Đám tán tu theo sau đi vào Tử Vong Cốc, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Tội Kỷ điên cuồng bạo ngược Hắc Mao Báo, miệng há rộng đủ nhét cả quả trứng vào!
Ôi mẹ ơi!
Hung thú có thực lực tương đương một Võ Đồ đỉnh phong, vậy mà mặc cho tên này thỏa sức giẫm đạp!
“Soạt!”
Tiêu Tội Kỷ dùng đôi tay trần xé lớp da ở trước ngực Hắc Mao Báo, lấy tinh hạch ở trong tim nó ra.
Ánh mắt của đám tán tu nhất thời hừng hực lửa nóng.
Tinh hạch của hung thú có tu vi không kém Võ Đồ đỉnh phong, thứ này có thể đổi vài viên linh thạch chứ đùa!
Đương nhiên, không có ai dại dột giết người cướp của, bởi vì bọn hắn biết kết cục của mình khẳng định vô cùng thê thảm.
Quân Thường Tiếu dẫn đệ tử từng bước từng bước đi vào sơn lâm.
Thời khắc đặt chân vào Tử Vong Cốc, nhiệm vụ sử thi thời gian bắt đầu đếm ngược bảy ngày, vì thế hắn nhất định phải nhanh chóng tìm được bốn loại hung thú theo điều kiện.
“Soạt! Soạt!”
Quân Thường Tiều và đệ tử vừa rời đi, một đám tiểu tán tu liền lao đến, thành thục lột da lông của Hắc Mao Báo.
Loại da lông của hung thú Võ Đồ đỉnh phong này, so với Địa Viên Lang giá cả còn cao hơn nhiều.
Đám người chậm hơn một bước, mặt mày chỉ có thể biểu hiện tiếc nuối.
“Đi, chúng ta mau chóng đi theo.”
“Hiện tại Thiết Cốt Phái mạnh như vậy, nhất định sẽ vẫn còn nhiều đồ tốt thừa lại, để chúng ta kiếm chút cháo!”
Đám tán tu vội vàng đuổi theo, luôn giữ một khoảng cách nhất định.
“Soạt”
Đột nhiên, Quân Thường Tiếu dừng lại, quay người nói:
“Chư vị, chỉ nhàn nhã ở phía sau Thiết Cốt Phái ta húp chút cháo, như vậy có chút không thỏa đáng cho lắm.”
“Ha ha!”
Một tên võ giả mặt dày gãi đầu nói:
“Quân chưởng môn, Thiết Cốt Phái các người ăn thịt, chúng ta húp chút cháo cũng không được sao?”
Quân Thường Tiều đáp:
“Muốn húp cháo cũng được thôi, mỗi người tự giác giao ra 1 ngàn lượng, vật phẩm mà Thiết Cốt Phái ta không cần, các ngươi có thể tùy ý nhặt.”
“Một nghìn lượng á?”
Một võ giả bất lực nói:
“Quân chưởng môn, cái giá có đắt quá không?”
Quân Thường Tiếu nói:
“Nếu ngươi chê đắt thì có thể đi tiên phong phía trước, Thiết Cốt Phái ta mỗi người đưa các ngươi một ngàn lượng, theo sau húp chút cháo cũng được.”
“Chuyện này...”
Đám người đằng sau giật giật khóe miệng.
Bọn hắn thật sự rất muốn đồng ý, dẫu sao hơn 20 người cũng đồng nghĩa với hơn 2 vạn lượng còn gì.
Nhưng mà… bọn hắn không có năng lực tiên phong.
Quân Thường Tiếu nói:
“Tiền không muốn đưa, mà lại muốn húp cháo, thiên hạ há có chuyện thơm bơ như vậy, nếu các ngươi còn dám bám theo, đừng trách bổn tọa trở mặt không nể tình.”
Chúng đệ tử rất phối hợp, ánh mắt nổi lên đầy lãnh ý nhìn sang.
Vừa chứng kiến đệ tử Thiết Cốt Phái cường hãn giết bầy Địa Viêm Lang, đám tán tu hoảng sợ bất giác lui về phía sau một bước.
“Quân chưởng môn.”
Một võ giả lên tiếng nói:
“Ta giao một nghìn lượng, nếu như những thứ nhặt được không bằng từng ấy, vậy chẳng khác nào mất tiền mất sức oan uổng rồi sao?”
Quân Thường Tiếu nhàn nhạt đáp:
“Đành chịu thôi, muốn nhặt được đồ tốt còn phải xem vận khí của các ngươi.”
Lời hắn nói khiến cho đám tán tu sụp đổ.
“Chúng ta đưa!”
Năm tên võ giả trong đám tán tu vừa lấy được da lông của Hắc Mao Báo lên tiếng, đồng ý giao ra năm nghìn lượng, dẫu sao bọn chúng cũng đã nếm được vị cháo.
Theo sau vào là một ván đánh bạc.
Giao ra một nghìn lượng cũng là đánh bạc!
Hơn ba mươi tên tán tu, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, kết quả lần lượt lấy ra một nghìn lượng.
Sau khi nhận hơn ba mươi vạn ngân phiếu, Quân Thường Tiếu nhắc nhở nói:
“Nhớ cho kỹ, việc của các ngươi là ở phía sau húp cháu, nếu như cố tình sờ đến miếng thịt thì kết cục sẽ rất thảm đấy.”
“Quân chưởng môn xin cứ yên tâm, những thứ không nên lấy chúng ta tuyệt đối sẽ không nhặt!”
Đám tán tu vỗ ngực bảo đảm.
“Ngao ô...”
Đột nhiên, tiếng sói tru vang lên.
Phía trước sơn lâm đầy sương mù mờ mịt, lập tức xuất hiện từng luồng ánh sáng đỏ thẫm, nhìn vô cùng dọa người!
“Lộp cộp, lộp cộp!”
Một bầy hung thú có thân hình to hơn Địa Viêm Lang rất nhiều từ chỗ tối bước ra.
Bộ lông trên toàn thân nó tỏa ra những tia sáng màu đỏ sẫm, giống như một đám lửa, con ngươi đỏ ngầu lại càng thêm dữ tợn.
“Không ổn, đây là bầy Xích Viêm Lang!”
Đám tán tu kinh hãi đến biến sắc.
Địa Viêm Lang thuộc loài sói cấp thấp, thực lực trung bình khoảng Võ Đồ nhị tam phẩm, còn một con Xích Viêm Lang chính là loài sói cao cấp chính hiệu, thực lực thấp nhất cũng là Võ Đồ lục phẩm trở lên!
Nói như vậy, bầy Xích Viêm Lang vừa xuất hiện này, thực lực không thua kém gì Địa Viêm Lang Vương!
Hơn nữa, đám lửa trên người nó so với Địa Viêm Lang mạnh hơn rất nhiều, lúc bạo phát có thể trực tiếp bắn hỏa trụ (cột lửa) về phía đối phương!
“Thôi xong! Tiêu rồi!”
“Sớm biết thế ta không đưa một ngàn lượng đâu!”
Đám tán tu không còn để ý đến việc húp cháo, cũng không để ý gì đến ngân phiếu của