“Cộc!”
Một búa đập xuống phát ra âm thanh.
Ngải gia chủ cao giọng nói:
“Thính Vũ Các ra giá 50 vạn mua thành công viên Liệu Thương Đan thứ năm, dựa theo quy tắc đã định phải trả 1 triệu lượng.”
“...”
Tiểu các chủ cố gắng kìm nén thân thể đang tức đến run rẩy.
Hiệu quả của Liệu Thương Đan mặc dù mạnh, nhưng chỉ có tác dụng với võ giả Khai Mạch cảnh và Võ Đồ cảnh, mình thế mà mua một lúc 3 viên, thực sự có chút thừa thãi.
Huống hồ, bởi vì tên kia phá đám, rốt cuộc tốn đến tận 400 vạn!
Quân Thường Tiếu cười nói:
“Con trai của người có tiền, xài tiền cũng là vô cùng hào phòng.”
Lục Thiên Thiên: “...”
Vị chưởng môn này của ta đào hố bẫy người, thật chơi không biết mệt mà.
Tiếp sau đó, Ngải gia chủ tiếp tục bày bán Liệu Thương Đan, Quân Thường Tiếu trước sau như một hét 40 vạn.
Tiểu các chủ đã ba lần ăn trái đắng, cho nên đặc biệt thành thật.
Hắn không chơi, người khác cũng không dám chơi, sợ mình sơ sẩy một chút là lọt hố của tên này.
“Cộc!”
Ngải gia chủ đập búa xuống, tuyên bố Quân Thường Tiếu dùng 40 vạn để mua Liệu Thương Đan.
Tiền tất nhiên không cần giao, Ngải gia chủ cũng giữ lại cho lần đấu giá sau, vì thế hai bên không có tổn thất bất kỳ cái gì cả.
Mở bán viên Liệu Thương Đan thứ bảy, Quân Thường Tiếu không tiếp tục ra giá, lục thất lưu môn phái bắt đầu tranh giành, cuối cùng lấy cái giá 80 vạn mua lại.
Đây vẫn chỉ là giá bình thường.
Tiếp sau đó, mười ba viên bị các thế lực lớn tranh mua, tổng cộng thu được hơn 10 triệu 2 lượng, bình quân giá mỗi viên là khoảng 80 vạn, lập ra một cái kỷ lục đấu giá mới.
Đây chỉ mới là món khai vị. Bởi vì tiếp theo đây sẽ đấu giá 5 viên Tố Thể Đan đang làm xôn xao dư luận.
Hai ngũ lưu tông môn, vì loại đan dược này mà không ngại đường xa vạn dặm chạy đến.
“Các vị.”
Sau một lúc nghỉ ngơi, Ngải gia chủ lấy đan dược ra, nói:
“Đây là Tố Thể Đan có thể đề cao cường độ thân thể, viên đầu tiên có giá khởi điểm là 200 vạn lượng.”
Trong khu Thanh Đồng, rất nhiều võ giả co giật khóe miệng.
Quả nhiên, giá cả so với lần mở bán trước lại cao hơn.
“210 vạn.”
Trưởng lão Khí Vận Tông ra giá đầu tiên.
“220 vạn.”
Tiểu các chủ Thính Vũ Các cũng không chịu thiệt.
Đối với Liệu Thương Đan, hai tông môn đạt được thỏa thuận ngầm, không đi tranh giành, nhưng Tố Thể Đan phải tranh cho bằng được, dẫu sao chỉ có 5 viên.
“230 vạn.”
“240 vạn.”
Nhìn bọn hắn tranh giành, Quân Thường Tiếu vui vẻ trong lòng.
Cuối cùng, sau một hồi ngươi giành ta giật, tiểu các chủ Thính Vũ Các dùng 500 vạn mua được viên Tố Thể Đan đầu tiên.
Lục thất lưu môn phái cũng muốn tranh giành, nhưng sau khi nghe đến cái giá 400 vạn thì lập tức im thin thít.
Tông môn lớn người ta chính là có tiền, mình không thể so được, không thể trêu vào.
Tiếp theo là viên Tố Thể Đan thứ hai, vẫn là hai tông môn lớn đấu đá tranh giành, cuối cùng Khí Vận Tông dùng 550 vạn mua lại.
Vốn cho rằng hai tông môn này đến đây sẽ dừng tay, ai ngờ được viên đan dược tiếp theo vẫn tiếp tục tham chiến.
Lục thất lưu môn phái nhìn giá tăng nhanh đến chóng mặt, chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Cuối cùng, năm viên Tố Thể Đan bị Khí Vận Tông và Thính Vũ Các phân chia, người trước dùng 1100 vạn mua hai viên, người sau dùng 1600 vạn mua ba viên.
“Khụ khụ”
Quân Thường Tiếu nói:
“Tông môn đến từ ngoài quận quả nhiên thật có tiền.”
Ngải Thượng Nghễ vui mừng đến mức khó có thể kiềm chế.
Lần này mở bán, hắn dự tính tổng giá trị là khoảng 3000 vạn, kết quả bán được gần 4000 vạn.
“Các vị.”
Ngải gia chủ chắp tay nói:
“Buổi đấu giá lần này kết thúc tại đây, mong mọi người lần sau tiếp tục đến chiếu cố.”
Đi thôi, đi thôi.
Võ giả trong khu Thanh Đồng bắt đầu lần lượt rời đi, trên đường không thể không bàn tán về sự việc đấu giá vừa rồi.
“Không hổ danh là ngũ lưu tông môn, thích là nhích không nói nhiều.”
“Đáng tiếc, tứ lưu Diệu Hoa Cung không tham gia vào, nếu không, ba phương tranh giành nhau mới gọi là đặc sắc.”
“Theo ta thấy, cung chủ Diệu Hoa Cung lần này đến, chỉ có ý đồ với Liệu Thương Đan, cũng không biết nàng có thể chữa khỏi bệnh mắt hay không nữa.”
“Ngải gia chủ nhiều lần nhấn mạnh là, đan dược chỉ có hiệu quả với Khai Mạch cảnh và Võ Đồ cảnh, Hề cung chủ tu vi thấp nhất cùng là Võ Tông cảnh, rất có khả năng đi một chuyến không công.”
“Chúng ta đi thôi.”
Quân Thường Tiếu rời khỏi phòng riêng, vừa hay chạm mặt với tiểu các chủ Thính Vũ Các đang từ phía sau đang đi tới.
“Quân chưởng môn.”
Tiểu các chủ lạnh giọng nói:
“Lá gan của ngươi cũng không nhỏ nha.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Đã là đấu giá, đương nhiên phải tranh giành mới có ý nghĩa đúng không.”
Nói xong, hắn dẫn theo Lục Thiên Thiên tiêu sái rời đi.
“Tên đáng ghét.”
Tiểu các chủ tuy rất tức giận nhưng cũng không đánh mất lý trí, ví dụ như làm ra một số chuyện không nên nết.
Đây chỉ là một buổi đấu giá.
Một chút tức giận lập tức đi gây sự, chuyện này quá mất thân phận.
Quân Thường Tiếu đi đến cầu thang, vừa muốn bước xuống, nhìn đến cuối hành lang, phát hiện Hề Tịnh Tuyền đang được đệ tử dìu đi xuống.
Hắn nhìn thấy ánh mắt nữ nhân này vẫn trống rỗng, không khỏi lắc đầu dẫn Lục Thiên Thiên tiếp tục rời đi.
“Quân chưởng môn.”
Ngải Thượng Khắc đứng ở ngay cầu thang lầu một, nói:
“Mời theo ta đến khu khách quý.”
“Ừm.”
Quân Thường Tiếu biết Ngải gia đang muốn chia tiền với mình.
Lần này lợi nhuận 4000 vạn lượng, bản thân có thể được phân một nghìn sáu trăm lượng rồi.
Đương nhiên.
Sau khi tiễn tất cả tông môn lớn rời đi, Ngải Thượng Nghễ đi vào khu khách quý, trực tiếp đưa hai vạn lượng.
“Ngải