Edit: Min
Tướng quân và robot nhỏ của hắn (12)
Sở Thời Từ gấp một trái tim bằng giấy cho Tô Triết Ngạn với cái đầu đầy dấu chấm hỏi.
Mặc dù Tô Triết Ngạn có vẻ rất chê trái tim này, nhưng lại tăng một hơi 2 điểm giá trị sức sống.
Sở Thời Từ tỏ vẻ mình còn biết gấp một ngàn con hạc giấy, ngôi sao may mắn, thuyền giấy nhỏ và cả hoa hồng nữa.
Tô Triết Ngạn không để ý cậu, giá trị sức sống cũng không có tăng lên.
Xác chết của 30 Alpha nằm ở nơi hoang dã, Sở Thời Từ nhìn có chút phát sầu.
Tô Triết Ngạn phân loại chiến lợi phẩm thu được khi chạm vào xác chết, vừa đi về vừa hỏi robot: “Đang nhìn cái gì.”
Sở Thời Từ chỉ vào những xác chết ngổn ngang trên mặt đất, “Nếu không xử lý đúng cách, có khi nào chúng sẽ thối rữa và bốc mùi không? Đúng rồi, 13 xác chết trước đó tại sao lại biến mất chỉ trong một đêm vậy?”
Tô Triết Ngạn bật ra một tiếng cười khẽ kèm theo chế nhạo, “Ngốc.”
Nói xong thì không để ý đến cậu nữa.
Ngôn Tình Ngược
Hệ thống tặc lưỡi lắc đầu, 【Cậu đừng nóng giận, người có thể làm nam chính đều có chút cá tính.】
"Không sao, anh Ngạn rất tốt với ta, ta không ngại sự kiêu ngạo và độc miệng của anh ấy."
Trong khi nói chuyện, Sở Thời Từ tìm thấy một đồng tiền vàng từ túi của một xác chết, Tô Triết Ngạn đã bỏ sót nó khi chạm vào xác chết.
Đây là hũ vàng đầu tiên cậu thu hoạch được ở một thế giới khác, tuy là nhặt của hời nhưng Sở Thời Từ vẫn rất vui vẻ.
Cậu cầm đồng tiền vàng lên xem xét thì thấy hoa văn trên đó hơi kỳ lạ.
Lúc trước khi Tô Triết Ngạn đếm tiền, cậu cũng thò qua góp vui.
Mặt trước của đồng tiền vàng in hình quốc huy của đế quốc, biểu tượng tia chớp mạnh mẽ và uy quyền, mặt sau là chân dung của vị quốc vương đã sáng lập ra đế quốc.
Nhưng mặt trước của đồng tiền vàng này là hình một con rắn quấn quanh quả táo, còn mặt sau thì khắc chân dung của một người phụ nữ xa lạ.
Sở Thời Từ có chút khó hiểu, tại sao trên đồng tiền vàng lại in logo vườn địa đàng của Công nghệ Vĩnh Sinh? Tiền giả ư?
Cậu đang ngây người thì hệ thống đột nhiên hét lên một tiếng.
Theo mùi máu tươi trôi trong không khí, một làn sương mù màu vàng đen dần dần bao trùm không trung.
Những bóng người ngưng tụ trên mặt đất và lao về phía những xác chết xung quanh.
Dưới ánh mắt kinh hãi của Sở Thời Từ, 30 xác chết Alpha hoàn toàn bị bao phủ trong sương mù và biến mất trong nháy mắt.
Sương mù nuốt sống xác chết vẫn cảm thấy không thỏa mãn, nó đảo quanh Sở Thời Từ.
Chung quanh đều là sương mù, Sở Thời Từ hoàn toàn không dám nhúc nhích, thậm chí cậu còn cảm giác được có thứ gì đó cắn vào tay mình.
Sau khi phát hiện ra rằng robot không thể ăn, sương mù tản ra khỏi cậu.
Sở Thời Từ sợ tới mức vừa chạy trở về vừa kêu anh Ngạn.
Tô Triết Ngạn vẫn luôn quan sát con robot qua cái nắp trong suốt, khi nghe thấy tiếng hét, hắn đứng dậy và vươn cánh tay ra khoang con nhộng.
Robot trực tiếp nhào vào lòng bàn tay hắn, có lẽ là quá sợ hãi nên ôm lấy hắn sống chết không chịu buông.
Tâm trạng của Tô Triết Ngạn đột nhiên trở nên rất tốt.
Trở lại trong tay nam chính, Sở Thời Từ rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Anh Ngạn đánh nhau rất giỏi, ở cạnh anh Ngạn của cậu có cảm giác đặc biệt an toàn.
Nhớ lại chuyện trước đó, Sở Thời Từ đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Triết Ngạn: “Có phải anh đã biết rằng đám quái vật đó ăn xác chết không? Vậy mà anh không thèm nói cho tôi biết!”
Tô Triết Ngạn phớt lờ cậu, chỉ lo cởi cúc áo sơ mi.
Sở Thời Từ thực sự sợ hãi, cậu trèo lên giá sách hỏi: “Anh cứ như vậy bỏ tôi ở bên ngoài, vừa rồi sương mù gần như ăn thịt tôi đó, bên trong còn có thứ gì đó cắn tôi nữa...”
Một giọng nói lạnh lùng ngắt lời cậu, “Chúng nó không ăn đồ chơi bằng sắt.”
Sở Thời Từ nheo mắt lại nhìn hắn chằm chằm.
Hệ thống hỏi cậu:【Cậu đang nghĩ gì vậy?】
"Ta tức giận, nhưng chưa nghĩ ra cách nào để phát tiết.
Anh ta đẹp trai và đối xử tốt với ta, hiện tại còn thảm đến mức này, ta muốn cãi nhau với anh ta cũng không mở miệng được."
Tô Triết Ngạn cởi chiếc áo sơ mi dính máu, từ khóe mắt nhìn con robot.
Vật nhỏ hình như tức giận rồi, đang chống nạnh hơn thua với hắn.
Tô Triết Ngạn cân nhắc một chút rồi quay mặt về phía giá sách.
Hắn cởi thắt lưng và từ từ kéo quần xuống.
Cơ thể của con robot đông cứng lại, cái đầu nhỏ của nó di chuyển xuống dưới.
Khi đầu ngón tay của hắn chạm vào quần lót, robot đã che mặt và bỏ chạy.
Tô Triết Ngạn vươn tay túm nó lại, con robot cứng ngắc nằm trong lòng bàn tay hắn, ánh mắt đảo quanh.
Một hồi nhìn trộm cơ ngực của hắn, một hồi lại như chợt bừng tỉnh, đột nhiên nhắm mắt lại.
Tô Triết Ngạn cười khẽ một tiếng, “Mi là đồ chơi máy móc, thẹn cái gì.”
Sở Thời Từ tim đập loạn xạ, “Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, tôi thích đàn ông.
Tôi khuyên anh tốt nhất là thả tôi ra để tôi tìm một chỗ trốn, quay mặt vào tường và suy nghĩ đi.
Suy nghĩ của tôi rất bẩn, nếu anh vẫn không nghiêm túc với tôi, tôi sẽ không khách sáo đâu!”
Trong mắt Tô Triết Ngạn, cậu chỉ là một món đồ chơi bằng sắt có kích thước bằng lòng bàn tay mà thôi.
Mọi điều mà Sở Thời Từ nói, hắn đều nghe như trò đùa.
Hắn duỗi tay ấn ấn đầu robot: “Không khách sáo kiểu gì.”
Một đóng cốt truyện trên chợ hoa hiện lên trong đầu Sở Thời Từ, “Cẩn thận nửa đêm tôi sẽ đánh lén anh, đợi khi gạo nấu thành cơm rồi, anh sẽ không có chỗ để khóc đâu.
Tôi cảnh cáo anh, tôi có rất nhiều thủ đoạn đặc biệt đó.”
Ngay sau khi những lời đó nói ra, khoang con nhộng lập tức trở nên yên tĩnh.
Tô Triết Ngạn mím chặt môi, vẻ mặt kỳ quái, hai má ửng hồng, có vẻ như đang cố nén cười.
Cảnh báo không có bất kỳ tác dụng nào, thay vào đó là giá trị sức sống tăng 1 điểm, hiện tại là 33 điểm.
Sở Thời Từ hừ lạnh một tiếng.
Bây giờ cứ cười cậu đi, đợi khi giá trị sức sống của hắn đạt đến 80 điểm rồi, cậu sẽ biểu diễn một màn biến thành người trước mặt Tô Triết Ngạn.
Đến lúc đó gạo sống……
Sở Thời Từ đột nhiên sững sờ.
Tô Triết Ngạn cởi quần áo trước mặt cậu một cách không hề phòng bị là vì hắn không xem cậu như một con người.
Nếu biết cậu là con người, liệu hắn có giết cậu không?
Nghĩ đến đây, Sở Thời Từ nhỏ giọng hỏi: “Anh Ngạn, nếu tôi có thể biến thành người, anh sẽ vui chứ?”
Tô Triết Ngạn không nói chuyện, nhưng nụ cười trên mặt hắn biến mất ngay lập tức.
“Anh Ngạn yên tâm, tôi nhất định sẽ làm một robot giữ khuôn phép, cũng sẽ không bao giờ có những tưởng tượng viễn vông.”
Sau khi nhìn thấy phản ứng của Tô Triết Ngạn, Sở Thời Từ càng chắc chắn hơn về suy đoán của mình.
Nếu cậu không mặc vào người bộ dạng của robot, cậu căn bản không có cơ hội tiếp cận Tô Triết Ngạn.
Hoàn cảnh ở đây quá tệ, lúc đầu Tô Triết Ngạn chỉ có 5 điểm giá trị sức sống thôi.
Khi đó, nam chính thà tiếp cận một vật chết hơn là người sống.
Nhìn người vốn là con cưng của trời trở thành dáng vẻ như hiện tại, Sở Thời Từ cảm thấy chán nản.
Nhớ lại tin tức mà cậu nghe được ở chợ đêm trước đó, cậu giữ chặt ngón tay trước