Mất gần nửa tiếng đồng hồ đi từ giai đoạn điều tra đến giai đoạn tranh luận, nhưng nam luật sư kia vẫn chưa một lần có thể gài bẫy được Thời Mạch, ngược lại bị năng lực phân tích và tư duy logic của Thời Mạch làm kinh sợ.
"Tiếp theo là gian đoạn tranh luận.
Tất cả các đương sự đều được phát biểu ý kiến của mình.
Đầu tiên, xin mời nguyên đơn phát biểu ý kiến của mình."
"Kính thưa Hội đồng xét xử, tôi là Thời Mạch, luật sư thuộc công ty luật Chung Nguyên, đã được nguyên đơn là công ty TNHH Nhĩ Ngu ủy quyền làm luật sư đại diện của nguyên đơn trong phiên tòa hôm nay.
Theo ủy quyền của nguyên đơn, căn cứ vào tình tiết của vụ án và các quy định pháp luật có liên quan, hôm nay tôi xin thay mặt nguyên đơn trình bày ý kiến sau đây để Hội đồng xét xử xem xét nghị án (1).
Thời Mạch chống tay lên bàn, nở một nụ cười tươi, nhìn chằm chằm vào ba người bên bị đơn trong giây lát, từng câu từng chữ, trình bày ý kiến rất rõ ràng, "Thứ nhất, hợp đồng tranh chấp thể hiện ý chí của các bên đã thực sự ký kết hợp đồng này, chữ ký và con dấu trên hợp đồng đều là thật, nội dung hợp pháp, ba bên đều có mặt tại lúc đó.
Vì vậy hợp đồng phải được coi là có hiệu lực ngay tại thời điểm ký kết..." Các lập luận tương tự đã được đưa ra trong gian đoạn điều tra, Thời Mạch chỉ mở rộng thêm và bổ sung một vài luận cứ để tăng sức thuyết phục.
Bên bị đơn càng trở nên sốt ruột, Thời Mạch chỉ là một luật sư non trẻ mà đã có thể trình bày không cần bản thảo, câu văn rất mượt mà và súc tích, đi thẳng vào trọng điểm, khả năng hùng biện rất tốt, lúc nói đến đoạn quan trọng giọng nói trở nên hùng hổ dọa người, đặc biệt là ánh mắt của cậu, sắc bén vô cùng, giống như có thể lột bỏ vẻ ngoài đạo đức giả và soi chiếu rõ nhược điểm trong nội tâm, nếu Thời Mạch là một diễn viên, thì cậu ấy chắc chắn là một diễn viên xuất sắc.
Nam luật sư cảm thấy mình hoàn toàn bị đánh bại, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải đối thủ khó nắm bắt như vậy, đến nỗi vào lúc trình bày ý kiến, khí thế của hắn yếu đi vài phần: "Căn cứ vào tình tiết của vụ án này và các quy định của pháp luật có liên quan, chúng tôi xin nêu ý kiến như sau: Thứ nhất, khi hợp đồng được ký kết, không một thành viên nào của công ty thân chủ tôi có mặt ở đó...Lui một bước mà nói, cứ cho là con dấu của công ty Gia La là thật, nhưng chúng tôi cho rằng thân chủ của tôi không đủ tư cách tố tụng (2).
Theo con dấu chính thức trên Hợp đồng liên quan, Con dấu chính thức được đóng dưới chữ ký của người bảo lãnh, nhưng không phải ở cột người bảo lãnh, vì vậy công ty chỉ là người làm chứng trong hợp đồng chứ không phải người bảo lãnh.
Đối với việc tại sao công ty lại đóng dấu, điều này liên quan đến tình hình ký kết hợp đồng lúc đó, trước khi ký hợp đồng, nguyên đơn là Ngô Lâm đã liên lạc qua điện thoại với Lý Gia..."
Ý kiến dông dài được trình bày trong khoảng chừng 15 phút, Thời Mạch nghe mà muốn ngáp dài, quan điểm của đối phương rất rõ ràng và mạch lạc, nhưng lại thêm thắt quá nhiều chi tiết quá rườm rà khiến cho tính thuyết phục bị suy yếu, đây là sai lầm mà người mới vào nghề hay mắc phải.
Đối với tòa án, nguyên nhân tại sao ký kết hợp đồng không phải là điều đặc biệt cần chú ý, tòa nhìn vào chứng cứ xem xét chứ không phải là tình cảm con người, cho dù sự việc có đáng thương đến đâu cũng không ảnh hưởng đến quyết định của tòa.
Vì thế bên bị đơn có nói bao nhiều cũng vô ích ngoại trừ việc kéo dài thời gian.
Lý Gia nghe xong cũng cảm thấy nóng nảy, hai chân không ngừng run rẩy, đợi đến khi nam luật sư nói xong, Thời Mạch phản biện lại một lập luận của bên bị đơn trong đợt phát biểu ý kiến thứ hai, cậu đột nhiên cầm hợp đồng lên, chỉ vào con dấu trên hợp đồng, giọng nói trở nên mạnh mẽ: "Câu hỏi về việc liệu công ty Gia La có phải là bị đơn đủ tư cách hay không, chúng tôi xin đưa ra lời biện hộ như sau: Trước tiên, xin Hội đồng xét xử chú ý vị trí con dấu trên hợp đồng, nằm dưới chữ ký của "người bảo lãnh" khoảng một cm, và rất gần với cột "người bảo lãnh".
Nếu công ty Gia La chỉ là người làm chứng theo lời bị đơn thì tại sao chữ ký lại nằm tại vị trí này? Nếu đúng như vậy thì vị trí của chữ ký phải nằm ở trung tâm hoặc ở góc Hợp đồng.
Lập luận của bị đơn rõ ràng là không hợp lý!"
Ngô Lâm nhịn không được kêu lên một tiếng trong lòng: "Tốt lắm!"
Thời Mạch rèn sắt khi còn nóng, hùng hổ dọa người: "Thứ hai, công ty Gia La do chính Lý Gia quản lý, Lý Gia là người có năng lực và hành vi dân sự đầy đủ, hắn đáng lẽ ra nên biết một khi đã đóng con dấu của công ty vào hợp đồng sẽ phát sinh hậu quả pháp lý gì, phải gánh chịu trách nhiệm như thế nào! Như vậy trong tình huống này hắn đã biết rõ ràng và đã đóng dấu vào chỗ "người bảo lãnh", hiển nhiên là đã chứng thực cho hành vi bảo lãnh của công ty.
Nếu người đại diện theo pháp luật của công ty đã chấp thuận thì việc công ty phải chịu trách nhiệm bảo lãnh là việc phải làm.
Thứ ba, phía bị đơn cho rằng chữ ký và con dấu trên Hợp đồng là giả, rồi lại giả thiết rằng con dấu là thật, công ty cũng không phải chịu trách nhiệm, như thế chính là tự mâu thuẫn, cho thấy quan điểm này hoàn toàn không có căn cứ.
Tôi xin kết thúc đợt biện luận này, ý kiến khác tùy thuộc vào