Trên Tinh Vẫn đại lục, võ giả bị thương hay bị trọng thương là chuyện thường xảy ra như cơm bữa.
Nếu như ai chưa từng bị thương,
chưa từng phải nằm trên giường dưỡng thương từ mười ngày đến nửa tháng, thì ra ngoài đều tự thấy thẹn với lòng khi chào hỏi người khác.
Vì vậy, Liệu Thương Đan của Quân Thường Tiếu có thể trong nháy mắt khiến một người bị trọng thương khỏe mạnh lại, tuyệt đối là có thể dùng hai từ “nghịch thiên” để hình dung.
Với kinh nghiệm nhiều năm buôn bán đan dược và khứu giác nhạy bén của Ngải gia chủ, chỉ cần hít một hơi là có thể ngửi ra loại đan dược này có sẽ mang đến lợi nhuận vô cùng cao!
Đừng nói một vạn lượng dù là năm vạn lượng cũng mua ngay không cần nghĩ!
Quân Thường Tiếu vô cùng phiền muộn nhưng giá đã định không thể thay đổi, nói:
“Ngải gia chủ, loại Liệu Thương đan này, bổn tọa luyện được mười viên, một viên đã cho Mã Chinh dùng, chỉ còn còn lại chín viên, nếu ngươi muốn mua hết thì đưa ta mười vạn lượng.”
Thực ra, sơ phẩm Liệu Thương đan trong tay hắn còn tận hai mươi viên. Bất quá hắn không có ý định bán hết, một là giữ lại để phòng thân, hai là để đẩy giá tiền trong lần buôn bán sau.
Khuôn mặt Ngải Thượng Nghễ đầy vẻ buồn rầu.
Nếu ngay từ đầu hắn biết tác dụng của viên Liệu Thương Đan này, tuyệt đối sẽ không cho Mã Chinh dùng thử, loại đan dược này kết hợp với kế hoạch quảng cáo quy mô lớn, muốn bán giá cắt cổ cũng sẽ có người mua!
“Được.”
Ngải gia chủ sảng khoái nói:
“Ngải gia ta đồng ý dùng mười vạn lượng để mua chín viên đan này.”
Quân Thường Tiếu đặt bình đựng chín viên Liệu Thương Đan lên bàn, nói:
“Ngải gia chủ muốn dùng ngân phiếu để trả hay dùng dược liệu để trả.”
Ngải Thượng Nghễ nói:
“Ngải gia ta là người làm ăn, phải theo quy định trước nay mà làm, buôn bán một là một, không dùng hàng hóa để thanh toán.”
Nói xong, hắn lập tức một xấp ngân phiếu giày cộm tương dương với mười vạn lượng từ trong không gian giới chỉ ra.
Thần thánh thiên địa ơi!
Ngải gia chủ lấy ra nhiều tiền như thế, không sợ gặp cướp giữa ban ngày sao?
Quân Thường Tiếu không có nhận ngân phiếu, nói:
“Ngải gia chủ, Liệu Thương đan có thể giúp nhanh chóng hồi phục thương thế, nhưng bổn tọa sức người có hạn, do đó đan dược này chỉ thích hợp cho võ giả Khai Mạch hoặc Võ Đồ cảnh sử dụng mà thôi.”
Ngải Thượng Nghễ hơi biến sắc.
Hắn còn cho rằng sau khi mua Liệu Thương Đan này, sau đó làm một chiến dịch quảng cáo rầm rộ để cho mọi người trong toàn quận Thanh Dương biết, từ đó đẩy cao giá trị của viên Liệu Thương Đan này. Nếu như chỉ võ giả Khai Mạch hoặc Võ Đồ mới có thể sử dụng thì tầm hạn chế cực lớn.
“Đan dược có thể cấp tốc khôi phục thương thế, dù chỉ thích hợp cho võ giả Khai Mạch hoặc Võ Đồ thì cũng đủ khiến người ta thèm nhỏ dãi rồi, các gia môn có tiền và môn phái khẳng định sẽ tranh giành xếp hàng chờ mua.”
Ngải Thượng Nghễ suy nghĩ một hồi, nói:
“Thượng Khắc, ngươi mang bản khế ước đến đây.”
“Vâng.”
Ngải Thượng Khắc rút ra một tờ giấy khế ước mua bán.
Không hổ danh là gia tộc kinh doanh lâu đời, làm việc còn phải có giấy tờ ký tên đóng dấu.
“Quân chưởng môn.”
Ngải Thượng Nghễ nghiêm túc nói:
“Ngải mỗ rất hy vọng hiệu quả của chín viên đan dược này có thể giống như viên đan dược vừa rồi.”
Hắn đây là sợ bị hố nha.
Quân Thường Tiếu nghiêng người nói:
“Ngải gia chủ xin cứ yên tâm, bổn tọa đã đến đây để bán đan dược thì chắc chắn sẽ không giở trò bịp bợm ngài.”
Ngải Thượng Nghễ cũng tin Quân Thường Tiếu đường đường là chưởng môn một môn phái, sẽ không làm những chuyện như vậy.
Sau khi hai bên ký tên đóng dấu, một vụ mua bán đan dược hoàn tất.
Lúc này Quân Thường Tiếu mới không khách sáo lấy mười vạn lượng cho vào trong không gian giới chỉ.
Luyện 10 viên Liệu Thường Đan tiêu tốn mất mấy trăm lượng, giờ đem đi bán dễ dàng cầm tới 10 vạn lượng, lợi nhuận đúng là hù chết người ta luôn mà!
Quân Thường Tiếu bắt đầu mơ tưởng, dược liệu đã gom đủ rồi, về sau chắc chắn sẽ có càng nhiều Liệu Thương Đan để buôn bán, sau đó dùng số tiền này để mở rộng Thiết Cốt Phái, xây dựng kiến trúc hùng vĩ giống như một tòa hoàng cung.
Sau khi bàn chuyện làm ăn thành công, hai người vui vẻ nhiệt tình ngồi tán gẫu.
Hơn một giờ sau, Ngải Thượng Phòng đi vào phòng khách của cửa hàng dược liệu, nói:
“Gia chủ, dược liệu của Quân chưởng môn đã chuẩn bị xong rồi.”
Nói xong, hắn đặt mấy chiếc nhẫn không gian xuống.
Ngải Thượng Nghễ thủ tư thế mời, cười nói:
“Quân chưởng môn, xin mời kiểm hàng.”
Những chiếc nhẫn không gian này không có nhận diện chủ nhân, vì thế ai cũng có thể tra xét. Quân Thường Tiếu tra xét thử dược liệu bên trong một chiếc nhẫn không gian giới chỉ, rồi nói:
“Chất lượng của những dược liệu này rất không tệ. Ngải gia chủ xin ra một cái giá.”
“Quân chưởng môn, chỗ dược liệu này tất cả là mười vạn năm trăm lượng.”
Ngải Thượng Phòng ra giá.
Ngải Thượng Nghễ liền nói:
“Quân chưởng môn trả số chẵn là được rồi.”
“Soạt!”
Quân Thưởng Tiếu vẫy tay một cái, vạn lượng hoàng kim chất thành một