Sự lo lắng và thận trọng của Ngải gia.
Một mình ta đủ chơi chết bọn hắn!
Dạ Tinh Thần nói câu này tuy có chút hời hợt nhưng lại lan tỏa được một cổ bá khí, không hổ danh kiếp trước là một vị Võ Đế.
Hắn không hòa nhập vào Thiết Cốt Phái, cũng không xem mình là một đệ tử chân chính của môn phái. Nhưng các loại võ học, các loại đan dược liên tục tác động mạnh mẽ vào thế giới quan từ kiếp trước của hắn.
Thiết Cốt Phái rất không đơn giản!
Chưởng môn nhất định còn giấu rất nhiều hàng, ta nhất định phải chứng minh bản thân để thu hoạch được càng nhiều thứ tốt!
Lúc này, cho dù có tám người dùng kiệu lớn khiêng Dạ Đế đại nhân rời khỏi Thiết Cốt Phái, hắn khẳng định sẽ như keo dính tường trong đại điện, chết cũng không chịu rời đi.
“Một mình ngươi chơi chết lục lưu môn phái?”
Quân Thường Tiếu nói:
“Ngon lành tới vậy luôn?”
Dạ Tinh Thần trầm giọng nói:
“Chỉ cần là đệ tử Hạo Khí Môn, không quản đệ tử nội môn hay thân truyền, một người lên đánh một người, đánh đến không thể tự sinh hoạt, làm không được tên ta đọc ngược lại!”
“Thần Tinh Dạ.”
Quân Thường Tiếu xoa cằm nói:
“Nghe cũng không tệ.”
Dạ Tinh Thần: “...”
Chỉ cần là đệ tử Hạo Khí Môn.
Dạ Tinh Thần nói câu này rất có lý trí. Điều này có nghĩa là một tháng sau hắn tự tin đứng trước mặt các đệ tử của lục lưu môn phái làm mưa làm gió, thế nhưng vui thôi đừng vui quá mà chơi đến cả cao tầng người ta.
Không có cách nào khác, thời gian eo hẹp.
Đối phó với đệ tử thì hắn còn có thể có tự tin, nhưng trưởng lão của lục lưu môn phái đó không phải chuyện hiện tại hắn có thể quản.
“Được.”
Quân Thường Tiếu vỗ đùi, quyết định nói:
“Đến đập phá Hạo Khí Môn, ngươi chính là đệ tử chủ lực, biểu hiện tốt thì được trọng thưởng, đánh không xong chờ ngày nở hoa đi.”
Đệ tử chủ lực? Đánh không xong?
Dạ Tinh Thần mặc dù nghe không hiểu, nhưng lắm chữ ‘nở hoa’ khiến hắn nghĩ bản thân càng phải biểu hiện phách lối hơn mới được.
Hạo Khí Môn.
Bổn đế có thể lấy được thêm nhiều tài nguyên võ đạo hay không, còn phải nhờ vả vào các ngươi rồi!
“Khà khà..”
Trong phòng của Dạ Tinh Thần không ngừng truyền ra tiếng cười đấy quái dị.
m thanh này dường như truyền qua không trung, truyền đến tai đệ tử Hạo Khí Môn, khiến cho đệ tử Hạo Khí Môn không tự chủ rùng mình một cái.
“Thời tiết quỷ gì thế này, sao tự nhiên lại lạnh thế không biết.”
Ngày hôm sau, Quân Thường Tiếu gọi toàn bộ đệ tử nội môn đến, bắt đầu một khóa huấn luyện yêu nghiệt mới, thời gian của khóa huấn luyện lần này kéo dài hai mươi ngày.
Đã quyết định đến đập phá Họa Khí Môn thì chắc chắn không thể chỉ dẫn theo một mình Dạ Tinh Thần.
Quân Thường Tiếu không gọi Chu Hồng đến bởi vì phương thức tu luyện bất đồng, thứ hai là một thiên tài mạnh đến như vậy làm sao có thể dùng dao mổ trâu để cắt tiết gà.
Một năm sau ở Thánh Tuyền Sơn mới là sân khấu cho hắn trình diễn.
Bởi vì thân thể phát triển đã đạt tới cực hạn của cảnh giới tu vi, vì vậy Lý Thanh Dương và những người khác dồn hết tinh lực vào đề cao linh lực.
Linh Pháp Trận khởi động 24/24 giờ, Tụ Khí Đan không ngừng cung cấp!
Loại huấn luyện và cung cấp tài nguyên võ đạo phong phú như thế này, e rằng ngay cả ngũ lưu tông môn cũng rất khó bỏ ra vốn liếng.
“Vẫn còn 200 điểm cống hiến, trước tiên mua hai bình thượng phẩm dịch cải tạo tư chất cho Tội Kỷ và Tinh Thần.”
Quân Thường Tiếu kéo cửa sổ vật phẩm đã mua ra.
“Đinh! Chủ nhân tiêu hao 100 điểm cống hiến, nhận được 2 bình trung cấp dịch cải tạo tư chất, vật phẩm đã được chuyển vào trong không gian giới chỉ.”
“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 110/500”
Sau khi Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần uống xong, linh căn lập tức thăng lên thượng phẩm, tu vi cũng theo đó đột phá, người trước đột phá đến Khai Mạch mười một đoạn, người sau từ Võ Đồ nhị phẩm đột phá đến Võ Đồ tam phẩm.
Tô Tiểu Mạt và những người còn lại chắc chắn sẽ được uống dịch cải tạo tư chất trong một ngày tương lai.
Trước mắt một trận ác chiến sắp xảy ra, vì thế hắn để cho Tiêu Tội Kỷ, Dạ Tinh Thần – những đệ tử có thực lực cao cải thiện tư chất linh căn, sau đó đối phó với các đệ tử tinh anh của Hạo Khí Môn.
Quân Thường Tiếu cũng không nhàn rỗi, vừa nghiên cứu Dịch Chân Kinh vừa nghiên cứu Nhất Tự Tốc Quyết.
Loại kiếm quyết này dù chỉ lĩnh hội được một tầng, uy lực cũng hơn hẳn Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm. Hơn nữa Quân Thường Tiếu cho rằng cùng Hạo Khí Môn luận bàn không chỉ là giao đấu giữa các đệ tử.
Đến lúc đó, Tần Hạo Nhiên hoặc trưởng lão môn phái đòi luận bàn với mình mà thực lực không đủ cũng quá khó coi.
Trên sân luyện võ nhỏ trong nội viên, Chu Hồng vẫn đang tiếp tục ngộ kiếm.
Ở trong vườn cây phía xa, Dạ Tinh Thần đang cầm một cành cây luyện Nhất Tự Tốc Quyết.
Thành Hồ Dương, Ngải gia.
Ngải Thượng Nghễ tìm một đệ tử ưu tú trong gia tộc, sau đó cho hắn ăn Tố Thể Đan, trải qua nghiệm chứng, phát hiện thân thể và lực lượng đều đề cao rất nhiều.
“Gia chủ, Tiểu Đình là Võ Đồ tam phẩm, sau khi sử dụng đan dược xong lập tức đề cao lực lượng thêm 1 ngàn cân. Chuyện này quá dọa người rồi!”
Ngải Thượng Khắc kinh hãi nói.
Liệu Thường Đan chung quy cũng chỉ là một loại đan dược trị thương, trên Tinh Vẫn đại lục này quan trọng nhất vẫn là võ đạo, một viên Tố Thể Đan có thể giúp võ giả cải tạo cơ thể, nâng cao lực lượng. Đây tuyệt đối là tiên đan diệu dược.
Ngải Thượng Nghễ nén sự chấn