Bởi vì trên đường lãng phí một chút thời gian, Quân Thường Tiếu đã dùng hai canh giờ để đến thành Tôn Dương.
“Lỗ gia...”
Nữ hài ở trên vai Lăng Uyển Tuyết khóc mệt mà ngủ đi, thỉnh thoảng nhỏ giọng nói mơ vài câu.
“Chưởng môn.”
Lý Thanh Dương nhìn nữ hài một cái, nói:
“Tiểu nha đầu thật đáng thương.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Người đáng thương trên thế giới này quá nhiều, cũng không thể gặp một người cứu một người.”
“Đệ tử hiểu.”
Lý Thanh Dương biết chưởng môn thực ra chỉ nói lời trên miệng.
Cứu bản thân, cứu Tiêu Tội Kỷ, lại cứu bé gái này chính là đại biểu cho sự lương thiện trong lòng, chỉ là đang hết sức che giấu.
Một đệ tử tiêu chuẩn dù biết cũng không nói ra.
Đây nếu đổi là Lục Thiên Thiên ở đây, e rằng sớm đã châm chọc, dùng lời lẽ đã kích chưởng môn rồi.
“Đi thôi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Chúng ta vào thành.”
Quy tắc cũ.
Sau khi vào thành Tôn Dương trực tiếp đến phủ thành chủ, thông báo thông tiên chiêu mộ đệ tử tại thành.
Thành chủ thành Tôn Dương cũng đã nhận được tin tức đệ tử Thiết Cốt Phái giành được quán quân môn phái luận võ các quận, đương nhiên sẽ không có bất kỳ phản đối gì.
Hắn giống với Ngao thành chủ, chuyện giữa các môn phái thì tự các môn phái giải quyết, không có liên quan gì đến bọn họ.
Quảng trưởng thành Tôn Dương.
Cờ đại biểu cho Thiết Cốt Phái một lần nữa dựng lên.
Lần này rất thuận lợi, liên minh Bách Tông không đến gây rối, sau một hồi tạo thế và tuyên truyền, lại chiêu mộ được trên dưới trăm người người, thành viên từ 602 tăng lên 712, điểm cống hiến từ 104 tăng lên 214.
“Xem ra, còn phải đến bốn thành khác mới chiêu mộ đủ đệ tử.”
Quân Thường Tiếu thì thầm.
“Chưởng môn.”
Đúng lúc này, Lý Thanh Dương đi đến, theo phía sau là một thiếu niên ngọc thụ lâm phong.
Người này là nhị công tử Tống gia, tên Tống Huyền Đan.
Thiên tài số một của thành Tôn Dương năm đó, có thể nói là kiêu ngạo hơn người nhưng sau lần trọng thương đó, tính cách đã trở nên chín chắn trầm ổn rất nhiều.
“Quân chưởng môn.”
Tống Huyền Đan chắp tay nói:
“Ngưỡng mộ đã lâu, hân hạnh, hân hạnh.”
Chuyện liên quan đến Thiết Cốt Phái, hắn sớm đã nghe nói.
Cũng biết người bạn tốt Lý Thanh Dương đã gia nhập môn phái này, vì thế luôn có hứng thú lớn, vốn có ý nghĩ an dưỡng ở gia tộc một thời gian, sau đó đến cửa thăm viếng.
“Tống công tử.”
Quân Thường Tiếu nói: “
Thanh Dương chắc đã nói với ngươi rồi, có hứng thú tham gia Thiết Cốt Phái ta không?”
“Soạt!”
Tống Huyền Đan chắp tay, nghiêm túc nói:
“Nếu như Quân chưởng môn không chê ta từng là một người bại liệt, ta nguyện ý gia nhập Thiết Cốt Phái.”
Quân Thường Tiếu đáp:
“Bổn tọa là người trân trọng nhân tài, làm sao có thể chê bai.”
“Bạch!”
Đại ấn môn phái đóng xuống.
Số lượng người và điềm cống hiến tăng lên 1 điểm, Thiết Cốt Phái cũng vì thế mà tăng lên một thiên tài tư chất thượng phẩm.
“Đệ tử Tống Huyền Đan..”
Tống Huyền Đan chắp tay cung kính nói: “Bái kiến chưởng môn.”
“Hiện tại tu vi của người là gì?”
“Khai mạch mười đoạn.”
Nếu như không bại liệt nhiều năm, hắn hiện tại e rằng sớm đã bước vào Võ Đồ cảnh.
Quân Thường Tiếu trầm giọng nói:
“Trình độ này, vừa hợp để tu luyện Dịch Chân Kinh, có thể trọng điểm bồi dưỡng.”
“Về nhà tạm biệt cha mẹ đi.”
“Chưởng môn, lúc ta ra đi đã tạm biệt cha mẹ rồi.”
Tốc độ như vậy?
Giọng nói Lý Thanh Dương truyền đến:
“Chưởng môn, ta đem nguyên vẹn lời người từng nói khi chiêu mộ ta thuật lại cho Huyền Đan sư đệ, hắn vô cùng mong mỏi tương lai của Thiết Cốt Phái ta.”
Hóa ra là như vậy.
Quân Thường Tiếu búng tay một cái, nói:
“Trở về môn phái.”
Dưới ánh mặt của chư vị võ giả thành Tôn Dương, dẫn một đám đệ tử oai vệ rời đi.
“Aii..”
Các thế lực ngầm không thế không lắc đầu thở dài.
Tống Huyến Đan nhờ vào Liệu Thương Đan mà một lần nữa vực dậy, bọn hắn đã sớm đến trước một bước, hy vọng có thể chiêu mộ vào môn phái.
Nhưng Tống gia chủ tuyên truyền ra bên ngoài, con trai vừa hồi phục, còn thời gian an dưỡng, vì thế cự tuyệt tất cả chiêu mộ.
Không nghĩ rằng, kết quả bị Thiết Cốt Phái cướp mất.
“Gia chủ.”
Nhà khách lớn của Tống gia, một trưởng lão sắc mặt khó coi nói:
“Huyền Đan gia nhập Thiết Cốt Phái rồi, có chút không thỏa đáng.”
“Đúng vậy.”
Một trưởng lão khác nói:
“Quân Thường Tiếu không chỉ đắc tội với Tần Hạo Nhiên, còn đắc tội với Thánh Tuyền Tông, thực sự hành động quá mức ngông cuồng tự đại.”
Trưởng lão Tống gia đều phản đối Tống Huyền Đan gia nhập Thiết Cốt Phái.
Đây không phải là khinh bỉ hay coi thường, mà sợ gặp phải nhiều rắc rối, làm sao lăn lộn trên giang hồ?
Tống lão gia nói:
“Huyền Đan gia nhập Thiết Cốt Phái, chính là lựa chọn của bản thân nó, thân làm phụ thân đương nhiên không có điều kiện giúp đỡ.”
Vị Tống gia chủ này thông suốt hơn so với Lý gia chủ.
Đương nhiên.
Cũng vì danh tiếng gần đây của Thiết Cốt Phái quá nổi.
Nếu như đối lại thời điểm Bách Tông chiêu mộ, hắn nhất định sẽ giống như Lý gia chủ, phản đối con