Quân Thường Tiếu uống rượu với Tạ thành chủ, mới có thể hiểu ra thiên hạ này nhìn như thái bình, thực ra là ngấm ngầm tranh đấu, nếu như Tây Nam Dương Châu có chiến sự xảy ra, quận Thanh Dương nhất định có khả năng bị tiêu diệt.
Tổ trứng rớt, đâu ra trứng còn nguyên vẹn?
Thiết Cốt Phái nằm trong địa phận của quận Thanh Dương, một khi chiến sự bùng nổ nhất định sẽ bị ảnh hưởng, vì thế giúp Tạ thành chủ cũng là giúp bản thân.
“Vẫn là phải cần thời gian?”
Quân Thường Tiếu nói.
Thiết Cốt Phái hiện tại đang ở trạng thái vừa bước đi, nếu như ngoại quận phát động chiến tranh, tiến công quận Thanh Dương, khẳng định rất khó tổ chức lực lượng chống đỡ, chỉ còn có đủ thời gian lớn mạnh, mới có thể có sức mạnh để tự bảo vệ bản thân.
Cần bao lâu?
Đương nhiên càng dài càng tốt.
Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu cũng không làm cái gì chúa cứu thế.
Nếu như chiến tranh thật sự sắp đến, cũng chỉ bảo vệ thành Thành Dương nơi môn phát đặt chân, còn những thành trì khác...
Ừm, xem quan hệ với Ngải gia, nếu như có năng lực đương nhiên sẽ tận lực cứu giúp.
Nếu như không ổn, chỉ có thể lấy phòng ngự làm cốt yếu.
Quân chưởng mông không có ý chí tranh bá thiên hạ, bởi vì đây là chuyện nhân vật đế vương chơi đùa, bản thân hắn chỉ là chưởng môn một phái, há có thể vượt chức lấn phận mà chen vào.
“Lê đường chủ.”
Trong đại điện, Quân Thường Tiếu nói:
“Ngươi lệnh cho thành viên Tế Vũ Đường thu mua hàng loạt nhu yếu phẩm ở các thành trì.”
Chiến tranh không chỉ dựa vào người, còn phải dựa vào đầy đủ trang bị.
Không quản có thể dùng cho việc luyện chế hay không, trước hết mua tích trữ chắc chắn sẽ không sai lầm.
Lê Lạc Thu nói:
“Chiến tranh đánh vào kinh tế, không phải nói đánh là lập tức đánh, chưởng môn có chút lo xa.”
“Sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, phòng ngừa chu đáo.”
Quân Thường Tiếu nói.
“Được.”
Lê Lạc Thu xoa bàn tay ngọc nói:
“Cần phải tốn khá nhiều tiền.”
Quân Thường Tiếu đưa ra vài chiếc không gian giới chỉ.
Lê Lạc Thu kiểm tra một hồi, phát hiện bên trong tổng cộng có 5000 vạn lượng, tinh thần hơi hoang mang nói:
“Chưởng môn định mua bao nhiêu?”
Quân Thường Tiếu đưa ra tài liệu luyện chế của Hàn Phong Kiếm và những vật khác, nói:
“Trước tiên mua khoáng thạch viết ở bên trên, nếu không có, mua những khoáng thạch khác.”
“Ừm.”
Lê Lạc Thu triệu hồi đám người Độc Xà, sau đó phân phát ngân lượng, lệnh cho bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất đi thu mua từ tám thành trì của quận Thanh Dương.
Thành viên Tế Vũ Đường học được Túng Vân Bộ, hiệu quả làm việc vô cùng nhanh, chỉ hai ba ngày đã lần lượt thu mua trở về.
Tài liệu khoáng thạch của ba loại Hàn Phong Kiếm, Bá Vương Thương và Kiên Thiết Thuẫn đều được bổ sung, các loại khoáng thạch bất đồng phẩm chất cũng mua về không ít.
Còn 5000 vạn lượng đương nhiên cũng là theo gió mà bay.
Quân Thường Tiếu muốn phòng ngừa chu đáo đương nhiên sẽ không tiếc tiền, sau khi hắn hoàn thành tu luyện, kéo ra Chú Tạo Các bắt đầu luyện chế vũ khí.
Sau một hồi kiểm kê, Hàn Phong Kiếm luyện chế được hơn 200 cây, Bá Vương Thương luyện chế được hơn 300 cây.
Nhờ có lần trước thu được một lượng lớn khoáng thạch từ Tiêu gia, Kiên Thiết Thuẫn trực tiếp luyện chế ra hơn 700 cái.
Cho dù là vậy, cũng không thể trang bị cho một nghìn tên đệ tử, mỗi người một vũ khí và một tấm khiên được.
Chiến tranh khi nào xảy ra, quận có dã tâm tự mình rõ ràng, vì thế sau khi chế tạo không ít vũ khí và tích trữ khoáng mạch xong, Quân Thường Tiếu tiếp tục tu luyện.
Thời gian này luôn sử dụng Tụ Khí Đan và linh thạch, tốc độ ngưng tụ linh lực có thể gọi là tương đối nhanh, chỉ trong nửa tháng, hắn đã đột phá Võ Sư bát phẩm bước vào Võ Sư cửu phẩm.
Muốn thăng cấp nhanh, cũng cần trả giá nhiều.
Thời gian bốn mươi ngày, Quân Thường Tiếu hấp thụ số lượng linh thạch lên đến hơn 450 viên, bình quân một ngày tiêu hao 10 viên.
Đây là không tính Tụ Khí Đan, chỉ tính riêng linh thạch.
Tu luyện giống như hắn, cho dù tông chủ tông môn tứ ngũ lưu cũng không thể chơi nổi!
Đệ tử nội môn cũng dùng Tụ Khí Đan và linh thạch tu luyện, cảnh giới nâng cao càng thêm rõ ràng.
Dạ Tinh Thần bước vào Võ Sư tứ phẩm.
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ bước vào Võ Sư tam phẩm.
Điền Thất chỉ có linh căn thượng phẩm, bởi vì bản thân hắn đột phá Võ Sư muộn một bước, mặc dù sau này cũng có linh thạch hỗ trợ nhưng cảnh giới chỉ đạt đến Võ Sư nhị phẩm.
Lúc này, cách thời gian thách đấu với Thánh Tuyền Tông chỉ còn lại tròn ba tháng, nếu như vẫn còn đủ linh thạch cung cấp, bình quân đạt đến Võ Sư ngũ phẩm không khó.
Nhưng… hết rồi.
Ngược lại trong khoảng thời gian này, đám người lão Ngụy thu hoạch trồng trọt Tụ Khí Đan, đã trở thành vòng tuần hoàn mỹ, đạt đến trình độ tự cung ứng đầy đủ.
Tụ Khí Đan gấp n lần tất nhiên không tệ, nhưng theo cảnh giới ngày càng cao, cho dù luôn sử dụng cũng cần phải tốn một khoảng thời gian không ngắn.
Đây coi như đã rất không tệ rồi.
Nếu như võ giả bên ngoài biết đệ tử nội môn Thiết Cốt Phái luôn được tiếp tế Tụ Khí Đan gấp 10 – 15 lần, nhất định sẽ hâm mộ đến hộc máu.
Quân Thường Tiếu vừa có suy nghĩ trong lòng, lập tức xuống núi một chuyến đến thành Thanh Dương, dùng hết 2000 vạn lượng mua 2000 viên linh thạch, cung cấp cho bản thân và đệ tử tu luyện, chuẩn bị cho ngày khiêu chiến Thánh Tuyền Tông.
Ngài gia chủ tặng 10000 vạn, từ việc mua hạt giống, lại mua khoáng thạch, sau cùng mua nhiều linh thạch như vậy, đếm đi đếm lại cũng chẳng còn thừa bao nhiêu.
Vốn có sự chênh lệch không nhỏ so với nội tình vững chắc của tông môn, nếu không