Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Buổi trưa, Đỗ Thừa sau khi ở lại Cố gia ăn một bữa trưa ngon miệng liền đi ra ngoài.
Sau khi biết Cố Giai Nghi đồng ý cho mình tạm thời nghỉ học, nụ cười trên khuôn mặt của Cố Tư Hân giống như hoa không ngừng nở rộ, lại còn ngồi chơi trong phòng của Đỗ Thừa, chỉ có điều khi Đỗ Thừa bất giác giơ hai tay hướng về phía bộ ngực sữa của nàng, cô nàng lại chạy biến mất.
Mà lúc ăn cơm, Cố Giai Nghi lại cứ nhìn Đỗ Thừa và Cố Tư Hân cười cười, trước mặt hai người họ, cô đã hoàn toàn gỡ bỏ bộ mặt ngụy trang lạnh như băng kia.
Công việc di dời mảnh đất của công ty mới đã gần đến giai đoạn kết thúc, sau khi Cố Giai Nghi cùng Đỗ Thừa đến công trường xem xét, cô đã cùng Đỗ Thừa vạch ra bố cục thiết kế cho công ty mới, Đỗ Thừa dựa theo những khái niệm về xây dựng và kĩ thuật trong tương lai, nói khái quát cho Cố Giai Nghi một lần xong,trong mắt cô đã tràn ngập sự vui mừng.
Còn sau đó, Đỗ Thừa liền đi đến hội sở Hoàng Phổ, còn Cố Giai Nghi lại theo những ý kiến về thiết kế của Đỗ Thừa đi tìm công ty kiến trúc trao đổi về việc thiết kế cho công ty mới.
Buổi chiều việc ở Sở không có vấn đề gì, ngoài việc cùng Diệp Mỵ nói chuyện một lát ra thì những thời gian cơ bản của Đỗ Thừa đều ở bên trong phòng.
Hai ngày nay, hội viên mới của Sở hội Hoàng Phổ lại có hơn năm mươi mấy người, đa phần đều là các khách hàng kim cương, không những thế số lượng còn đang gia tăng, chỉ dựa vào thu nhập từ những hội viên này, Sở hội Hoàng Phổ mấy ngày nay đã kiếm được khoảng 50 triệu, trong số này còn chưa bao gồm lợi nhuận đáng kể thu được từ sòng bạc.
Đỗ Thừa nhìn qua thành tích của sòng bạc này trong mấy ngày nay, về cơ bản mỗi ngày đều thu được từ 2 triệu đến 5 triệu, dù sao những khách đến đây đều không thích chia bài đổ, đều là tự mình tìm vài người tụ tập lại chơi vài ván, nếu không lợi nhuận của sòng bạc này sẽ càng thêm kinh người.
Nhưng cho dù như thế, lợi nhuận của sòng bạc cũng đã là hết sức to lớn rồi.
Đương nhiên, số tiền này không hoàn toàn là do sòng bạc kiếm, mặc dù Diệp Mỵ không nói rõ nhưng trong lòng Đỗ Thừa lại rất rõ là có một bộ phận là muốn lấy ra để hiếu kính một số người, nếu không e rằng sòng bạc này cũng không thể hoạt động tiếp.
Những chuyện này tạm thời chưa phải trong phạm vi quản lí của Đỗ Thừa, việc Đỗ Thừa hiện nay là quản lí sòng bạc, sau đó giao du với các nhân vật nổi tiếng trong các giới, nói chung cũng rất nhẹ nhàng.
Đợi đến khoảng tám giờ tối, Đỗ Thừa gặp Lâm Trung Lăng, hơn nữa còn đón Lâm Trung Lăng đến văn phòng trợ lí ở bên cạnh đó.
“Tiểu ca, thế nào rồi? đơn thuốc đã chuẩn bị tốt chưa?”
Đi vào trong văng phòng, Lâm Trung Lăng liền tỏ vẻ mong chờ hỏi Đỗ Thừa.
“Ừm, đều chuẩn bị xong rồi”.
Đỗ Thừa lên tiếng sau đó lấy đơn thuốc đã chuẩn bị sẵn từ trong ngăn bàn ra.
Chỉ có điều, Đỗ Thừa không có ngay lập tức đưa cho Lâm Trung Lăng, mà thận trọng nói với Lâm Trung Lăng: “Những đơn thuốc này là phương thuốc bí truyền của sư phụ tôi, sau khi anh dùng xong có hiệu quả thì tuyệt đối không được công khai, tôi hi vọng anh có thể đảm bảo cho tôi!”
Lâm Trung Lăng căn bản không nghĩ ngợi gì trực tiếp đáp: “Được, không có vấn đề gì, nếu ta công khai đơn thuốc này, ta sẽ bồi thường ngươi mười triệu, không, hai mươi triệu, anh thấy thế nào?”
Hai mươi triệu, nếu như phương thuốc này thật sự có tác dụng, Lâm Trung Lăng hắn có thể kiếm được lợi gấp vài lần như thế.
“Hai mươi triệu, quá ít, nếu như sư phụ cho phép tôi công khai đơn thuốc này, thì cho dù tôi ra giá năm mươi triệu thì người cần nó cũng có một đống.”, Đỗ Thừa nhíu nhíu mày, lạnh lùng nói.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, Lâm Trung Lăng lại càng tin hơn, khuôn mặt béo cũng nhiều thêm vài nét kích động, cắn chặt răng rồi nói: “Được, thế thì năm mươi triệu, nếu Lâm Trung Lăng tôi mà tiết độ phương thuốc này ra ngoài tôi sẽ bồi thường anh năm mươi triệu”.
Tuy năm mươi triệu có hơi nhiều hơn một chút, nhưng mà chỉ cần có thể thành công, Lâm Trung Lăng hắn cũng không thèm tính đến, nếu không thành công, thì năm mươi triệu kia hắn cũng không phải bỏ ra, đối với hắn mà nói, đã là kinh doanh chắc chắn chiến thắng thì không có gì phải ngập ngừng.
“Thế được rồi, nhưng anh phải kí một chữ làm chứng, nếu không đến lúc không có căn cứ anh muốn nói thế nào chẳng được”, Đỗ Thừa từ trong ngăn kéo bên cạnh rút ra giấy bút, nói với Lâm Trung Lăng.
Đỗ Thừa càng cẩn thận, Lâm Trung Lăng lại càng tin tưởng, lập tức viết tên lên giấy làm chứng rồi kí tên, trong lòng hắn đã sớm tính tính kĩ, sau khi cầm số thuốc này về, việc đầu tiên là tìm một Dược sĩ trong công ty đến xem xét, ghi lại các loại thành phần thuốc rồi tính tiếp.
Đỗ Thừa trên mặt chăm chú nhưng trong lòng lại đang cười sảng khoái, sau khi cố ý dặn dò Lâm Trung Lăng cách dùng thuốc hơn nữa còn phải kiên trì mỗi ngày vận động nửa tiếng thì tiễn Lâm Trung Lăng ra về.
Nước cờ này của Đỗ Thừa coi như đã đánh xong, chỉ có điều muốn xem hiệu quả của nước cờ này lại cần phải chờ thời gian vài tháng mới được.
Tiếp đó vài ngày, hành trình của Đỗ Thừa cơ bản chỉ có bốn địa điểm.
Buổi sáng Đỗ Thừa sẽ đi biệt thự cũ giám sát tiến trình cùng chất lượng lắp đặt thiết bị công ty, đồng thời còn đi gặp qua Cố Tư Hân.
Dưới sự chăm chỉ và luyện tập cực khổ, trình độ của Cố Tư Hân luôn tiến bộ vượt bậc, thành tích càng ngày càng rõ rệt, lúc đàn bài “Thiên không chi luyến” đã khá hơn rất nhiều so với trước.
Điều này khiến Đỗ Thừa vô cùng thích thú. Với tài năng xuất chúng hiện tại của Cố Tư Hân, chỉ cần cho cô đủ thời gian để trường thành, sớm hay muộn cô cũng sẽ có trình độ của một người đàn dương cầm có tiếng trên thế giới.
Chỉ là, mấy ngày nay Đỗ Thừa rất ít gặp