“Sưu! Sưu!”
Võ giả đứng gần Đài n Oán bị phong mang thổi quần áo đầu tóc bay tán loạn, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Một quyền này của Vi trưởng lão quá là khủng bố.
Coi như trên đài là một tảng đá lớn, khẳng định dưới một quyền này cũng sẽ vỡ nát.
Một khắc này, bọn hắn lần lượt phán đoán, chưởng môn Thiết Cốt phái tiếp nhận một quyền dữ dội thế này, khẳng định không chết thì cũng bị lột một lớp da.
Thậm chí, mọi người còn nhìn xuống dưới đài, xem có thi thể bay ra hay không.
Hả?
Không có?
Chẳng lẽ Quân chưởng môn không bị đánh bay, mà chết luôn ở trên đài?
“Xoát!”
“Xoát!”
Mọi người cùng nhau xoay đầu lại, nhìn về phía Đài n Oán.
Quả nhiên.
Bọn họ nhìn thấy bóng người của Quân Thường Tiếu, nhưng dần dần càng nhìn rõ thì càng há hốc cả mồm, ánh mắt hiện lên vẻ khó có thể tin được.
“Cái này...”
Thần sắc Lý Thanh Dương cũng trở lên ngốc trệ.
Rút cuộc là chuyện gì xảy ra, mới có thể khiến cho mọi người xuất hiện biểu hiện rung động như vậy?
Nhìn lên Quân Thường Tiếu ở trên đài, một bước chân cũng không nhúc nhích. Bàn tay, cổ, thậm chí toàn bộ khuôn mặt hiện lên một màu vàng của đồng, nhìn qua giống như một pho tượng bằng đồng vậy.
“Sao màu da của hắn thay đổi rồi?”
“Chẳng lẽ đây là võ học?”
“Chưa từng nghe có võ học nào có thể thay đổi màu da nha!”
Chuyện này không quan trọng.
Điều đáng chú ý ở đây là, Vi trưởng lão đứng trước mặt, nắm tay phải đang đặt ở ngực Quân Thường Tiếu, rõ ràng là quyền vừa rồi đã đánh trúng mục tiêu.
Lực lượng đủ để đánh nát tảng đá mấy ngàn cân, vậy mà nện vào người Quân Thường Tiếu, không nhúc nhích một ly. Không những thế, hắn còn duy trì nụ cười trên môi.
Võ giả các phái hoang mang.
Bọn họ nghĩ rằng, Quân Thường Tiếu sẽ bị đánh bay, sẽ bị hành hạ, chứ không bao giờ tưởng tượng được hắn sẽ trực tiếp đỡ một quyền này, còn đứng thẳng vững như bàn thạch.
Vi Nhất Nộ cũng không nghĩ tới, mình tụ toàn lực nện một quyền lên người hắn, mà hắn ngay cả một bước nhỏ cũng không lùi.
“Ngươi...”
Hắn vẫn giữ nguyên trạng thái công kích nói “Đây là loại võ học gì thế?”
Quân Thường Tiếu thản nhiên trả lời “Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam!”
“Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam?!”
“Cái võ học này có cấp bậc gì? Sao ta chưa bao giờ nghe nói qua?”
“Tên võ học này nghe rất lạ à nha? Chắc là không phải võ học của thành Thanh Dương chúng ta đâu.”
Đâu chỉ thành Thanh Dương không có, toàn bộ Tinh Vẫn đại lục cũng không có môn võ học này, bởi vì đây là một loại võ công của Trung Hoa ở Trái Đất.
Chẳng lẽ Quân Thường Tiếu đã từng là người luyện võ?
Luyện võ cái rắm chó ấy!
Một người bình thường ở Trái Đất, đừng nói hiểu công phu, nếu như thiếu quá trình rèn luyện lâu dài, chạy vài vòng quanh sân thôi cũng thở không ra hơi rồi.
Nói chi đến ‘Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam’ này.
“Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!”
Quân Thường Tiếu bình tĩnh mà đứng, âm thầm may mắn nói “May mà mình có bùa đỡ đòn, nếu không thì không chết cũng phải bị trọng thương rồi!”
Hóa ra, lúc Vi Nhất Nộ đánh tới, hắn đã kịp thời đem bùa đỡ đòn bóp nát.
Trong nháy mắt, màu da Quân Thường Tiếu phát sinh biến hóa, bắp thịt trở nên cực kỳ cứng cáp, giống như tường đồng vách sắt vậy.
Lúc đó hắn cũng chỉ là đánh cược mà thôi, cược rằng đan dược mua bằng 1 điểm cống hiến có thể nghịch thiên như vậy, thì bùa chú trong quà tân thủ chắc chắn sẽ không yếu.
Hắn thành công.
Bùa đỡ đờn! Quá thần kỳ!
“Ta nói”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói “Ngươi phải chăng chưa ăn cơm hay sao? Một quyền toàn lực của ngươi mà sao có như đập muỗi phủi ruồi thế?”
Bùa đỡ đòn có tác dụng tận 60 phút đồng hồ, Quân Thường Tiếu muốn lợi dụng thời gian còn lại để thể hiện thật tốt. Cần bao nhiêu oai phong, có bấy nhiêu oai phong!
“Đáng chết!”
Vi Nhất Nộ lửa giận ngút trời, lùi lại mấy chục bước, đến tận mép sàn đấu, rồi đột nhiên lao vọt lên.
“Hô!”
Nắm tay phải lần nữa vung lên, khí lưu quanh nắm đấm có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Lại tới nữa kìa!”
“Còn mạnh hơn lần trước!”
“Quân chưởng môn không nhúc nhích, chẳng lẽ lại muốn cứng rắn chịu đòn?”
“Hắn tự tin như vậy sao?”
“Oanh!”
Nắm đấm của Vi Nhất Nộ trực tiếp đánh vào bụng của Quân Thường Tiếu, dư lực còn yếu ớt bay ra.
Kết quả?
Quân đại chưởng môn vẫn đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích chút nào.
Khóe miệng của hắn nhếch lên, mỉm cười nói “Vi trưởng lão, cố gắng thêm chút lực nữa nha, bằng vào mấy đòn như thế này, không đủ gãi ngứa cho bổn tọa, chỉ đang lãng phí thời gian của bổn tọa mà thôi.”
“A a!”
Vi Nhất Nộ tức muốn điên hết cả người.
Hắn không để ý đến việc lùi lại tạo thế đánh nữa, mà trực tiếp đấm lên người Quân Thường Tiếu.
“Bành!”
“Bành!”
“Bành!”
Trong khoảng thời gian ngắn, Quân Thường Tiếu trúng quyền liên tục ở bụng, bả vai, ngực, nhưng trước sau hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ,