Ngải Thượng Nghễ lần này đến có hai mục đích. Một là là đến tặng 200 vạn ngân phiếu, hai là tiếp tục mua thêm Liệu Thương Đan.
Hắn có thể dùng một 100 vạn lượng để mua 10 viên Liệu Thương Đan, thu lại được 600 vạn lượng, đem 200 vạn lượng tặng Quân Thường Tiếu.
Đây coi như đủ xem trọng mối hợp tác!
Lê Lạc Thu ngu ngơ không hiểu.
Nếu như lần trước chưởng môn đưa ra một bình Liệu Thương Đan là hàng thật, Ngải gia chủ vừa tặng đan dược vừa tặng tiền.
Chẳng lẽ tên này giàu quá hóa ngu!
Quân Thường Tiếu không khách khí nhận lấy ngân phiếu, rồi chắp tay nói:
“Bổn tọa có thể cùng Ngải gia chủ hợp tác, thực sự rất vui vẻ.”
Nếu không nhờ Ngải gia quảng cáo chào hàng, mà để hắn tự thân đi bán đan dược khẳng định lợi nhuận không thể nào sinh lời đến mức này được.
Ngải Thượng Nghễ cười nói:
“Ngải gia chúng ta có thể cùng Quân chưởng môn hợp tác là một vinh hạnh lớn.”
Lê Lạc Thu có thể từ ánh mắt Ngải gia chủ nhìn thấy đây tuyệt đối không phải là lời lẽ khách sáo, nàng không nhịn được buồn bực, tự nói:
“Bọn họ đến cùng là hợp tác cái gì?”
“Quân chưởng môn.”
Ngải Thượng Nghễ đặt mấy chiếc nhẫn không gian lên bàn, cười nói:
“Bên trong là những loại dược liệu Quân chưởng môn từng mua, Ngải mỗ mất một tháng mới thu thập đủ.”
Ánh mắt Quân Thường Tiếu sáng lên như sao.
Hiện tại, hắn thiếu nhất hiện tại là dược liệu để luyện đan, vốn dự định đợi một thời gian nữa sẽ làm một chuyến đến thành Hồ Dương, không ngờ Ngải gia chủ lại có nhãn quang tốt như vậy, mang tận đến đây.
“Tiền nông tính thế nào?”
“Quan hệ giữa chúng ta, nhắc đến chuyện tiền bạc sẽ làm tổn thương tình cảm, đây coi như là biếu tặng Quân chưởng môn.”
Lê Lạc Thu không thể tin thực tại, trợn tròn hai mắt.
Ngải gia chủ hết tặng đan dược, rồi lại tặng ngân lượng, ngay cả dược liệu cũng tặng luôn, quan hệ của Ngải gia chủ và chưởng môn đã bền chắc đến trình độ nào đây!
“Chuyện này...”
Quân Thường Tiếu giả vờ biểu hiện bộ dạng khó xử, sau đó vẫn mặt dày nhận lấy không gian giới chỉ, chắp tay nói:
“Vậy đa tạ Ngải gia chủ hào phóng rồi.”
Quân Thường Tiếu biết Ngải Thượng Nghễ tặng ngân lượng, tặng dược liệu cho mình là có mục đích gì, do đó hắn cũng lấy ra một bình Liệu Thường Đan đặt trên bàn, nói:
“Bổn tọa mấy ngày này lại luyện chế thêm được một ít đan dược, Ngải gia chủ có thể cầm đi thay đấu giá.”
Thay đấu giá?
Ngải gia chủ lập tức hiểu dụng ý của Quân Thường Tiếu không muốn bán đan dược cho mình với giá cả cố định nữa, thay vào đó là dựa vào giá cả đan dược bán được để phân chia lợi nhuận.
“Quân chưởng môn đã tin tưởng Ngải gia ta như vậy, Ngải mỗ ta sẽ thay đấu giá, chỉ là phương diện tiền bạc...”
“Ngươi sáu, ta bốn.”
Ngải Thượng Nghễ khẽ giật mình.
Hằn đã tính lợi nhuận sẽ chia là tám – hai hoặc bảy – ba, không ngờ Quân chưởng môn lại nói sáu – bốn, lại càng không ngờ đến mình cầm sáu phần.
“Đương nhiên.”
Quân Thường Tiếu tiếp tục nói:
“Bổn tọa cũng có một yêu cầu hy vọng Ngải gia chủ đáp ứng.”
“Mời Quân chưởng môn nói.”
“Những dược liệu mà bổn tọa trước đây ta từng mua ở quý cửa hàng, vẫn mong Ngải gia chủ tiếp tục thu thập rồi gửi đến Thiết Cốt Phái một tháng một lần.”
Trước mắt, đệ tử môn phái muốn trở nên cường đại chỉ có thể dựa vào bốn loại đan dược, vì thế Quân Thường Tiếu nguyện ý bỏ ra một phần lợi nhuận để Ngải gia duy trì cung cấp dược liệu cho mình.
“Không thành vấn đề.”
Ngải Thượng Nghễ không do dự đáp ứng.
Sau đó cả hai theo quy củ, ký tên đóng dấu.
Chuyện làm ăn đã bàn xong, Ngải Thượng Nghễ định cáo từ rời đi thì Quân Thường Tiếu nói:
“Ngải gia chủ, bổn tọa gần đây mới nghiên cứu ra một loại đan dược mới, không biết ngươi có hứng thú hợp tác hay không?”
“Đương nhiên là có!”
Ngải Thượng Nghễ vội vàng đáp.
Quân Thường Tiếu lấy ra 5 viên sơ phẩm Tố Thể Đan, nói:
“Loại đan dược này tên là Tố Thể Đan, công dụng của nó là giúp võ giả cải tạo cơ bắp, kinh mạch, khiến cho thực lực bản thân cũng được đề cao một bước.”
“Thần kỳ như vậy sao?”
Ngải Thượng Nghễ kinh ngạc nói.
Ngải gia buôn bán chủ yếu là loại đan dược trị thương, hồi phục, loại đan dược có thể trực tiếp đề cao sức mạnh cơ bắp, kinh mạch này thì xưa nay chưa từng có.
Không chỉ có Ngải gia, ngay cả toàn bộ Tĩnh Vẫn đại lục này cũng không tồn tại loại đan dược đề cao thân thể này.
Quân chưởng môn có thể luyện ra loại đan dược nghịch thiên như Liệu Thương đan, Ngải gia chủ cũng sẽ không nghi vấn tác dụng của Tố Thể Đan, vì thế vội vàng hỏi:
“Vậy phân chia...”
“Vẫn là Ngải gia ngươi phụ trách bán đấu giá, ta bốn - ngươi sáu”
Quân Thường Tiếu trả lời.
“Được!”
Ngải Thượng Nghễ lại lấy ra một tờ giấy, viết khế ước hợp tác, hai người đóng dấu ký tên.
Sau khi hai bên lập xong khế ước, Ngải Thượng Nghễ chắp tay nói:
“Quân chưởng môn, trong nhà vẫn còn việc cần xử lý, Ngải mỗ xin cáo từ trước!”
Quân Thường Tiếu đứng dậy tiễn người.
Sau khi Ngải gia chủ rời đi, Lê Lạc Thu mới lấy lại tinh thần, khóe miệng giật giật nói:
“Chưởng môn, Liệu Thương Đan mà Ngải gia đấu giá là.. là do người luyện chế sao?”
“Đúng vậy.” Quân Thường Tiếu đáp.
“Aaa!”
Lê Lạc Thu hét lớn.
Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa bị giật mình ngã xuống đất, bịt tai nói:
“Ngươi điên rồi hả?”
Lê Lạc Thu ngừng hét, sắc mặt nghiêm trọng nói:
“Chưởng môn, người từng nói cho ta một bình, quân tử hán đại trượng phu nói lời phải giữ lấy lời!”
Quân Thường Tiếu xoa tay nói:
“Người nói mình không ngốc, vậy lấy đan