Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Sau khi cùng Diệp Mỵ đi tới Hội sở Hoàng Phổ, Diệp Mỵ cũng không nói thêm gì, chẳng qua hết sức cao hứng thưởng Đỗ Thừa một cái mị nhãn, sau đó trực tiếp lên tầng năm, mà Đỗ Thừa thì về phòng quản lý sòng bạc ở lầu bốn.
Thiết Quân lưu lại hai viên đạn vẫn còn tại đó, một viên chưa dùng và 1 viên đã dùng, sau khi Đỗ Thừa suy nghĩ, đem viên đạn thu vào sau đó bỏ vào trong ngăn kéo.
Kế tiếp, Đỗ Thừa liền trực tiếp bắt đầu học tập Trí lĩnh vực.
Hiện tại tuyệt đại bộ phận thời gian học tập của Đỗ Thừa đều là ở bên trong Hội sở Hoàng Phổ, bởi vì Đỗ Thừa căn bản là không cần làm cái gì, chỉ cần thỉnh thoảng ngẫu nhiên đi ra ngoài cùng một số khách sộp nói chuyện, thời gian thực nhàn nhã, ngược lại là thời điểm ban ngày Đỗ Thừa đều không có thời gian tiến hành học tập.
Chẳng qua chờ đến tám giờ tối, Đỗ Thừa nhận được một cuộc điện thoại ngoài ý muốn, mà người gọi điện thoại là Đường Phong vừa mới gặp qua vào buổi sáng.
Trong điện thoại Đường Phong gọi Đỗ Thừa uống vài chén rượu, sau khi Đỗ Thừa suy nghĩ liền bảo hắn đến Hội sở Hoàng Phổ lầu ba.
Lầu ba Hội sở Hoàng Phổ là một quán bar tính chất tư nhân, Đỗ Thừa lần đầu tiên tới Hội sở Hoàng Phổ đó là tới nơi này. Bất quá hiện tại Đỗ Thừa thật ra rất ít khi đến cái chỗ này, bởi vì Đỗ Thừa cũng không phải thực thích cái này, hơn nữa Đỗ Thừa không có hứng thú ở nơi này uống rượu, cho nên tự nhiên rất ít khi đến.
Mà quán bar này ban ngày khá vắng, nhưng đã sau khi đến buổi tối liền náo nhiệt lên, bất quá có một chút cùng lầu bốn bất đồng, sòng bạc lầu bốn là dành cho hội viên Thiên đường VIP, mà quán bar này là nơi hội viên bình thường thích nhất.
Lấy mười vạn khối để làm thẻ hội viên có thể tại đây hưởng thụ đãi ngộ cực cao, điểm này hơn hẳn các quán bar khác, bởi vì như thế, hội viên bình thường Hội sở Hoàng Phổ số lượng rất nhiều, hội viên VIP số lượng kém chừng năm lần, cho nên đến tối ở đây liền rất náo nhiệt.
Đỗ Thừa chẳng qua là quản lí sòng bạc, cũng không phải quản lí quán bar, nhưng mà quản lí quán bar ở nơi này cũng không phải ngoại nhân, do Diệp Mỵ kiêm nhiệm, bất quá bình thường đều là một cái phó quản lí để ý.
Phó quản lí trong tên có một chữ Mỵ, tên là Chu Mỵ, là một phụ nữ ba mươi mấy tuổi, không tính là đẹp nhưng là dáng người phi thường phi thường, cần lồi có lồi cần lõm có lõm, hơn nữa giao tiếp rất tốt, bên trong quán rượu nhưng thật ra khá nổi tiếng.
Chu Mỵ là nhận được Đỗ Thừa, cô ấy rõ ràng Hội sở Hoàng Phổ tồn tại chỉ là vì cấp sòng bạc một món áo khoác mà thôi, cho nên quản lí sòng bài Đỗ Thừa kỳ thật có thể xem như Hội sở Hoàng Phổ Nhị đương gia, cho nên khi Đỗ Thừa đang tìm một chỗ ngồi, Chu Mỵ liền sai người mang cho cho Đỗ Thừa một chai Hồng Tửu giá trị ngoài vạn cùng với một ít đĩa nhỏ tinh mỹ, mà Đỗ Thừa chẳng qua hướng phía cô nhẹ gật đầu.
Đường Phong không để cho Đỗ Thừa đợi lâu, Đỗ Thừa vừa vào quán bar không có bao lâu, hắn liền từ bên ngoài đi đến, trong tay có một thẻ VIP của Hội sở Hoàng Phổ.
Đường Phong ngày hôm nay vẫn là một thân anh tuấn, hắn vừa đến đám nam nhân ở đây lập tức ảm đạm xuống.
"Rượu này thực quý".
Đường Phong ngồi xuống trước mặt Đỗ Thừa, nhìn thoáng qua thẻ hội viên VIP trong tay, sau khi mỉm cười nói một tiếng, lúc này mới bỏ lại trong túi áo, hiển nhiên hắn nói "thực quý" ý là hắn vừa phải dùng mười triệu để thu được thẻ hội viên VIP.
Đây là Đỗ Thừa lần đầu tiên chân chính gặp mặt Đường Phong trên danh nghĩa, hai lần trước đều có Cố Giai Nghi, Đường Phong biểu hiện cũng làm cho Đỗ Thừa thiếu chút nữa mở rộng tầm mắt, bất quá hiện tại xem ra, lúc này kẻ trước mắt này trong ánh mắt đã tràn ngập thần thái tự tin, hơn nữa thần thái hờ hững, mới là chân chính Đường Phong.
"Anh tìm tôi hẳn không phải là chỉ vì báo oán chứ?" Đỗ Thừa mỉm cười, sau đó vì Đường Phong rót một ly rượu vang.
Thật ra mà nói, nếu không có tầng quan hệ của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa đối với Đường Phong còn là có thêm vài phần thưởng thức, bởi vì Đường Phong xác thực là một nam nhân làm cho người ta sinh lòng kính nể.
Khi bại khi thắng, lũ chiến lũ bại, Đỗ Thừa rất khó tưởng tượng, Đường Phong bị Cố Giai Nghi cự tuyệt chỉ sợ không dưới trăm lần, vì sao lại còn tiếp tục kiên trì tới cùng.
Hơn nữa Đỗ Thừa có thể cảm nhận được Đường Phong đối với Cố Giai Nghi là thích thật sự, ít nhất hắn trước mặt Cố Giai Nghi cũng không phải giả bộ, mà là biểu hiện chân thật.
"Anh cảm thấy thế nào?"
Đường Phong nhẹ nhàng cười, thập phần tao nhã giơ chén rượu lên, sau khi uống xong liền nói: "Thật ra, tôi chỉ là muốn nhìn một cái, người mà Giai Nghi vừa ý rốt cuộc là dạng người gì mà thôi".
"Anh muốn học tập kinh nghiệm?" Trên mặt Đỗ Thừa cũng là lộ vẻ vài phần mỉm cười, nhìn thấy bộ dáng cùng ngữ khí Đường Phong nói chuyện Đỗ Thừa Đỗ Thừa chợt phát hiện Đường Phong cùng hắn có chút giống nhau.
"Đáng tiếc đã chậm" Trong ánh mắt Đường Phong hiện lên một tia ảm đạm mỏng manh, sau đó có chút tự giễu nói: "Tôi ở đại học tỏ tình Giai Nghi một trăm hai mươi bảy lần, bị cô ấy tổng cộng cự tuyệt chín mươi sáu