Tô Triết Ngạn mua xong vật tư thì chuẩn bị rời khỏi thành phố trước chợ đêm.
Khi đi đến con phố chính, một số Alpha đang chơi đá bóng.
Tiếng ồn ào bên ngoài thu hút sự chú ý của Sở Thời Từ, cậu ló đầu ra khỏi túi để xem chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng cậu chưa kịp nhìn rõ thì Tô Triết Ngạn đã đè đầu cậu xuống rồi.
Cho đến khi ra khỏi thành phố hắn mới thả cậu ra.
Sở Thời Từ ngửa đầu hỏi hắn: “Anh Ngạn? Hồi nãy có chuyện gì thế?”
Tô Triết Ngạn mặt lạnh không hé răng, có thể thấy tâm trạng đang rất kém cỏi.
Hệ thống run run rẩy rẩy nói,【Tôi thấy rõ, mấy tên Alpha đó đang đá đầu người.】
"Ta không hề cảm thấy ngạc nhiên cho lắm."
【Vấn đề là cái đầu kia trông rất giống Lưu phó tướng.】
"Lưu phó tướng nào?"
【Lưu phó tướng đến khuyên Tô Triết Ngạn chuyển đổi giới tính mấy ngày trước đó.
Nửa bên mặt của cái đầu người có in một hoa văn, rất giống được in bằng thanh sắt nung đỏ.】
Hệ thống suy nghĩ rồi nói:【Một con rắn quấn quanh quả táo, giống hệt với logo chống hàng giả trên người cậu luôn.】
Ngạc nhiên qua đi, Sở Thời Từ cũng phần nào hiểu được tâm tình của Tô Triết Ngạn lúc này.
Chiến hữu cũ bị chém rơi đầu, hắn nhất định…
Nghĩ đến đây, Sở Thời Từ đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn.
Ở chung lâu như vậy, cậu cũng đã hơi hiểu Tô Triết Ngạn.
Người này trông thì có vẻ lạnh lùng nhưng thực ra lại rất trọng tình cảm.
Hắn sẽ không trơ mắt nhìn di hài của đồng đội bị Alpha chà đạp, ngay cả khi trước đó bọn họ vừa cãi vã vì chuyện chuyển đổi giới tính.
Nếu suy đoán này quá chủ quan, vậy đổi một cách suy nghĩ khác.
Sở Thời Từ cảm thấy lạnh sống lưng, cậu chần chờ hỏi: "Anh thống, không phải Lưu phó tướng đã trở về đế quốc với quân đội rồi sao? Anh nói xem tại sao hắn lại xuất hiện lẻ loi một mình ở ngôi sao hoang vu?"
【Trên mặt đất có vài mảnh quần áo, trông giống như vải của một bộ vest đen.
Tên vệ sĩ chặn hai người vào buổi sáng cùng với Tả Đình mặc loại đồng phục này.】
"Người chết là người của Công nghệ Vĩnh Sinh? Chức vụ của Lưu phó tướng không thấp, từ khi nào lại trở thành đàn em của Công nghệ Vĩnh Sinh…….
Khoan đã, hắn thật sự là Lưu phó tướng ư?"
Càng thảo luận với hệ thống, Sở Thời Từ càng cảm thấy vô lý.
Cậu chui ra khỏi túi rồi hỏi: “Anh Ngạn, trong con hẻm nhỏ hồi sáng, anh nói với tôi rằng sau khi người nhân bản bị xoá sổ, Công nghệ Vĩnh Sinh đã tạo ra một nhóm khác.
Vậy thân phận bản thể của nhóm người nhân bản mới đó là gì?”
Tô Triết Ngạn dùng khoé mắt liếc nhìn robot nhỏ, giọng điệu lạnh lùng: “Không biết.”
Sở Thời Từ biết tâm tình của hắn đang không tốt nên không thèm để ý.
“Có phải Công nghệ Vĩnh Sinh đã lén nhân bản các tướng lĩnh cấp cao của đế quốc để âm thầm đánh cắp sức mạnh quân sự không?”
Tô Triết Ngạn không để ý đến cậu, Sở Thời Từ suy nghĩ một chút nói: “Hay là bọn họ không chỉ nhân bản tướng lĩnh mà còn nhân bản tất cả các lãnh đạo có quyền lên tiếng trong đế quốc, muốn treo đầu dê bán thịt chó?”
Tô Triết Ngạn khẽ thở dài: "Mi không tìm được đáp án từ ta đâu.
Mi hỏi mấy câu này là vì đã nhìn thấy đầu người?”
Sở Thời Từ gật đầu: “Đó không phải là phó tướng của anh sao?”
“Hắn là người nhân bản.
Pháp luật của đế quốc yêu cầu tất cả người nhân bản phải in logo của Vườn Địa Đàng lên mặt.
Quá trình in dấu được kiểm định rất chặt chẽ và dấu ấn không thể bị xóa bằng bất kỳ cách nào, bảo đảm rằng người nhân bản sẽ không bao giờ có cơ hội giả mạo bản thể.”
Sở Thời Từ shhh một tiếng.
Nếu nó được in trên cơ thể, thịt cũng có thể bị đào ra, hoặc cánh tay có thể bị cắt cụt.
Hơn nửa khuôn mặt đều in hoa văn, nếu muốn giấu thì chỉ có cách là chặt đầu.
Trước đó khi nghe Tô Triết Ngạn nói rằng người nhân bản bạo động, cậu còn muốn hỏi làm sao để phân biệt ai là người thật, nhưng không ngờ phương pháp lại tàn bạo như vậy.
Sở Thời Từ rất đồng tình với những người nhân bản.
Bị in dấu ấn xấu xí như thế đã định sẵn là không thể sống như một người bình thường.
Uổng công có suy nghĩ và cảm xúc, nhưng vẫn phải sống như gia súc.
Trong quá khứ, những người thế này được gọi là nô lệ, bây giờ thì nô lệ có tên mới rồi, gọi là người nhân bản.
Tô Triết Ngạn im lặng một lúc lâu, do dự nói: “Số lượng người nhân bản mới rất nhiều, giới tính nào cũng có.
Ta không biết bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì.
Ta không muốn nói về chuyện này, sau này mi đừng nhắc đến nữa.”
Vừa hay Sở Thời Từ cũng không muốn nhắc đến nữa, nghĩ về chuyện người nhân bản quá tối tăm và làm ảnh hưởng đến tâm trạng.
Cuộc nói chuyện giữa hai người chỉ kéo dài vài giờ.
Đêm đó, như thường lệ, Tô Triết Ngạn tắm rửa xong thì sẽ lau người cho con robot.
Bọn họ ngồi trong khoang con nhộng nhỏ hẹp nhưng ấm cúng, vừa ăn vừa nghe tin tức cho đỡ chán.
Tô Triết Ngạn đã tự ăn kem dinh dưỡng loại đảm bảo an toàn thực phẩm và mua cho robot loại dầu cao cấp nhất.
Đồ ăn mới ngon đến mức muốn bay lên luôn, Sở Thời Từ ăn mà miệng bóng lưỡng.
Kênh phát nhạc của đế quốc vẫn chọn bài hát tệ như cũ, Sở Thời Từ đổi qua mấy kênh thường nghe, cuối cùng dừng lại ở bản tin đêm của đế quốc.
||||| Truyện đề