Hỏa Long thật sự ăn rất khỏe, một ngày ăn hết vài trăm cân thịt như chơi, hơn nữa càng ăn thì càng có thể ăn, ăn đến nỗi đệ tử Thiết Cốt Phái không có thịt để ăn.
Không phải Quân Thường Tiếu không mua được thịt, mà là cách ăn như thế này, thịt trong trấn cung ứng không đủ.
Lẽ nào, còn phải vào thành mua thịt?
Ngoài tu luyện ra, Quân Thường Tiếu cách vài ngày lại vào thôn không tính là quá mất thời gian, nhưng đi đi lại lại vào thành trì thì quá cực khổ.
Phái đệ tử đi mua?
Không phải là không được, nhưng dựa vào cách ăn như vậy của Tiểu Long Long, phải mang bao nhiêu không gian giới chỉ cho đủ.
“Thiết Cốt Sơn rộng lớn như vậy, đủ các loại chim bay cá nhảy, tự bản thân nó thỏa mãn cái bụng của mình.”
Quân Thường Tiếu thì thầm nói.
Loại dạ dày có thể xưng vương này, chỉ nuôi thôi khẳng định tiền không đủ chi, chỉ có thể ném vào sơn lâm, mặc nó tự do sinh hoạt.
Hệ thống nói:
“Hỏa Long vừa mới ra đời không lâu, sức mạnh vẫn chưa đủ mạnh, vạn nhất gặp phải hung thú cấp cao, sợ rằng...”
Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng, nói:
“Vừa mới ra đời đã có thể phun lửa đến mức Tô Tiểu Mạt hôn mê, đây vẫn còn chưa đủ mạnh sao?”
Hệ thống nói:
“Đệ tử biết đây là khế ước thú của chủ nhân, một là không có lòng phòng bị, hai là không muốn tổn thương nó, nếu không hoàn toàn có thể nhẹ nhàng hốt xác.”
Câu nói này đã chạm đến điểm mấu chốt.
Lực lượng của bọn người Tô Tiểu Mạt và Điền Thất có thể so với Võ Sư cảnh, đương nhiên có thể dễ dàng hành hạ Hỏa Long. Nhưng bởi vì nó là khế ước thú của Quân Thường Tiếu, nên nguyện ý ăn chay cũng nhất định phải nể mặt.
Người ta thường nói, đánh chó phải nhìn mặt chủ!
Quân Thường Tiếu nói:
“Ý của ngươi là, vẫn để Tiểu Long Long tiếp tục ở lại môn phái ăn tạm sao?”
Hệ thống nói:
“Trước tiên có thể cho nó ăn một đoạn thời gian, đợi đến thực lực tăng lên, có sức mạnh tự bảo vệ bản thân, rồi hãy ném vào trong núi tự mình săn bắt.”
Quân Thường Tiếu hơi trầm mặc một lúc, rồi nói:
“Cũng được.”
Để tiểu gia hỏa đó tự sinh hoạt trong núi, dù đây có là Thiết Cốt Sơn, hắn ít nhiều cũng không yên tâm, chẳng qua là phải mang nhiều không gian giới chỉ đi mua vài nghìn cân thịt thú.
Không ổn cho lắm!
Chắc phải đi Tử Vong Cốc một chuyến, giết vài hung thú có hình thể lớn.
“Chưởng môn!”
Đúng lúc này, Tô Tiểu Mạt từ bên ngoài lao vào, trên mặt không biết là phấn khởi hay là bi thương, nói:
“Tiểu Long Long bị đại sư tỷ đóng băng rồi.”
“Cái gì?”
Quân Thường Tiếu vội vàng đi ra ngoài đại diện.
Chỉ nhìn thấy trên sân luyện võ, Lục Thiên Thiên mặt lạnh như băng, hàn khí trong tay vẫn chưa hoàn toàn thu lại, không khí xung quanh lạnh lẽo vô cùng.
Rất nhiều đệ tử tuy đứng ở bên ngoài, nhưng bởi vì nhiệt độ giảm xuống quá nhanh, ôm hai tay lạnh run cầm cập.
Trên sân luyện võ có một tượng băng nhỏ, Tiểu Long Long bị phong ấn trong đó, xuất hiện bốn chân đang trong trạng thái chạy trốn.
“Chuyện gì vậy?”
Quân Thường Tiếu.
Tô Tiểu Mạt nói:
“Đại sư tỷ đến nhà ăn dùng cơm, Tiểu Long Long ăn thịt trong đồ ăn của tỷ ấy, kết quả sau đó chính là thế này.”
Quân Thường Tiếu bất lực nói:
“Chán sống rồi!”
Tên tiểu gia hỏa này đúng là gan to bằng trời, vậy mà lại dám cướp thịt của nữ nhân lạnh băng này, có bị đóng băng cũng là tự làm tự chịu.
“Cạch! Cạch! Cạch!”
Chốc lát, khối băng tan rã, tầng băng từng miếng từng miếng rơi ra, tiểu gia hỏa nằm trên mặt đất, lạnh đến toàn thân co giật.
...
“Hắt xì!”
Ngày hôm sau, tiểu gia hỏa nằm trên vai chủ nhân, vẫn không ngừng hắt xì.
Một con hung thú hỏa thuộc tính bị lạnh đến mức này, có thể thấy đại sư tỷ lạnh lùng ít nói của chúng ta, băng thuộc tính bá con em nó đạo.
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Tại môn phái, ai cũng có thể trêu chọc, ngàn vạn lần đừng trêu nữ nhân kia.”
“Chi chi.”
Tiểu Long Long kêu một tiếng không phục.
Hầ.y...
Khế ước thú của ta cũng rất...
“Vèo!”
Đột nhiên tiểu gia hỏa sợ hãi chui vào bên trong y phục.
Vì cái gì?
Bởi vì nó thấy Lục Thiên Thiên từ nội viện đi ra.
Cái con mẹ nó ta còn tưởng đâu, ngươi rất có cốt khí, kết quả không đến một giây gãy mất!
“Chưởng môn.”
Lục Thiên Thiên nhàn nhạt nói:
“Con khế ước thú này của người suốt ngày cướp thịt đệ tử, chung quy cũng không phải là cách.”
Các đệ tử đang tu luyện ở sân luyện võ, nghe thấy lời nói của đại sư tỷ, trong nháy mắt bi thương xông lên não, lập tức kích động muốn lệ nóng doanh tròng.
Mặc dù tài nghệ nấu nướng của Liễu Uyển Thi rất mạnh, mặc dù thức ăn chay có lợi cho sức khỏe, nhưng dù sao mấy ngày không ăn thức ăn mặn, cả người thật sự rất khó chịu.
“Bổn tọa đang suy nghĩ về vấn đề này.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Đợi chút nữa lệnh cho người vào thành Thanh Dương mua đủ thịt hung thú, để mọi người đều có thịt ăn, có canh uống.”
Các đệ tử vui mừng không ngớt.
Tư Mã Trọng Đạt xung phong giơ tay nói:
“Chưởng môn, ta đã từng đi mua thịt, khá hiểu chuyện giá cả, bằng lòng đi một chuyến đến thành Thành Dương.”
“Được.”
Quân Thường Tiếu khoanh chân tính toán khả năng tích trữ của không gian giới chỉ, sau đó giao cho Tư Mã Trọng Đạt hai mươi chiếc nhẫn và một số tiền lớn, để hắn xuống núi mua sắm.
Hoàng hôn buông xuống.
Tư Mã Trọng Đạt trở về, không gian giới chỉ chứa đầy hai vạn cân thịt.
Một ngày ăn năm trăm cân cũng đủ cho một tháng.
“Một cân hai mươi lượng, hai vạn cân là hai mươi vạn lượng, một năm là hai trăm bốn