Không ai nghĩ tới, Lục Thiên Thiên chính là băng hệ võ giả.
Cũng không ai nghĩ tới, một chiêu băng nhọn kia, thế mà trực tiếp một kích tất sát Đại Tinh Viên trung ngũ phẩm!
"tách..tách!"
Máu tươi trên băng nhọn rơi xuống mặt đất, âm thanh phát ra truyền rõ rõ rành rành vào tai mọi người.
Hơn ba mươi tên tán tu hiểu được chuyện này không phải cái gì mộng cảnh, mà là chân thật tồn tại!
Tên nữ đệ tử Thiết Cốt Phái kia, dùng một chiêu võ học băng hệ giết chết Đại Tinh Viên!
Một giây này.
Bọn họ rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì Thiết Cốt Phái có thể diệt toàn bộ bầy Xích Viêm Lang.
Chỉ bằng vào nữ đệ tử tựa như tiên nữ giáng trần này, cho dù có thêm vài trăm con cũng không đủ cho bọn họ giết!
Thực tế mà nói, toàn bộ quá trình tiêu diệt bầy Xích Viêm Lang chỉ có bọn người Lý Thanh Dương động thủ. Lục Thiên Thiên căn bản không hề ra tay, thậm chí trang phục của nàng còn không dính một chấm máu.
"Oa!"
Lăng Uyên Tuyết kính nể nói:
"Đại sư tỷ quá lợi hại!"
Dạ Tinh Thần thầm bình luận nói:
"Nữ nhân này không đơn giản."
Bọn người Lý Thanh Dương thì chỉ biết sợ hãi than thở.
Thật không hổ danh là đại sư tỷ của Thiết Cốt Phái ta, tính cách bá đạo không cần giải thích!
Võ giả nắm giữ băng linh lực, ngưng tụ võ học băng hệ, một chiêu đoạt mạng hung thú thực lực tương đương Võ Sư ngũ phẩm - Đại Tinh Viên.
Lục Thiên Thiên biểu hiện sự bá đạo, không chỉ kinh sợ ba mươi tán tu võ giả, đồng thời cũng kinh sợ hơn hai mươi đệ tử Thiết Cốt Phái!
Quân Thường Tiếu biểu hiện rất bình tĩnh.
Chuyện nàng là một băng hệ võ giả khiến hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, thế nhưng có thể giết chết một con hung thú trung ngũ phẩm thì rất bình thường. Dẫu sao nàng từ lúc gia nhập môn phái đến nay vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ.
"Đinh! Tiêu diệt Đại Tinh Viên: 1/10."
Quân Thường Tiếu nói:
"Tội Kỷ, đi lấy tinh hạch, da lông và xương cốt của nó."
"Vâng!"
Xoát! Xoát!
Tiêu Tội Kỷ việc nhẹ đường quen, sau cùng chỉ còn lại một đống thịt khỉ.
Quân Thường Tiếu tiếp tục dẫn các đệ tử tiến lên, đám tán tu ở phía sau nhanh chóng lấy dao chia cắt thịt của Đại Tinh Viên.
Thịt của hung thú trung ngũ phẩm đã là hàng thượng đẳng, một cân thịt bán với giá mấy chục lượng cũng có, mà lại người có tiền rất chịu ăn!
Lặp lại một lần nữa!
Quân Thường Tiếu không phải không muốn lấy thịt, mà là do sức chứa của không gian giới chỉ có giới hạn.
Ví dụ như không gian giới chỉ mà hắn nhận được từ hệ thống, cùng lắm chỉ có thể chứa đầy thịt của ba bốn con Đại Tinh Viên.
Không gian giới chỉ của đệ tử đều là hàng sơ cấp, sức chứa không đáng kể.
Tiêu Tội Kỷ dã dùng không gian giới chỉ để chứa thịt xương của Đại Tinh Viên và Bối Sơn Hùng, cho nên sức tải không chênh lệch với giới hạn bao nhiêu.
Cuộc rèn luyện chỉ vừa mới bắt đầu.
Sâu bên trong thung lũng nhất định có hung thú càng cường đại, vì một chút thịt mà khiến sức tải đạt đến giới hạn, vậy có chút ngu luôn cả phần người khác.
Ba mươi tên tán tu đã vui đến lòng nở hoa.
Thịt của một con Đại Tinh Viên khoảng chừng hai ngàn cân, cứ tính theo 1 cân bằng 10 lượng, chia cắt mỗi người 50 cân liền chính là 500 lượng!
Nếu như sau đó gặp phải hung thú cường đại hơn, Thiết Cốt Phái người ta không muốn, đám người mình chia cắt ra bán, còn không phải bù lại hai ngàn lượng tiền vốn sao?
Quân Thường Tiếu nhìn đám tán tu ở phía sau vui vẻ chia cắt thịt khỉ, âm thầm lắc đầu nói:
"Sớm biết như thế, ta đã chuẩn bị mấy chục cái không gian giới chỉ chứa hết toàn bộ số thịt này, coi như không bán ra được cái giá tốt, cũng có thể đưa Đồ Đồ làm thức ăn cho mọi người"
Hệ thống nói:
"Ngươi cảm thấy thịt khỉ ăn ngon sao?"
"Nuốt không trôi."
Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống nói:
"Vì thế, đừng đặt tâm tư trên đống thịt này nữa."
...
Quân Thường Tiếu tiếp tục dẫn đệ tử thâm nhập sâu vào trong cốc, đến lúc đi ngang qua một bờ hồ, hắn lập tức ra lệnh cho mọi người nghỉ ngơi và tẩy đi vết máu trên người.
Tiêu Tội Kỷ nhảy lên một cành cây, sau đó lấy ra súng bắn tỉa, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.
Rất nhanh.
Mọi người rửa sạch vết máu dính trên người, sau đó tụ tập ngồi cùng một chỗ, hấp thu linh khí bổ sung cho lượng linh lực đã tiêu hao lúc nãy.
Đám tán tu tạm nghỉ ở một chỗ cách bọn họ một không quá xa, chỉ tầm mấy chục mét, nguyên nhân là sợ cách quá xa sẽ gặp phải hung thú tập kích.
"Tách...tách!"
Một tên tán tu dựa vào gốc cây nghỉ ngơi, bỗng nhiên cảm giác có cái gì đó rơi xuống, theo bản năng nhấc tay sờ sờ, cảm nhận được vật gì sền sệt.
Hắn lập tức biến sắc, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn.
"Xoát!"
Một con rắn màu xanh lá đang há miệng từ ở phía trên nhào xuống!
"Á..!"
Tiếng thét chói tai vang lên, phá vỡ không gian tĩnh lặng.
"Đây là Bích Nhãn Xà!"
"Hầu Bảo đã bị nó nuốt mất rồi!"
"Mọi người cùng nhau giết nó!"
"Xoát! Xoát!"
Ba mươi tên tán tu tuy có hoảng sợ, nhưng không có đánh mất lý trí.
Bọn họ lần lượt rút ra đao kiếm bên hông, điên cuồng tung ra công kích hướng về phía con Bích Nhãn Xà đang tính rút lui.
Trong đám người này có vài tên thực lực không tệ, tu vi đã đạt tới Võ Sư nhất nhị phẩm, lại kết hợp với lực lượng của mọi người, Bích Nhãn Xà trung tam phẩm trực tiếp bị chém rơi đầu.
Sau khi phá vỡ bụng rắn, đáng tiếc là cái tên gọi là Hầu Bao đã bị thối nát thân thể, sinh mệnh đã không còn nữa rồi.
"Aii.."
Mọi người lắc đầu thở dài.
Một khi tiến vào Tử Vong Cốc, võ giả bị hung thú bất ngờ tập kích bỏ mạng là chuyện rất phổ biến.
Lăng Uyên Tuyết ở phía xa nhìn thấy thân thể thối nát được lôi ra, khiếp sợ nhắm chặt mắt lại.
"Các ngươi nghe kỹ cho bổn tọa."
Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói:
"Nơi này