Lý Thượng Thiên vì là lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ, tinh thần quá mức khẩn trương, cho nên hai chân cứ run rẩy không nghe lời.
Cùng với đó nhìn thấy hung thần ác quỷ Tổ Liệp Sát ngày càng tiến lại gần, sự khẩn trương và gấp rút trong lòng ngày càng phóng đại.
Kết quả bại lộ tung tích.
Độc Xà ở bên cạnh, trong nội tâm hắn không ngừng chửi mắng xối xả.
Con em nó, ta rốt cuộc đã huấn luyện cái thứ gì, còn chưa kịp tiến hành mai phục, đã đem chính mình bại lộ trước mắt địch!
Tên tổ trưởng nhìn chằm chằm Lý Thượng Thiên, giọng nói đầy sát ý:
"Giết hắn."
Xoát xoát xoát!
Lời vừa dứt, thành viên Liệp Sát Tổ đã huy động cánh tay, các loại ám khí kéo theo tia sáng bay nhanh tới.
Lý Thượng Thiên vốn đã tinh thần run lẩy bẩy, sắc mặt cũng cấp tốc tái không còn chút máu, não như bị đông cứng, một thân bản lĩnh chạy trốn đều bốc hơi.
Hắn cứ vậy mà ngôi ngây ngốc trên cành cây, quên mất việc tránh né thế nào.
"Xoát!"
Độc xà từ một thân cây khác nhảy sang, tung ra một cước đạp Lý Thượng Thiên đang run rẩy rơi xuống đất.
"Phốc! Phốc!"
Trong nháy mắt, hắn bị hơn mười cái ám khí ghim trên người, sắc mặt biểu hiện khó coi đến cực điểm, thân thể nhanh chóng rơi xuống đất.
Lý Thượng Thiên trong lúc lảo đảo ngã xuống, rốt cục lấy lại tinh thần.
Bất quá khi hắn nhìn thấy thân thể Độc Xà trước mặt mình, sau lưng trên người cắm đầy ám khí, máu tươi phun trào ướt đẫm, hoảng sợ nói:
"Xà… xà huynh."
Mẹ nó thật đúng là đồng đội heo mà!
Độc xà cố nén cơn đau nhức kịch liệt, rống to lên một tiếng nói:
"Còn không mau chạy!"
Lời nói như một hồi chuông cảnh tỉnh, trong nháy mắt khiến bàng hoàng Lý Thương Thiên hoàn toàn tỉnh lại.
Thời điểm hắn vừa dự định đứng lên, phó tổ trưởng nhanh chân hơn một bước, trong tay đã cầm cây roi đen vung tới.
"Dám núp lùm bên trong địa bàn của Hắc Ưng Đường ta, thật đúng là ngại mình sống lâu mà!"
"Ba!"
Roi dài hung hăng vung tới, trực tiếp đánh vào trên lưng Độc Xà.
Trang phục rách nát, một vết roi rướm máu hiện ra, nhất thời khiến cho sắc mặt của hắn càng trở nên khó coi.
“Còn không mau chạy!"
Độc xà đau đớn rống lên, dường như dùng hết toàn bộ sức lực cuối cùng.
Trên đường đến quận Hoa Anh, hắn đã từng đùa giỡn nói rằng, đừng có làm liên lụy đồng đội, hiện tại kết quả thế nào, cái miệng mình nói lời y như thật!
Lý Thượng Thiên nhìn bộ dáng đau đớn của Xà huynh đang không ngừng chảy máu, hai bàn tay hắn siết chặt lại, móng tay đâm thẳng vào trong da thịt.
"Bọn tiểu quỷ các ngươi nghe kỹ cho ta, thân là một tên sát thủ, bất luận ở trong tình thế nguy hiểm như thế nào, đều phải giữ sự bình tĩnh tuyệt đối."
"Nếu như đồng đội lâm vào nguy hiểm, việc đầu tiên cần làm chính là tận lực bảo vệ an toàn bản thân, không muốn tay nhanh hơn não chạy đến cứu viện, loại việc làm ngu xuẩn này chỉ khiến cả hai rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục."
"Ta cường điệu một lần nữa, chuẩn mực của sát thủ là, một khi bại lộ hành tung, trước tiên đào tẩu, không tiếc bất cứ giá nào chạy trốn!"
Độc Xà đã từng buông lời răn dạy bọn người Lý Phi, hiện tại không ngừng vang vọng trong lỗ tai hắn, tinh thần đang hoảng hốt dần tỉnh táo lại.
Không thể hoảng loạn, tuyệt không thể loạn!
Lúc này việc đầu tiên cần làm là chạy trốn!
Lý Thượng Thiên không còn run rẩy hai chân, trong tức khắc đứng thẳng người lên, một thân bản lĩnh bay lượn chín tầng trời trở về với bản thể, ngay lập tức thi triển bộ pháp Quỷ Ảnh Bộ.
"Xoát!"
Hai chân di chuyển, thân hình như phân thân!
Chỉ tiếc là, Lý Thượng Thiên không có tuân theo chuẩn mực của sát thủ.
Hắn không có chạy trốn, thay vào đó là cất bước xông lên, ngay lúc phó tổ trưởng vung roi lần hai, thành công ôm lấy Độc Xà tránh né.
"Ba!"
Roi dài vung tới, kết quả đánh xuống mặt đất.
Lý Thượng Thiên ôm lấy Độc Xà, chạy như điên chẳng khác nào ngựa mất dây cương.
Trên đường chạy đi, hắn không ngừng khóc lóc hô lên:
"Xà huynh, ta sai rồi, xà huynh, người đừng có nghẻo nha!"
Bởi vì tốc độ quá nhanh, Lý Thượng Thiên mặc xác đến thương thế của Độc Xà, khiến cho hắn máu tươi tràn ra ác liệt hơn, sau cùng nhịn không được trợn mắt ngất xỉu.
"Đừng để hắn chạy thoát!"
Tên tổ trưởng quát lên.
Hưu hưu hưu!
Hơn mười tên thành viên Liệp Sát Tổ giơ lên ám khí trong tay liên tục ném ra.
Lý Thượng Thiên dùng toàn bộ tu vi Võ Đồ nhị phẩm, dường như muốn thiêu đốt cả vũ trụ, liên tục chuyển hướng lách người tránh né bên trong màn ám khí như bạo vũ lê hoa kia, xuất sắc đến mức khiến người khác tê hết cả da đầu.
Ám khí từ bên người lao vút qua, nếu không ghim vào gốc cây, thì cũng va chạm với khối đá rồi bắn ngược ra.
"Tên gia hỏa đáng chết này!"
Một tên thành viên thi triển thân pháp, từ bên cánh rẻ hướng chặn đầu, thanh kiếm trong tay hắn lấp lóe ánh sáng chứng tỏ đã được hội tụ linh lực.
"Chết đi cho ta nhờ!"
Đợi đến lúc Lý Thượng Thiên chạy đến, lập tức vung kiếm chém tới.
"Bành —— —— "
Một tia sáng xẹt qua, từ góc độ bắn có thể thấy, viên đạn đi xuyên thủng qua hai bên huyệt Thái Dương, máu tươi văng ra tận vài mét, vừa vặn bắn lên mặt Lý Thượng Thiên.
Máu vẫn còn khá nóng.
"Á...!"
Lý Thượng Thiên la toáng lên, một lần nữa thiêu đốt cả vũ trụ, điên cuồng chạy nước rút.
Chuyện này đáng thương nhất vẫn là Độc Xà, bản thân vốn đã ngất đi, thế nhưng cơ thể không ngừng xốc nẩy trào ra máu tươi.
Nếu như hắn còn sống, khẳng định