Vương Đông Lâm tay xách một vò rượu nhỏ, vừa ăn vừa uống, tâm trạng thoải mái vô cùng.
Đám người Tạ thành chủ và Ngải gia chủ bởi trước đó từng thưởng thức rồi, cho nên không biểu lộ khoa trương quá mức, chỉ cắm mặt ăn thịt uống rượu.
Liễu Uyển Thi đi tới, ngứa tay nói: "Cho ta thử một chút."
"Được."
Quân Thường Tiếu nhường bệ nướng lại.
Liễu Uyển Thi trổ hết tài trù nghệ của mình ra, xâu nướng được cô nàng "diệt gọn", khiến đám người khen ngợi không dứt.
Nhưng.
Mọi người đang hào hứng ăn uống, trong bóng tối bỗng truyền đến những tiếng bước chân dồn dập, liền đó có mấy chục bóng đen bay lướt ra.
Những kẻ này không che mặt, người mặc trang phục đen tuyền, ánh mắt lập lòe vẻ âm u, toàn thân toát ra khí tức quỷ dị, trên ngực khắc hình đồ án trông giống đầu hung thú.
"Ma Sát Tông!"
Mã Vân Đằng và Vương Đông Lâm lập tức cau mày.
“Cái gì?”
Đám người Tạ thành chủ và Ngải gia chủ biến sắc thốt lên!
Ma Sát Tông, bọn họ từng nghe đến cái tên này. Đây là một tông môn tam lưu tà phái, phân đà trải rộng khắp các châu lớn, thực lực mạnh mẽ phi thường, dù là tông môn nhị lưu cũng chưa chắc đã dám trêu vào!
Bây giờ đột nhiên xuất hiện, nhất định chẳng tốt lành gì!
"Khặc khặc khặc."
Một lão già đầu tóc bạc phơ, lạnh lùng cười nói:
"Mã trưởng lão, Vương trưởng lão, bổn tọa dẫn người đến đây, không quấy rầy nhã hứng nấu ăn ngoài dã ngoại của hai vị chứ?"
Bổn tọa?
Kẻ này hẳn là đà chủ một phân đà của Ma Sát Tông!
Mã Vân Đằng trầm giọng:
"Các hạ đến đây làm gì?"
Lão già đầu tóc bạc phơ nhìn về phía Quân Thường Tiếu nói: "Bổn tọa đến đây, là muốn mượn một vật của chưởng môn Thiết Cốt Phái."
"Mượn vật gì?"
Quân Thường Tiếu hỏi.
Lão già cười nham hiểm nói:
"Mượn cây đao