Có thể hơi đường đột một chút nhưng tôi chắc chắn với các bạn rằng tôi không thích bất kì sensei nào hết. Hay nói cách khác, tôi ghét tất cả những ai được gọi bằng ‘sensei’. Tuy nhiên, tôi chỉ là một học sinh cao trung bình thường, khiêm tốn, nên tôi không thể bỏ qua hay chống lại họ được. Cũng giống như người đang ở trước mặt tôi, Fujiki Maka-sensei.Cô là giáo viên nổi tiếng toàn trường với cái tên “Bông hoa xa vời”. Như một cách để diễn tả vẻ đẹp ấy. Dù vậy, người giáo viên xinh đẹp ấy hiện đang đứng trước mặt tôi với một vẻ mặt nghiêm nghị-“Saiki Makoto-kun, cô… Fujiki Maka thích em!”…Uhm, chờ đã. Là tỏ tình… tỏ tình ư? T-Tỏ tình!? K-Không thể nào…! Tôi đã được tỏ tình ư? Bởi Fujiki-sensei?Không không, thực sự chờ một chút đã. Bình tĩnh, bình tĩnh lại nào, tôi ơi. Nghe đây, Saiki Makoto, mày phải nhớ lại. Cái lý do đã khiến mày ghét các ‘sensei’. Đúng thế, mày không bao giờ có thể quên được nó. Nó đã-Khi tôi còn học mẫu giáo, có một giáo viên mà tôi đã rất thích. Cô ấy rất đẹp và luôn toát ra một mùi hương rất thơm và đó cũng là lí do tại sao tôi luôn bám theo cô ấy. Tôi đã làm một chiếc nhẫn bằng hoa và tặng nó cho cô ấy. Có lẽ tôi đã nhìn thấy nó trên TV, nó được gọi là ‘Nhẫn cưới’, chắc vậy. Cô ấy đã rất vui và chấp nhận chiếc nhẫn của tôi. Nhưng-cô ta… chỉ vài ngày sau hôm ấy, cô ta đã thông báo rằng cô ta sắp lấy chồng… và bỏ lại đằng sau trường mẫu giáo nơi tôi đang học.Con đàn bà đó!!!Mình đã thành công rồi!-Đó là những gì mà tôi đã nghĩ vào thời điểm đó và nó đã để lại cho tôi một vết thương sâu trong lòng. Tất nhiên, tôi nhận ra cô ấy không hề có ý gì với tôi nhưng với một học sinh mẫu giáo, nó thực sự không rõ ràng.Kết thúc hồi tưởng.Sau đó, từ tiểu học đến trung học cơ sở, trong suốt khoảng thời gian tôi lớn lên đó, tôi đã luôn bị ám ảnh bởi cảm giác này. Có thể nói là tôi đã giữ khoảng cách với mọi ‘sensei’ nữ. Và tất cả chỉ vì cú chấn thương đó. Không, nó không thực sự là một cú chấn thương. Thật sự mà nói, tôi không còn ghét giáo viên mẫu giáo của mình nữa. Vụ việc