầm lại.
***
Sau khi rời khỏi nhà họ Cố, Đỗ Thừa quay về thẳng khu chung cư.
Lúc này đã khoảng chín giờ tối rồi, đối với Đỗ Thừa mà nói, lúc này đi ngủ thì hơi sớm nên dưới sự trợ giúp của Hân Nhi, Đỗ Thừa học lĩnh vực tri thức. Hắn học một mạch đến hai giờ đêm mới ngủ.
Hôm sau khi trời chưa sáng rõ thì Đỗ Thừa đã dậy rồi, sau khi luyện tập thể thuật Đỗ Thừa cảm thấy chất lượng giấc ngủ