Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Trận thứ 2, bài của Ngô Doãn vẫn đẹp như trận trước, quân trên bàn là K còn của Đỗ Thừa là Q.
Ngô Doãn xem xong quân bài đang úp dưới bàn lại hô “showhand”, bởi vì quân bài đang úp là quân K, vừa đúng hai quân K, Ngô Doãn không tin lần này lại thua Đỗ Thừa.
Nhưng mà Ngô Doãn không ngờ rằng Đỗ Thừa vừa xem xong quân bài đang úp đã bỏ bài.
Thật ra quân bài bên dưới của Đỗ Thừa cũng rất đẹp, là quân Q nhưng mà Đỗ Thừa biết dù có đánh tiếp thì Ngô Doãn sẽ thắng vì có hai đôi.
“Kiểu gì vậy, vậy mà đã không giám theo nữa à”.
Thấy Đỗ Thừa bỏ bài, Ngô Doãn lập tức thấy vui vẻ, nhìn Lý Vân một cách đắc ý, giống như lấy lại phong độ trong mắt người yêu vậy.
Còn Đỗ Thừa chỉ mỉm cười, căn bản là không để ý tới điều đó.
Buông lưới dài để bắt cá lớn, đạo lí này Đỗ Thừa hiểu rất rõ.
Hôm nay Ngô Doãn đúng là rất may mắn, ván thứ 3 Đỗ Thừa lại bỏ bài, 400.000 vừa thắng được giờ còn lại một nửa.
Càng như thế, Ngô Doãn càng đắc ý còn Lý Vân lại càng cảnh giác.
Bởi vì cô ta nhìn thấy có điều gì đó không ổn trong ánh mắt của Đỗ Thừa, Đỗ Thừa quá lạnh lùng, lạnh lùng tới mức khiến cô ta thấy sợ, nhưng đây cũng chỉ là đánh bạc nhỏ, Lý Vân hoàn toàn không để ý, cũng chỉ là đưa vài triệu cho Ngô Doãn chơi thôi, với gia sản hiện giờ thì số tiền đó không đáng là bao.
Kết quả đúng như điều mà Lý Vân lo lắng, hai ván tiếp theo mặt Ngô Doãn lộ nét lo lắng.
Vì hai ván đó, Ngô Doãn liên lục showhand nhưng đều thua Đỗ Thừa, thẻ trong tay Đỗ Thừa chốt lát đã lên tới con số 2.200.000, còn trong tay Ngô Doãn chỉ còn lại trên dưới 6.000.000.
Nhìn số thẻ giá 2.200.000 trước mặt, Đỗ Thừa cười và không quên hỏi Ngô Doãn bằng giọng khiêu khích: “Thế nào, còn dám tiếp tục không?”
“Tiếp, tao đây vẫn không tin là không thắng được mày” Ngô Doãn đang thua cộng với sự khiêu khích của Đỗ Thừa nên không nghĩ tới việc dừng lại.
Đối mặt với Đỗ Thừa người đang dùng thấu thị để đánh bạc thì Ngô Doãn chỉ có thể thua mà thôi, trong bảy ván tiếp theo Đỗ Thừa bỏ bài có hai ván nhưng số tiền còn lại trong tay Ngô Doãn chỉ là 3.000.000 còn Đỗ Thừa đã có trong tay hơn 5 triệu.
“Ngô Doãn, để em chơi cùng anh ta”.
Nhìn thấy nét mặt Đỗ Thừa không thay đổi vẫn điềm nhiên thoải mái còn nét mặt của Ngô Doãn thì giận tới mức đỏ phừng phừng, Lý Vân cuối cùng cũng mở miệng, vì Lý Vân biết nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì bảy triệu tiền thẻ sẽ bị Ngô Doãn chơi thua sạch.
“Không cần, anh nhất định sẽ kéo lại được” Chỉ vì Ngô Doãn đang thua cộng với điệu cười lạnh khinh thường của Đỗ Thừa làm cho Ngô Doãn tức đến không còn biết gì, cự tuyệt ý tốt của Lý Vân.
Đôi mi thanh tú của Lý Vân nhíu một cái rồi cô ta không nói gì thêm, đứng dậy đi ra hướng quầy hàng.
Dồn toàn bộ tinh thần vào ván bạc nên lúc Lý Vân đi ra quầy hàng Ngô Doãn cũng không biết, quả không sai những gì Lý Vân đã dự liệu, sau khi từ quầy trở về bàn thì tất cả tiền trong tay Ngô Doãn đã bị thua sạch.
Ngô Doãn hai mắt đỏ bừng, sững sờ nhìn khoảng bàn trắng tinh trước mắt mình, tới lúc này hắn mới nhận ra, hắn đã thua mất bảy triệu tiền thẻ của Lý Vân, còn Đỗ Thừa, từ bốn trăm nghìn lúc đầu, trừ tiền bo cho người chia bài một trăm nghìn ra thì số tiền đã lên tới bảy triệu ba trăm nghìn.
Người chia bài nhìn Đỗ Thừa bằng ánh mắt khâm phục, lúc đầu khi Hoàng An giới thiệu cho họ Đỗ Thừa làm quản lí thì họ coi thường Đỗ Thừa v́ anh ta c̣n quá trẻ vậy mà đã được làm quản lí của họ.
Nhưng ít ai biết rằng, Đỗ Thừa đã sử dụng công cụ hết sức đặc biệt để qua mắt người khác, chỉ trong chưa đầy nửa giờ đã thắng được bảy triệu, điều này làm cô ta thấy tò mò, số tiền bốn trăm nghìn mua thẻ là của sòng bạc hay là anh ta tự bỏ ra.
Nếu mà lấy của sòng bạc thì anh ta phải giao trả sòng bạc 80% số tiền bảy triệu thắng được, nếu là tiền anh ta tự bỏ ra thì chỉ phải nộp lại 10% thôi, nhưng dù thế nào đi nữa thì Đỗ Thừa đã kiếm hời lớn.
“Tôi đã nói sớm rồi, dựa vào anh thì không thể thắng được tôi đâu”Đỗ Thừa không vội rời đi ngay mà còn quay lại cười Ngô Doãn
“Mày…”
Ngô Doãn nhìn Đỗ Thừa với ánh mắt căm hận, trong lòng hắn cũng hết sức bối rối, không ngừng nhìn trộm Lý Vân, vì hắn không biết cách nào nịnh nọt Lý Vân, dù sao cũng chỉ vì một phút kích động hắn đã chơi thua sạch bảy triệu tiền thẻ mà Lý Vân mua, tính theo lương của hắn, phải mất mười mấy năm mới trả được bảy triệu này.
Lý Vân không thèm nhìn Ngô Doãn, chỉ chăm chăm nhìn Đỗ Thừa, rồi nói: “Tôi và cậu đi, ở đây quá nhỏ, chúng ta tới phòng VIP chơi, thế nào?”
Lý Vân đi tới quầy hiển nhiên là đi mua thẻ, một lúc sau trong tay cô ta đã có 20 thẻ, 10 thẻ một triệu và 10 thẻ năm trăm nghìn, tổng cộng là mười lăm triệu.
“Được”.
Đỗ Thừa nhìn vẻ tự tin của Lý Vân biết là Lý Vân chắc chắn sành trong khoản đánh bạc này, nhưng dù sao thì Đỗ Thừa cũng không sợ gì Lý Vân, hắn ép Ngô Doãn tới bước này cũng chỉ là muốn Lý Vân ra tay.
“Vân, anh xin lỗi…”
Nhìn thấy Lý Vân ra tay giúp mình, trong lòng Ngô Doãn hết sức cảm kích, ngoại trừ dùng ánh mắt căm phẫn nhìn Đỗ Thừa ra thì hắn luôn quay sang Lý Vân cúi đầu nhận lỗi.
“Bây giờ anh đã tin em với anh ta không có quan hệ gì rồi chứ, lần sau đừng có thế nữa