Đường chủ tiền nhiệm của Hắc Ưng Đường từng có được hai cuốn sách là Thượng phẩm tâm pháp và Thượng phẩm quyền pháp.
Tâm pháp có tên gọi là Huyết Ma Kinh, có thể cưỡng chế nghịch chuyển huyết dịch, từ đó đề cao tu vi đến trình độ cao nhất.
Dựa vào loại tâm pháp này, đệ tử của Hắc Ưng Đường dưới tình huống chưa hoàn hoàn toàn đầy đủ các tài nguyên, nhưng cũng có thể đạt tới một trình độ cao.
Liệt Hắc Sát đối với Huyết Ma Kinh càng có sự lĩnh hội sâu sắc hơn, vì vậy mới có thể tu luyện đột phá lên thành Võ Sư đỉnh phong.
Còn như quyền pháp chính là Huyết Bạo Quyền.
Tu luyện quyền pháp này cần phải phối hợp với Huyết ma kinh, bộc phá huyết mạch trong cơ thể, từ đó tung ra huyết quyền cách không, sức mạnh tương đương như một cú nổ lớn.
Nhược điểm rất rõ ràng là cần thời gian để tụ lực.
Trong lúc các đệ tử đồ sát lẫn nhau thì Liệt Hắc Sát vẫn đang tụ lực, suối cùng hoàn thành và đồng thời thi triển ra.
Dưới sự kết hợp giữa tu vi và công pháp, kết quả ngưng tụ lại thành một Huyết Quyền với năng lượng cực lớn, mang theo sức lực đạt đến mức hơn 10 vạn cân!
Lực bộc phát có thể so với Võ Tông nhất phẩm bình thường, nếu đệ tử của Thiết Cốt Phái cứng rắn ngăn cản, nhất định sẽ bị nổ thành tro bụi.
Vào thời khắc quan trọng, Tiêu Tội Kỷ chúng ta tay cầm Kiên Thiết Thuẫn mạnh mẽ đứng trên con đường Huyết Quyền phải đi qua, vì những sư đệ phía sau mà thiết lập phòng bị.
Một số đệ tử hơi hoảng loạn bỗng nhìn thấy sư huynh ở phía trước mặt, trong lòng bùng lên một cảm giác an toàn mãnh liệt.
Tiêu Tội Kỷ dám ở trước mặt Hỏa Long Thú, dùng thân thể tàn phế đến cứng ngắc của mình chống đỡ mấy chục vạn lực lượng, đối mặt với Huyết Bạo Quyền, ánh mắt của hắn hiện lên sự khinh thường.
Thậm chí đến cả hệ thống phòng ngự cũng không mở.
Chuyện này thật sự là rất không tôn trọng đối thủ, chẳng xem công pháp tà phái ra gì!
Oành-----
Cuối cùng, một quyền kia giống như tòa núi nhỏ tấn công tới, hung hăng đụng vào Kiên Thiết Thuẫn, phát ra một luồng khí âm tà tràn ngập kéo đến.
Tiêu Tội Kỷ vững như núi Thái Sơn đứng nguyên tại chỗ, ngăn chặn toàn bộ lực lượng bộc phát.
Mặc dù một quyền này đã đạt tới mức lực lượng 10 vạn cân, chỉ cần không đạt đến trình độ của Hỏa Long Thú, muốn lay động hắn thì chỉ có ba chữ ------- không thể nào!
Vốn dĩ đối với Huyết Bạo Quyền có niềm tin tuyệt đối, Liệt Hắc Sát giờ đây chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn, trong đáy mắt lộ ra vẻ khó mà tin được.
Một quyền này có thể so sánh với Võ Tông nhất phẩm, mà tên thiếu niên xông lên kia bất quá chỉ có tu vi của một tên Võ Đồ, há có thể chỉ dựa vào một tấm chắn mà đã đỡ được chiêu thức này chứ!
“Đạp!”
Tiêu Tội Kỷ bước tới trước một bước, lập tức đẩy Huyết Quyền lui về phía sau nửa mét, sau đó các gân xanh của cơ bắp cuồn cuộn bung ra, đột nhiên dùng một lực lớn, mạnh mẽ đem nó đẩy lui về phía xa.
Oành!
Huyết Quyền bùng nổ trên một góc không người của ngọn núi đá, trong chớp mắt nơi đó liền bị đánh vỡ, bởi vì lực lượng bị yếu dần mà tiêu tan.
Liệt Hắc Sát trợn mắt há hốc mồm đứng nhìn.
Huyết Bạo Quyền của mình không những bị cản lại, mà còn bị đánh thối lui về phía sau, đây quả thật có nằm mờ cũng không nghĩ tới!
“Hưu------“
Đột nhiên sau lưng lóe lên kiếm ảnh, khiến hắn phải co rút tròng mắt lại, vội vàng thi triển thân pháp né tránh.
Dạ Tinh Thần cầm kiếm đi tới từng bước từng bước một, ánh mắt biểu hiện sự lạnh lùng.
Không phải đã nói, đối thủ của ngươi là ta rồi còn gì, kết quả tên này thi triển võ kỹ công kích người khác, đây chẳng phải xem mình chẳng ra gì đó sao?
“Cặn bã.”
Hắn lạnh lùng nói: “Đi chết đi.”
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Liên tục huy động ba kiếm, ba đạo kiếm ảnh bắn tới, giống như võ học linh lực hóa hình lao ra.
“Hửm?”
Quân Thường Tiếu vô cùng kinh ngạc.
Tên kia nhìn như là tùy ý chém ra ba kiếm, hình thành nên kiếm ảnh, bất quá vì cái gì lại giống Ngã Trảm quá vậy?
Đây thực chất là Ngã trảm.
Dạ Tinh Thần trong lúc tu luyện, nhạy bén đem nó vận dụng trên kiếm pháp.
Đừng nói, loại võ học linh lực hóa hình này không những có thể sử dụng độc lập, cũng có thể kết hợp với binh khí thi triển ra, sau khí hội tụ cùng với kiếm khí, uy lực được tăng lên rất nhiều!
“Không tốt!”
Liệt Hắc Sát sắc mặt đại biến, vội vã kích phát huyết dịch, giẫm thân pháp tránh đi.
Người này may mà có thân pháp của tà phái, nếu như đổi lại một người thường, tránh là điều không thể xảy ra, chỉ có thể đứng im mà đón lấy.
Giết đi một tên địch, Lý Thanh Dương đúng lúc nhìn thấy Dạ sư đệ thi triển kiếm pháp, ánh mắt bỗng nhiên có chút bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra, Ngã Trảm còn có thể chơi như vậy!
“Xoát!”
Hắn rót linh lực vào trong kiếm, lặng lẽ vận chuyển khẩu quyết Ngã Trảm, quát lên:
“Ngã trảm!”
“Hưu ------!”
Võ kỹ và kiếm khí trong chớp mắt kết hợp hoàn mỹ, bộc phá ra một kiếm chiêu, dùng tốc độ cực nhanh oanh kích ra, ngay lập tức giết chết ngay tại chỗ một kẻ địch đứng cách đó 20 mét!
“Ối mẹ nó!”
Tô Tiểu Mạt cả kinh nói: “Lợi hại vậy sao!”
“Ngã trảm, Ngã trảm, Ngã trảm... trảm!”
Hắn ta rập khuôn đem võ kỹ và Hàn Phong Kiếm dung hòa với nhau, ngay lập tức xuất ra ba đạo kiếm khí ẩn chứa linh lực, xoẹt ngang qua thảm cỏ.
“Phốc!”
“Phốc!”
“Phốc!”
Ba tên đệ tử Hắc Ưng Đường khó mà né tránh, kết quả bị kiếm khí vô địch giết chết ngay tại chỗ.
Bọn người Lý Phi cùng Điền Thất thấy thế cũng nhao nhao bắt chước.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ đệ tử của Thiết Cốt Phái đều rút kiếm ra, ngưng