Quân Thường Tiếu dùng ý nghĩ tiến vào bên trong Thanh Long Yển Nguyệt Đao, lập tức tiến hành liên kết với linh hồn Võ Thánh.
Nơi này là một mảnh không gian độc lập, bên trong có một pho tượng dựng đứng sống động như thật, toát ra một cổ khí chất hiên ngang chính nghĩa.
Hai hàng lông mày dâu tằm, cặp mắt phượng, chòm râu dài 5 phân.
Đây chính là Quan Nhị Gia!
Quân Thường Tiếu vội vàng cúi người xuống lạy một cái đầy kính trọng.
"Soát!"
Quan Nhị Gia mở ra hai con mắt, hai tia sáng lóe lên, dường như khởi tử hồi sinh.
Thời điểm Quân Thường Tiếu cúi người bái lạy Quan Công, Thanh Long Yển Nguyệt Đao phía bên ngoài đã khuếch tán ra một dòng khí màu xanh, hội tụ thành một hư ảnh hùng vĩ.
Đây là Quan Vũ.
Đây là linh hồn Võ Thánh!
Mặc dù hắn không có thực thể, nhưng quanh thân toát ra khí thế, đủ khiến cho người khác kinh hồn khiếp vía!
"Ta chính là Hán Thọ Đình Hầu - Quan Vân Trường!"
Quan Nhị Gia giơ đao lên, tiếng nói phát ra như chuông lớn ngân vang, ngôn từ càng là hào hùng mạnh mẽ.
Nếu như có võ giả ở tại chỗ này, khẳng định tinh thần sẽ bị chấn động mãnh liệt.
Nhưng trước mặt là một cục đá không hiểu nhân duyên thường tình, nó không những có mảy may sự kính sợ, ngược lại còn cầm vách núi hung hăng đập xuống, lực lượng bộc phát mạnh hơn hẳn lúc trước!
Cái tên loài người đáng ghét kia bỗng nhiên đứng hình, ta phải nắm lấy cơ hội này băm hắn thành thịt vụn!
"Vù vù!"
Vách đá từ trên đầu đập xuống, gió mạnh gào thét!
Quân Thường Tiếu đối mặt với khí thế hung bạo cùng lực lượng cường đại như thế, trong lòng ngược lại không một chút hoảng hốt, nắm chặt Thanh Long Yển Nguyệt Đao trong tay, thân thể hơi hơi cúi người xuống, nói:
"Quan Nhị Gia, xin ngài ban cho ta sức mạnh."
"Soát!"
Ánh mắt của linh hồn Võ Thánh lấp lóe tia sáng, dòng khí màu xanh cấp tốc hội tụ lại.
"Vù vù!"
Trong khoảnh khắc, thân hình Quân Thường Tiếu được một dòng khí màu xanh bao phủ lực lượng bên trong hai tay đang nhanh chóng tăng cao!
Tăng cao bao nhiêu?
Hắn không quan tâm, trong lòng của hắn chỉ còn lại một cái suy nghĩ duy nhất.
Vung đao!
"Lộp cộp!"
Quân Thường Tiếu tiến lên một bước, Thanh Long Yển Nguyệt Đao hướng về phía trên không chém ra, Quan Nhị Gia sau lưng hắn đều thực hiện toàn bộ động tác y như đúc.
Thời khắc đó, cả hai người dường như hòa làm một thể!
"Véo —— —— "
Một đạo đao ảnh hình trăng khuyết vô cùng lực lưỡng bay ra.
Đao ảnh xẹt qua vách đá đang đập xuống, trong nháy mắt chém ra một đường dài hẹp nhưng lại rất sắc bén.
"Rắc rắc rắc!"
Vách đá rạn nứt, sau đó vỡ thành khối vụn.
Quân Thường Tiếu vẫn đứng tại chỗ, bất quá ánh mắt hắn lấp lóe ánh sáng xanh, thần thái biểu hiện vô cùng ngạo nghễ!
Vách đá trong nháy mắt bị chặt làm đôi, rơi ầm xuống hai bên trái phải mặt đất, một cơn động đất bạo phát, khói bụi mịt mù tứ phía.
Chỉ một đao, vách núi dưới sự ngưng tụ lực lượng của người đá bị chém làm hai, chuyện này quá khủng bố!
Từ từ.
Khủng bố chỉ vừa mới bắt đầu!
"Soát!"
Quân Thường Tiếu tung người nhảy lên, tranh thủ cánh tay người đá bị chấn động còn chưa kịp hồi phục, hắn cầm Thanh Long Yểm Nguyệt Đạo chém thêm một đao.
Quan Nhị Gia phía sau lưng cũng theo đó chém ra một đao, cả hai người vô cùng đồng bộ.
"Hưu!"
"Hưu!"
"Hưu!"
Đao ảnh tung bay, ánh sáng xanh đầy trời!
Mãi cho đến đạt tới vị trí cao nhất, Quân Thường Tiếu lần nữa chém mạnh, đồng thời gào to nói:
"Ta chính là Hán Thọ Đình Hầu - Quan Vân Trường!"
"Véo —— —— "
Ánh sáng màu xanh hung mãnh phát ra, trực tiếp quét ngang cái đầu của Thạch Nhân, sau đó dần dần phai mờ ở chốn đất trời phía sau.
"Lộp cộp."
Quân Thường Tiếu đáp xuống mặt đất, tay cầm Thanh Long Yểm Nguyệt Đao giơ ngang vai, hư ảnh Quan Nhị Gia phía sau cũng ngạo nghễ đứng đó, tay còn lại vuốt lên chòm râu dài 5 phân, hình ảnh có thể nói uy vũ bất phàm!
"Gầm!"
Thạch Nhân đau đớn gào thét một tiếng, toàn bộ thân thể nhất thời hiện lên từng đạo từng đạo đao ảnh màu xanh, sau cùng trên phạm vi lớn bạo nổ.
Oanh! Oanh!
Trong khoảnh khắc đó, con hung thú thạch hệ cao như ngọn núi này trở thành đống đá đúng nghĩa.
"Hô!"
Quân Thường Tiếu thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Linh hồn Quan Nhị Gia ở đằng sau cũng dần dần phai nhạt, hóa thành từng dòng khí xanh dung nhập vào bên trong Thanh Long Yển Nguyệt Đao.
Trực tiếp tiêu diệt hung thú thạch hệ cao ngũ phẩm, công năng đặc biệt này quá trâu!
Ầm ầm!
Cửa đường hầm vốn bị phong tỏa, theo từng cơn động đất chấn động mà từ từ khai thông, sau đó bày ra như cũ.
"Ai nha, ai nha!"
Tô Tiểu Mạt thật vất vả mới leo lên đến bên trên vách đá, thế nhưng theo cơn động đất bạo phát, cùng với đó là cửa đường hầm sụp đổ, thân thể hắn lại một lần nữa từ trên cao ngã xuống đất.
Cửa đường hầm phong tỏa đã được khai thông, bọn người Lý Thanh Dương vội vã xông vào trong, quét một vòng phát hiện thân hình chưởng môn đang cầm đao đứng.
Mọi người lập tức chạy tới.
"Chưởng môn."
Tiêu Tội Kỷ nói:
"Người không sao chứ?"
Nói xong câu đó, hắn lập tức im miệng.
Bởi vì Quân Thường Tiếu đúng là cầm đao mà đứng đó, đúng là uy vũ bất phàm đó, nhưng chạy đến gần