Ung dung nhẹ nhàng giành quán quân.
Vòng đầu tiên môn phái luận võ quận Bình Dương, thời gian quy định là một canh giờ, Dạ Tinh Thần đào thải toàn bộ võ giả tham gia ở khu luận võ thứ ba, tiên phong thăng hạng vào vòng thứ hai.
Khu vực luận võ khác vẫn đang tiếp tục giao chiến.
Mãi đến một canh giờ sau, tổng cộng có hơn ba mươi người thăng hạng vào vòng thứ hai.
Khi bọn họ đi ra, nhìn thấy toàn bộ võ giả ở khu luận võ thứ ba đều nằm trên mặt đất, trên mặt từng người không thế không hiện lên sự khiếp sợ.
Do phải chuyên tâm giao đấu và có hạn chế về địa hình, vì thế những võ giả này không tận mắt chứng kiến Dạ Tinh Thần làm sao cắt cỏ.
May mà không thấy.
Nếu không, chắc chắn tâm lý bị tổn thương nghiêm trọng.
Thậm chí còn dâng lên suy nghĩ từ bỏ hy vọng với chức quán quân.
Vòng luận võ đầu tiên kết thúc.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, võ gia thăng hạng bắt đầu chọn bảng số tiến hành luận võ một đối một.
Võ giả có thể vượt qua đại hỗn chiến, thực lực phần lớn đều từ Võ Đồ ngũ phẩm trở lên, vì thế trận đấu lượt thứ hai khẳng định sẽ càng đặc sắc.
Chỉ có điều.
Sau khi đệ tử Hạc Sơn Phái rút trúng Dạ Tinh Thần, các vị cao tầng môn phái trực tiếp ngồi liệt trên ghế.
Thôi xong đời tiểu tử này rồi.
Ứng cử viên quán quân đều bị tên này đánh cho bất tỉnh nhân sự, tiểu tử này chỉ là Võ Đồ lục phẩm thì khẳng định bị ngược hành đầy mồm.
“Vòng thứ hai, trận thứ nhất bắt đầu.”
Trọng tài hét lên tuyên bố.
Dạ Tinh Thần và đệ tử Hạc Sơn Phái bước lên đài luận võ.
“Bắt đầu!”
“Soạt!”
Đệ tử Hạc Sơn Phái tiên hạ thủ vi cường, thi triển Hạc Bộ và Hạc Hình Quyền trái rung phải lắc công kích tới.
Đổi là trước kia, các vị cao tầng môn phái nhất định sẽ khen ngợi biểu hiện của tiểu tử này không tệ, nhưng hiện tại khóe miệng chỉ biết co giật mãnh liệt.
Đối thủ mạnh như vậy, ngươi làm mấy động tác ba hoa chích chòe này có tác dụng gì đâu chứ.
Quả nhiên.
Thời điểm tên đệ tử này thi triển Hạc Bộ, thân hình không ngừng di chuyển xung quanh đối thủ, kết quả Dạ Tinh Thần không kiên nhẫn cho một quyền vào mặt, cả người ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
“Tốc độ nhanh thật!”
“Đệ tử Hạc Sơn Phái cũng bị một đấm bất tỉnh!”
“Tên này rất mạnh!”
Vòng luận võ thứ hai tiếp tục tiến hành, cho đến một canh giờ sau, võ giả thăng hạng tổng cộng có mười sáu người, sau đó lại dựa vào rút thăm quyết định đối thủ.
“Phù Phụt!”
Trên đài luận võ, Võ Đồ thất phẩm tiếp nhận một quyền của Dạ Tinh Thần nhăn nhó mặt mày ngã xuống đất.
“Võ giả chiến thắng, Dạ Tinh Thần!”
“Phù Phụt!”
“Võ giả chiến thắng, Dạ Tinh Thần!”
Từ vòng đấu tám người tiến vào bốn người, Dạ Tinh Thần vững vàng một quyền đánh ngã đối thủ, chuyện này khiến cho các võ giả tham gia khác khiếp sợ đến xanh cả mặt, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
Con em nó, đâu chỉ có mạnh.
Đây là siêu cấp mạnh!
Ngay lúc này, các võ giả tham gia rốt cuộc thông não, vì cái gì toàn bộ võ giả khu luận võ thứ ba lại đào thải toàn bộ.
Vòng đấu bốn người mạnh nhất.
Dạ Tinh Thần không dùng nắm đấm, trực tiếp dựa vào Khai Sơn Chưởng đánh bay đối thủ trong chớp mắt, thành công tiến vào trận chung kết.
Mọi người lại càng co giật khóe miệng kịch liệt hơn.
Từ vòng đấu thứ hai tiến hành một đấu một đến nay, đệ tử Thiết Cốt Phái không cần xuất chiêu thứ hai, có thể nói là sự tồn tại vô địch trong giải đấu!
“Hầy..”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Cho đệ tử đến tham gia loại môn phái luận võ trình độ như này, hoàn toàn đang lãng phí thời gian.”
“...”
Lão đại các môn phái ngồi ở bên cạnh, ai ai cũng sắc mặt khó coi vô cùng.
Không cách nào phản bác.
Đệ tử người ta có thực lực trâu như vậy rồi, chỉ có thể chống mắt lên xem hắn giả vờ khoa trương.
Bởi vì Dạ Tinh Thần hết lần này đến lần khác đánh bại đối thủ trong tích tắc, cuộc luận võ vốn dĩ phải đặc sắc cũng trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Võ giả quận Bình Dương không còn quan tâm đến chức quán quân, bởi vì bọn hắn có thể khẳng định không ai ngoài đệ tử Thiết Cốt Phái, thay vào đó bọn hắn nghĩ liệu người tiến vào chung kết, có thể khiến người kia tung ra chiêu thứ hai hay không thôi!
Đời không như là mơ.
Bởi vì sau khi trận chung kết bắt đầu, Dạ Tinh Thần vẫn như củ dùng một chiêu đánh Võ Đồ cửu phẩm bay ra khỏi đài luận võ.
Môn phái luận võ ở quận Bình Dương cứ như thế mà kết thúc.
Khi thành chủ thành Tuy Dương tuyên bố chức quán quân thuộc về ai, hơn hai mươi nghìn quần chúng tinh thần vẫn có chút thẫn thờ.
Trận chung kết trong lịch sử các kỳ môn phái luận võ của quận Bình Dương đều xuất hiện đặc sắc, nhưng kỳ này vừa mới bắt đầu đã kết thúc.
Một chút đặc sắc cũng không có!
Một chút nhiệt huyết sôi nổi cũng không có!
Thôi thỏa mãn như vậy còn gì!
Ít nhất trận chung kết vẫn còn diễn ra.
Môn phái luận võ ở quận Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ giành chức quán quân mà chẳng tốn một chút công sức, nhạt nhẽo đến mức khiến người xem phun máu.
“Đinh! Nhiệm vụ phụ hoàn thành, chủ